Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1663 - Chương 1662: Tứ Đại Bảo Bối

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1662: Tứ đại bảo bối

Tiểu Long tiến vào Diệt Không Tháp vẫn còn đang dập dờn, nhảy múa một cách mềm mại đáng yêu, có vẻ như thực sự rất vui vẻ, rất đắc ý, rất hăng hái: “Ngao! Ngao! Ngao!”

“Đừng nhảy nữa!” Tả Tiểu Đa chỉ sợ sau này mình sẽ cách biệt với điệu nhảy kinh điển này!

Cho dù Tả Tiểu Niệm có chủ động nhảy cho mình xem, Tả Tiểu Đa cũng chỉ liên tưởng đến điệu nhảy của con rồng nào đó. Ảnh hưởng ác liệt như vậy khó có thể phai mờ được, vĩnh viễn khó tiêu tan!

“Hôm nay thật là vui! u âu âu...” Tiểu Long nhảy múa nhu tình như nước.

Một điệu nhảy khác.

“Mẹ kiếp!...”

Vẻ mặt Tả Tiểu Đa vô cùng thê thảm: “Ngươi điên rồi à... Long Long, ngươi có còn muốn giọt khí vận nữa không hở?”

Vừa nghe thấy giọt khí vận, Tiểu Long nhất thời thu hồi dáng vẻ nhảy múa duyên dáng, vù một cái quay xuống trước mặt Tả Tiểu Đa, nhưng vẫn lắc đầu vẫy đuôi, hiển nhiên tâm trạng hưng phấn vẫn chưa rút đi hoàn toàn.

“Lão đại, lão đại đại đại, hôm nay thực sự là may mắn âu âu, ngao ngao... ha ha ha ha... Ta tìm được thứ tốt, ố zè...”

Tiểu Long ngửa lên trời hí.

“...”

Tả Tiểu Đa thở dài, ỉu xìu nhìn Tiểu Long đã hưng phấn tới nỗi rõ ràng đã nói năng lộn xộn rồi.

“Rốt cuộc là chuyện gì hả? Ta nói, cái sự hưng phấn này của ngươi... rốt cuộc bao giờ mới trôi qua? Nếu không thì ta ra ngoài trước nhé? Ngươi ở bên trong một mình phát tiết xong rồi nói?”

Tả Tiểu Đa ngoài miệng tuy nói vậy, nhưng thực ra sao có thể nỡ bỏ ra ngoài.

Hắn xưa nay yêu tiền như mạng, mắt thấy Tiểu Long hiển nhiên là đã tìm được đồ tốt đến kinh thiên động địa rồi, nếu không Tiểu Long tuyệt đối sẽ không hưng phấn và đắc ý như vậy!

Trước kia khi Tiểu Long tìm được thiên tài địa bảo, tìm được kho báu, chỗ đó cũng không chỉ có một chút, số lượng rất nhiều, có thể nói là nghe mà rợn người, thế nhưng hắn chưa từng thấy Tiểu Long hưng phấn đến vậy, thậm chí... còn có vẻ như tâm trạng không hề dao động!

Nhưng lúc này, có thể nói là hoàn toàn, triệt để mất không chế!

Có thể thấy được thứ mà nó tìm được lần này tuyệt đối không nhỏ.

Nhưng rốt cuộc là thứ đồ vật tốt đến mức nào, Tả Tiểu Đa đã bị gợi lên sự tò mò, trong lòng ngứa ngáy, sao có thể thực sự đi ra ngoài?

Nhưng Tiểu Long nghe thấy Tả Tiểu Đa muốn đi thì không khỏi hoảng sợ, lập tức hạ xuống.

Thân mình nó còn đang rung động, có vẻ như là dấu hiệu vẫn không nhịn được phải động đậy. Thế nhưng nó đã cố gắng kiềm chế rất nhiều, cuối cùng cũng không chết được xúc động muốn bay nhảy: “Lão đại, lần này thực sự là có thứ tốt! Thứ tốt đó a a...”

“Nói thẳng đi, rốt cuộc là thứ tốt gì? Nhìn bộ dạng ngươi cứ như chưa từng thấy cảnh đời vậy!” Tả Tiểu Đa uy nghiêm trầm mặt, từng chữ nói ra đều âm vang, chuẩn xác dạy dỗ con rồng nào đó.

Tiểu Long quay đầu, nói: “Ở đây có giấu bốn thứ tốt. So với bốn thứ này, thiên tài địa bảo gì đó, linh thực linh thảo gì đó chẳng là cái thá gì hết.”

“Ồ?” Hứng thú của Tả Tiểu Đa càng ngày càng cao.

