Vì ngửi được mùi của âm mưu, cho nên hai người không để lãng phí một giây phút nào, ngoài tu luyện ra thì là cọ xát.
Tả Tiểu Đa tuy rằng rục rịch không yên, rất muốn gần gũi người thương, trong khoảng thời gian này cũng chỉ dừng ở mức hôn tí sờ tí, cũng chỉ là yêu cầu mười mấy lần thôi, còn nhảy nhót, bất quá cũng chỉ là nhảy có một lần….
Đối với việc này, Tả Tiểu Đa thể hiện vô cùng đáng tiếc, đã nói chắc nịch là đợi lần sau gặp bù lại.
Chỉ cần Bồ Quan Sơn không ngu ngốc, phải biết nếu tiếp tục chiến đấu như thế này, dưới các biện pháp, sự tổ chức chặt chẽ và tấn công dồn dập của bản thân, yểm hộ, đoạn hậu...
Thành Bạch Sơn không thể nào gây ra bất cứ tổn hại gì cho bản thân, ngược lại thực lực của thành Bạch Sơn chỉ có thể từng bước bị xói mòn và suy tàn mà thôi!
Cũng đã đến mức này rồi, vẫn không chịu giao Độc Cô Nhạn Nhi ra, vậy là vì cái gì nhỉ?
“Nhất định là có nguyên nhân gì khác!”
Đây là điều mà Tả Tiểu Đa và Lý Thành Long hiểu rõ như ban ngày.
Chiến đấu ba ngày liên tục.
Thành viên trong thành Bạch Sơn mất gần năm trăm người.
Mà toàn bộ thực lực của thành Bạch Sơn sớm đã bị lộ trên mạng.
“Năm ngàn đệ từ!”
Đó là tự bản thân Bồ Quan Sơn nói.
Và cũng có thể nói, bọn người Tả Tiểu Đa chém giết hết ba ngày, đã giết hết một phần mười chiến lực của họ.
Nếu nói đến chiến lực tổng hợp, thậm chí vẫn không chỉ là một phần mười lực lượng, suy cho cùng thì một trong ba Phi Thiên của thành Bạch Sơn, đã chết trong tay của Tả Tiểu Đa.
Trận tuyết lở siêu cấp do Tả Tiểu Đa gây ra, càng gây ra phiền phức cực lớn cho thành Bạch Sơn.
Tuy rằng toàn là tu giả nhập đạo vượt xa thực lực của người thường hàng ngàn hàng vạn lần, nhưng nói đến việc tính toán cho đến cùng, thì cũng là một công trình cực lớn.
Mà trong quá trình này, còn phải không ngừng đề phòng các loại tấn công ngầm hay công khai.
Ngoài thời gian Tả Tiểu Đa tấn công ra, Lý Thành Long còn phân chia mười ba người phe ta thành tám nhóm!
Lý Thành Long cũng tính luôn ba giáo viên Quy Huyền của Cao Võ Ngọc Dương vào, tám nhóm này, dưới sự chỉ huy của Lý Thành Long, triển khai sự quấy rối lan rộng, phá hoại không ngừng.
Và còn, dưới sự tính toán của hắn, mỗi một nhóm xuất kích, tự bản thân đều là an toàn không thiệt hại.
Lý Thành Long đã nhận ra rằng, ở bên thành Bạch Sơn, mục tiêu chủ yếu bây giờ là đả kích đối tượng, vẻn vẹn tập trung vào Dư Mạc Ngôn, Tả Tiêu Đa.
Tuy rằng không rõ nguyên nhân gì mà mục tiêu là tấn công Tả Tiểu Đa, nhưng điều này không ngăn cản được việc Lý Thành Long dùng Tả Tiểu Đa như vũ khí chiến lược.
Trực tiếp sắp xếp Tả Tiểu Đa: “Tả lão đại, người đi hướng chính Đông nha, gặp là quất liền nha!”
“Tả lão đại, nghỉ ngơi xong chưa? Nghỉ nơi xong rồi thì đi vòng vòng hướng chính Bắc nha?”
“Tả lão đại, hướng Tây cực khổ tí nhà.”
“Tả lão đại, tiếp tục hướng Đông nào…..”
“……”
Tả Tiểu Đa bị sắp xếp xoay vòng vòng như con quay, mệt mỏi kiệt sức mà chạy khắp chốn.
Ấm ức mà phán thẳng: “Ta đây…. Còn được ngươi gọi một tiếng lão đại thì mẹ kiếp vinh hạnh vô cùng… mẹ cha nhà ngươi bây giờ đơn thuần là coi ta như con lừa sai đâu đánh đó!”
