“Đầu ta đầu hạt dưa dung lượng nhỏ, không chứa nổi nhiều bí mật như vậy của các người.”
“Ha ha ha......” Ba người cười to.
“Ở đây không phải chỗ an toàn, các ngươi đi trước đi, đợi đến khi có khu vực an toàn, lại tiến hành hành động tiếp theo.”
Tả Tiểu Đa bắt đầu đuổi người: “Được rồi được rồi, ở đây không còn chuyện gì của mấy người, nhanh đi đi. Ba người cùng đi, Long Vũ Sinh, hai người các ngươi phụ trách đưa Cao Xảo Nhi đưa đến bờ biển Phong Hải, xác nhận nàng an toàn rồi mới rời đi.”
“Được.” Long Vũ Sinh cùng Vạn Lý Tú liên tục gật đầu.
“Trên đường nếu có chuyện gì, thương lượng với Cao Xảo Nhi nhiều một chút, thời điểm ý kiến khác nhau, tất cả đều nghe theo nàng.” Tả Tiểu Đa căn dặn.
“Ta và chị dâu của các ngươi còn muốn sống thế giới hai người mấy ngày nữa ở nơi này.”
Tả Tiểu Đa thổn thức: “Ta và chị dâu ngươi, cũng là thuộc về dạng một ngày trăm công ngàn việc, thời gian quá ít, quá bận rộn, vì thiên hạ thương sinh, vì an nguy của đại lục, chúng ta cẩn trọng, vất vả đến mức thời gian nói chuyện yêu thương cũng không có......”
Còn chưa kịp nói xong.
Long Vũ Sinh, Vạn Lý Tú với Cao Xảo Nhi ba người đã bày ra bộ mặt chán ghét, nhanh chóng chạy đi, trực tiếp bay thẳng đi.
Tả Tiểu Niệm ở một bên, đỏ mặt mím môi cười.
Nhìn Tả Tiểu Đa nói hươu nói vượn, trong lòng lúc nào cũng cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Tả Tiểu Đa thở dài: “Mấy tên này, thật sự là quá đáng ghét, cứ chạy theo sau ta, như một đám theo đuôi, giống như sẽ không có ngày bọn nó trưởng thành vậy.”
Tả Tiểu Đa mặt đầy phiền muộn: “Nhiều người như vậy, cũng chỉ có ta hơi chững chạc chút, không thay bọn họ suy nghĩ thì phải làm sao?”
Tả Tiểu Niệm thế mà thâm dĩ vi nhiên gật gật đầu, nói: “Ta cũng cảm thấy như thế, Tiểu Cẩu Đát nhà ta là tuyệt nhất.”
Tả Tiểu Niệm vừa nói xong câu này, Tả Tiểu Đa ngược lại có chút không biết làm sao, bởi vì hắn thực sự không ngờ ràng, Tả Tiểu Niệm thế mà lại tán đồng, không nhịn được hồ nghi hỏi: “Nói thật sao?”
“Ha ha ha ha……” Tả Tiểu Niệm cười run cả người: “Hóa ra ngươi cũng biết chính mình đang khoác lác sao, cũng có một chút tự giác đấy nhỉ.”
Khuôn mặt trắng của Tả Tiểu Đa phút chốc biến đen, tủi thân cực điểm nhìn về phía Tả Tiểu Niệm.
“Được rồi, được rồi, Tiểu Cẩu Đát nhà ta mãi mãi là tuyệt nhất!” Tả Tiểu Niệm dịu dàng an ủi.
“Không được!” Tả Tiểu Đa chu mỏ: “Muốn hôn hôn, muốn ôm ôm, muốn được nâng cao, còn muốn nhìn Niệm Niệm mèo cởi quần áo…..”
“Cẩu Đát!”
“Ta sai rồi, nãy ta nói nhầm….”
Đúng vào lúc này, đột ngột vang vọng tiếng huýt sao dài ngút trời.
Tổ bốn người bảo vệ, trực tiếp bay lên từ bên trong đống tuyết lớn ở cách đây không xa, trên không trung, lắc lư tự do một hồi lâu, lắc lư trầm mình vào trong tuyết.
