“Ta không sao, ta rất ổn, Bỉ Dực Song Tâm này không thể khai thông quá lâu, ta sợ đối phương có phương pháp khống chế ngược lại.”
“Việc này chúng ta có chuẩn bị, người an tâm đợi, chúng ta lập tức cứu ngươi ra!”
“Được.”
“Mạc Ngôn, đợi ra ngoài, ta có rất nhiều chuyện muốn nói với ngươi.”
Bên kia, Dư Mạc Ngôn im lặng một lúc, nói: “Đợi ngươi ra ngoài, ta cũng có rất nhiều chuyện muốn nói với ngươi,”
“Ta chờ ngươi.”
Độc Cô Nhạn Nhi thâm tình nói.
“Ừ, chờ ta.”
...
Bên kia.
Lý Thành Long nhận được ích lợi của Bồ Thiên Thạch, dĩ nhiên đã hoàn toàn hồi phục, bây giờ đang dựa vào hình ảnh cuối cùng mà cỏ non truyền đến, hoàn thiện bản đồ.
“Ở trong lòng đất, tầng thứ hai, một căn phòng nhỏ đơn độc, đặc trưng của căn phòng nhỏ kia là...”
Đột nhiên thân thể chợt chấn động, khó khăn nói: “Cỏ non hy sinh rồi...”
Mọi người đều im lặng.
Đó là một cảm giác không nói nên lời.
Rất nhẹ, nhưng mà lại rất buồn.
Lý Thành Long thở dài, im lặng một lúc, mới hỏi: “Tả lão đại trở lại chưa? Tuyến đường này đã rất rõ ràng, vị trí rất chính xác, nhất định Tả lão đại phải vất vả một chuyến rồi.”
Dư Mạc Ngôn: “Vì sao phải cần Tả lão đại? Ta đi không được sao?”
Hắn cảm thấy Tả Tiểu Đa đã mệt lắm rồi, mà mình và Độc Cô Nhạn Nhi có thông đạo song tâm, có lẽ thuận tiện hơn người khác.
“Ngươi? Ngươi không được.”
Lý Thành Long nói: “Trong nhóm người chúng ta, ngoài ta và Tả lão đại, ai cũng không có biện pháp nào đưa chị Nhạn Nhi im hơi lặng tiếng ra ngoài! Ngay cả chị dâu Tiểu Niệm cũng không được!”
“Đương nhiên, vẫn là Tả lão đại ra tay là ổn thỏa nhất.”
Dư Mạc Ngôn...
Kể cả Hạng Xung, Hạng Băng đều nhìn bằng nửa con mắt.
Tả lão đại có thể làm được, đó là niềm hy vọng của mọi người!
Nhưng mà Lý Thành Long ngươi...
Ha ha, ha ha... ha ha ha ha...
Đối mặt với “ha ha” của mọi người, Lý Thành Long không nhịn được bực mình.
Lời ta nói là sự thật.
Các ngươi đi cứu Độc Cô Nhạn Nhi, đều sẽ dùng hình thức cõng chạy ra ngoài, như vậy mục tiêu thật sự quá lớn, đoán chừng đi được vài bước là đã bị người khác chặn lại.
Mà ta và Tả lão đại lại có thể trực tiếp giấu Độc Cô Nhạn Nhi vào không gian tư mật của mình, im hơi lặng tiếng lén dẫn người ra ngoài.
Đều là trộm người như nhau, nhưng tình huống có thể giống nhau sao?
Ta và Tả lão đại trộm người, đó là trộm không dấu vết, mà các ngươi trộm người, lại có thể náo loạn long trời lở đất!
Thậm chí ta đi còn thuận tiện, quen thuộc tuyến đường hơn Tả lão đại, những thứ mà cỏ non nhìn được nghe được, ta đều đã thấy rõ, ngươi tưởng là giả sao?
Chỉ có điều, chiến lực của ta không cao bằng Tả lão đại...
Một đám ngu ngốc, bổn quân sư chính là không nói cho các ngươi nguyên nhân trong đó!
Cho các ngươi tiếp tục ngu muội!
Nhắc đến Tào Tháo là Tào Tháo đã tới.
Tả Tiểu Đa đáp xuống từ trên không, còn làm ra vẻ tung vạt áo tiêu sái, làm tay áo tung bay theo chiều gió, lại bị mọi người coi như không nhìn thấy.
Nhìn trời rồi lại nhìn trời, gảy móng tay lại gảy móng tay.
“Sao rồi?”
“Đã tìm thấy chị Nhạn Nhi, chính là ở...”
Lý Thành Long tỉ mỉ giải thích, không ngại phiền phức giải thích từ đầu đến cuối bản đồ.