“Cái thứ nhất, trước mắt đang rơi vào tay một tên tiểu bạch kiểm, là một cây quạt. Cây quạt kia... là thứ tốt hàng đầu, bên trong có chứa khí vận chi lực, còn có sinh mệnh chi lực và dấu tích đại đạo. Dĩ nhiên, tuy rằng thứ này rất tốt, nhưng nó vẫn chưa là gì. Có điều nếu như dung hợp nó vào trong Diệt Không Tháp, sẽ có tác dụng xúc tiến rất lớn đối với sự hình thành khí vận thiên đạo của Diệt Không Tháp...”

“Cái thứ hai, cũng nằm trong tay một tên tiểu bạch kiểm, là một bức tranh...”

Tiểu Long chậm rãi nói, chỉ là khi nói đến cây quạt và bức tranh, giọng điệu của nó vẫn rất bình tĩnh.

Xem ra cây quạt này tuy rằng khá bắt mắt với nó, nhưng vẫn chỉ bình thường mà thôi. Nói cách khác, vật đó không phải là thủ phạm khiến Tiểu Long mất khống chế mà nhảy múa.

Thế nên Tả Tiểu Đa cũng ung dung thản nhiên, nói: “Vật thứ ba?”

“Vật thứ ba, đó là một cái động tiên dưới chân Bạch Đầu Sơn. lão đại, ôi ôi ôi ôi... Ở trong này có chứa Thanh Long tinh phách đó. Nếu như đoán không sai, chắc là Thanh Long - một trong Tứ Phương thần thú dưới trướng Yêu Hoàng năm đó, nếu không phải là vẫn lạc ở đây, thì đó chính là động phủ của Thanh Long Thần Tôn.”

Lúc này giọng điệu của Tiểu Long có hơi kích động.

“Thanh Long Thần Tôn dưới trướng Yêu Hoàng bệ hạ?”

Tả Tiểu Đa lập tức tỉnh táo cả người, trước tiên hắn liên tưởng đến việc Lý Thành Long lấy được động phủ của Yêu soái Anh Chiêu...

“Thanh Long Thần Tôn này thế nào?” Tả Tiểu Đa cảm thấy hứng thú hỏi.

“Thanh Long Thần Tôn này rất giỏi...” Tiểu Long nói: “Có điều, không liên quan đến lão đại ngươi...”

Tả Tiểu Đa nhíu mày: “Có ý gì?”

“Thì là, vẫn không xứng với trình độ của lão đại ngươi... Tinh phách của Thanh Long Thần Tôn này rất phù hợp với thể chất, công pháp của vị huynh đệ... Long Vũ Sinh kia của lão đại. Hơn nữa Long Vũ Sinh chủ... cái gì đó, thế nên trời sinh đã tự mang thuộc tính công pháp song tu rồi...”

Tiểu Long nói.

Ánh mắt Tả Tiểu Đa sáng lên: “Hửm?”

Nhớ tới năm đó, bản thân mình đã từng nói với Long Vũ Sinh, có người nói có vẻ như công pháp gia truyền của Long Vũ Sinh có liên quan đến truyền thuyết Thanh Long.

Tương truyền, con cháu Long gia một khi đã kích hoạt huyết mạch Thanh Long thì có thể phù hợp với yêu cầu của công pháp ở mức độ lớn nhất, tu vi tiến triển cực nhanh, đột nhiên tăng mạnh...

Có điều thứ được tương truyền này chỉ dừng lại ở tương truyền. Bởi vì gia tộc mà Long Vũ Sinh sinh ra, đã không biết bao nhiêu thế hệ không xuất hiện được hậu duệ phù hợp với công pháp gia truyền rồi. Điều này đã khiến cho Long thị gia tộc đã từng nổi tiếng một thời dần suy tàn, thậm chí tại một thị trấn biên giới nhỏ như thành Phượng Hoàng cũng không vượt quá gia tộc hạng ba.

Mãi đến khi Long Vũ Sinh ra đời, tu hành công pháp gia truyền, cho thấy mức độ phù hợp vượt xa những người khác trong gia tộc, nhưng vẫn mãi chưa đạt đến trạng thái tiến triển nhanh chóng, tiến cảnh thần tốc, khiến trưởng bối Long gia hy vọng rồi lại thất vọng.

Nhưng mặc dù như thế, điều đó vẫn khiến Long Vũ Sinh trở thành thủ lĩnh của lớp học, thực lực đè ép con gái của Tổng đốc thành Phượng Hoàng là Vạn Lý Tú một bậc.

Bình Luận (0)
Comment