Lý Long Thành vội vàng nịnh nọt: “Lão đại bá khí uy vũ, có thể làm cái người khác không thể làm!”
Bọn Long Vũ Sinh đều la lên: “Tả lão đại anh minh thần vũ, bá khí tỏa khắp! Thiên thu vạn tải, nhất thống giang hồ!”
Tả Tiểu Đa tức khắc cực kỳ đắc ý: “Hôm nay ta cho các ngươi xem phong thái có thể làm cái người khác không thể làm của bổn lão đại đây!”
Sau khi bị tâng bốc lên trời, Tả Tiểu Đa cười hahaha mà đi làm cu li tiếp.
Tuy rằng biết rõ là đám nhóc này nịnh hót để dụ mình đi làm việc, nhưng mà….. ai kêu ta lại thích được người ta nịnh bợ như thế chứ?
Đây mới có thể thể hiện rõ cái gọi là có thể làm cái người khác không thể làm của bổn đại gia chứ!
Tả Tiểu Đa đùng đùng xông lên, lại một phen đập điên cuồng….
Nhưng khi số người ở thành Bạch Sơn giảm đi một chút, và còn hậu quả của trận tuyết lở đã được giải quyết từng chút một, ảnh hưởng của những đợt tấn công như vậy dần dần suy yếu đi.
Bên thành Bạch Sơn, hiện nay thật sự là nóng ruột.
Trước cảnh này, người trước giờ vẫn trốn trong một phía rừng cây Quân Trường Không mắt trợn tròn ngạc nhiên.
Tổng cộng chỉ có mấy người, lại có thể đánh cho mấy tu giả Phi Thiên, hơn mấy ngàn tu giả Quy Huyền Ngự Thần của thành Bạch Sơn không có tí sức phản công nào?
Làm sao có thể như thế được?
Thành Bạch Sơn cũng thật là không có tổ chức tí nào?
Nhưng để tay lên ngực tự hỏi, đối mặt với cách đánh lưu manh của Tả Tiểu Đa, thì ngay cả đến bản thân Quân Trường Không, cũng không nghĩ ra cách nào có thể xài được.
Đó là bởi vì bọn người Tả Tiểu Đa hoàn toàn không chiến đấu trực diện với ngươi, thực hiện các chiến thuật nhằm vào sơ hở mà đánh, biểu diễn một cách tinh tế sâu sắc.
Nếu như là một trận đối đầu trực diện, với thực lực chiến đấu của thành Bạch Sơn, sớm đã có thể nghiền nát mười mấy người bên phía Tả Tiểu Đa một cách triệt để và sạch sẽ!
Nhưng tình thế bây giờ lại là….
Nguyên một đại đội của thành Bạch Sơn các ngươi xông ra, hoàn toàn không thấy một mống quân địch nào, nhưng đợi lúc các người quay trở về, bọn ta mới bắt đầu hành động, bốn phương tám hướng mà vây lại!
Bọn ta sẽ tham công mà liều mình, một lần hành động cho dù chỉ làm bị thương một người bên ngươi thì cũng đã quá tốt rồi!
Chỉ cần bản thân không bị tổn thương, có thể gây thiệt hại bao lớn thì gây thiệt hại bao lớn.
Cứ thế mà lặp đi lặp lại tiến tới, từng đợt từng đợt mà làm ngươi suy yếu và xóa sổ ngươi.
Bọn ta không vội.
Thời gian, kỳ thật đối với bọn ta có lợi!
Chúng ta cứ từ từ mà chơi.
Và chiến thuật này, thật sự là quá kinh tởm.
Quân Trường Không với tư cách là một khán giả vô hình theo dõi trong bóng tối từ đầu đến cuối, không thể không khen ngợi người tổ chức ra kế hoạch này.
Cài thằng quỷ chỉ huy bên Tả Tiểu Đa, thật là một ta quỷ tài, lợi hại thấy sợ luôn.
Không chỉ là chiến lược phù hợp, mà điều giỏi giang nhất là, khả năng tìm ra lỗ hổng, chống lại khoảng trống đơn giản, quả thật là hiếm thấy hiếm có.
Mắt thấy tình hình hiện tại thật hỗn loạn, nhưng hắn lại luôn có thể tính toán chính xác bên nào phòng ngự yếu nhất, phòng bị không tới!
Hơn nữa tuyệt không bao giờ mạo hiểm mà tìm kiếm may mắn, giống như một đội hình nghiêm khắc, một đội quân mạnh mẽ hùng hậu, không hành động thì thôi, một khi hành động thì ắt sẽ đánh trúng trọng điểm, không có sai sót tí gì!