Hắn và Tả Tiểu Đa đều là người đã từng giết đến đại điện, miêu tả khai thông..., cũng là rất dễ dàng.
“Ta hiểu rồi. Phía sau của đại điện, có một đường hầm đi xuống...”
Tả Tiểu Đa im lặng suy nghĩ, ánh mắt lấp lóe, tập trung tư tưởng suy nghĩ một lát, khoảng thời gian này, tại trong ý nghĩ của bản thân, phác họa hoàn chỉnh ngôi nhà đá nhỏ nhốt Độc Cô Nhạn Nhi.
“Chờ một chút rồi ta đi!”
Tả Tiểu Đa đặt mông ngồi xuống: “Nghỉ ngơi trước một lát, đúng rồi, còn có một chỗ không thích hợp, Thành Long, ngươi phân tích giúp ta một chút.”
Lý Thành Long nói: “Chỗ nào không thích hợp?”
“Một số lượng cao thủ ở trong đó. Cao thủ Phi Thiên ở bên trong, tính cả Bồ Quan Sơn và Quan Sơn Hà, khoảng chừng có mười người!”
Khi Tả Tiểu Đa nói lời này, trong lòng vẫn còn có chút sợ hãi.
“Mười người!?”
Lý Thành Long cũng kinh ngạc: “Nhiều Phi Thiên như vậy?!”
“Đúng vậy.”
“Còn có một điểm kỳ lạ, thấy một thanh niên mặc áo trắng, chỉ huy Bồ Quan Sơn, thậm chí là ra lệnh.” Tả Tiểu Đa nói.
“Hả?”
Lý Thành Long trừng lớn hai mắt, như có điều suy nghĩ, lẩm bẩm nói: “Chuyện này... thú vị đấy.”
“Còn có một chuyện cuối cùng...”
“Quan Sơn Hà, phó thành chủ thành Bạch Sơn...”
Tả Tiểu Đa chính là loại người hung ác cực kỳ thông minh, bất luận là điểm khác thường gì, hắn đều có thể lập tức phát hiện, hơn nữa còn có thể bắt đầu lợi dụng.
Phản ứng của Quan Sơn Hà, thất sự rất không bình thường.
Cho nên lúc ấy Tả Tiểu Đa cũng theo đó mà tương kế tựu kế.
Bây giờ trở về, tất nhiên muốn thương lượng chuyện này với Lý Thành Long, thử xem có cách nào có thể lợi dụng điểm này không.
Lý Thành Long suy tính, nói: “Tuy rằng không biết là nguyên nhân gì, nhưng có một điểm gần như có thể chắc chắn, chỉ cần không phải dồn hết tâm trí tính toán đặt bẫy, vậy thì chính là tâm tư của Quan Sơn Hà, đã xảy ra một sự thay đổi đáng kể, tuy nhiên tạm thời vẫn chưa biết thay đổi vì cái gì.”
Tả Tiểu Đa nói: “Ta cũng nghĩ như vậy.”
Lý Thành Long đang nghiêm túc cân nhắc, nói: “Hoặc là có thể thừa lúc ngươi lại lần nữa đi vào, nghĩ cách chứng thực thử xem, có lẽ chúng ta có thể biết chân tướng phía sau chuyện này.”
Tinh thần Tả Tiểu Đa chấn động, nói: “Chân tướng phía sau?”
“Chính là chân tướng phía sau.”
Lý Thành Long nói: “Vì sao Bồ Quan Sơn lại đột nhiên làm ra chuyện mất trí như này? Rốt cuộc là có nguyên nhân gì khác? Còn có, sao lại có nhiều cao thủ Phi Thiên của Đạo Minh như vậy. Nhiều Phi Thiên Minh của Đạo như thế này tập trung ở thành Bạch Sơn, điều này hết sức kỳ lạ, toàn bộ những việc này, đều phải có một nguyên do, nguyên nhân ban đầu.”
“Trên thế giới này, cho dù là bất cứ chuyện gì, chỉ cần xảy ra, tất nhiên có lý do của nó.”
“Nói cũng đúng.”
“Nhưng mà, chúng ta chỉ cần tìm nguyên nhân ở chỗ đó, tất nhiên có thể hiểu rõ tất cả từ đầu đến cuối, mới lập ra chiến lược nhắm vào mục tiêu tốt nhất.”
Lý Thành Long nói: “Thật ra từ khi chúng ta đến, cho tới bây giờ, coi như mục đích rõ ràng, cơ bản là đánh một trận chiến mơ hồ. Nếu có thể biết rõ nguyên nhân căn bản ở đâu, mới có thể quyết định đúng đắn bước tiếp theo nên làm gì.”