Mà ở một phía khác, đại khái là một chỗ nào đó cách đây mười mấy mét, có hai bóng hình mạnh mẽ xuất hiện.
Mà hai người này vừa mới vọt lên, đã lập tức chạy chốn về hướng ngược lại một cách vội vàng.
Đầu bên kia, một Hổ vệ lớn tiếng gào to: “Người Đạo Minh kia! Dừng lại!”
Nhưng hai người bên đó hoàn toàn không có ý định trả lời, ngược lại tốc độ chuyển mình còn nhanh hơn, xoạt một cái đã không thấy bóng dáng.
“Một đám khốn khiếp!”
Đao vệ mắng to: “Lần này, các ngươi chết chắc rồi!”
Bên kia càng thêm im lặng.
Bốn người lấy lại bình tĩnh, nhìn lẫn nhau, đều nhìn thấy trên mặt đối phương tràn đầy nghĩ lại mà sợ.
Vừa rồi đột nhiên bị khóa chặt, toàn thân trên dưới chỗ nào cũng không thể động đậy, ngay đến cả ngón tay, mí mắt cũng không thể chớp một cái, dừng ngay giữa không trung, tự bản thân cũng cảm nhận được mình như một khối đá cứng ngắc rơi xuống.
Sau đó chôn ở trong tuyết, nghẹt thở suýt chết.
Đổi thành người bình thường thì đã sớm nghẹt chết, chỉ là mọi người tu vi cao siêu, cho nên, khi bị đè đến ngạt thở, chỉ bị ngất đi nhưng không đến mức lập tức chết.
Bây giờ, cuối cùng giải trừ được loại uy áp đó, bốn người chỉ cảm thấy trái tim đang đập thình thịch.
Loại cảm giác này...... trước kia chưa bao giờ có.
Đây là cảm giác gì?
Uy áp đáng sợ như vậy, làm sao có thể?
Một người trong đó miệng mở rộng, nôn mửa một hồi.
Ba người quay đầu lại nhìn, đều cảm thấy có chút kỳ quái: “Sao người tự dưng béo như thế?”
Hộ vệ rõ ràng béo hơn so với bình thường hẳn một vòng.
Trên người hộ vệ này bốc lên cuồn cuộn nhiệt khí, tức giận nói: “Lúc ta rơi xuống thì đang mở miệng…… mãi cho rơi đến xuống tận đáy, đệt mợ, nhét vào một bụng toàn tuyết là tuyết….. bây giờ trong bụng, lạnh toát….. ta vận công thúc đẩy những thứ kia nhanh chóng tiêu hóa, chỉ là như thế thì lại phải đi tiểu….. bực bội.”
“Ha ha ha ha......”
“Thế còn mấy tên khác đâu?”
“Mới vừa rồi còn có thể cảm nhận được khí tức của Tả Tiểu Đa...... Bây giờ người chạy đâu rồi? Đừng xảy ra chuyện gì nha!”
“Vậy còn nói mấy lời vô dụng này làm gì, nhanh đi tìm xem.”
Ngay lúc mấy vị “cao nhân” kia xông ra, Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm đã nhanh chóng quyết định che đậy khí tức, chui vào trong tuyết lớn, tiếp đó lại xuyên tuyết mà đi một hồi lâu.
Cao nhân thần tiên đánh nhau, nhân vật nhỏ chân nhỏ tay nhỏ như chúng ta làm sao dám tham dự, tốt nhất nhanh nhanh chạy mới là thượng sách.
Tả Tiểu Đa đi theo Tiêu Long đi ở phía trước dẫn đường, bí mật lẻn ra ngoài không biết bao xa…. Cuối cùng khi gặp sườn đồi lần nữa, hai người thuận theo sườn đồi, không tiếp tục đi vào một nơi sâu vào trong tuyết đọng ở sườn đồi hơn nữa.
Lại thuận theo đống tuyết đọng ở sườn đồi đi xuống phía dưới, lại dùng cách đục lỗ, đục ra một cái động, vô thanh vô tức chui vào bên trong.
Chuyện này cũng không còn cách nào khác, đây là cách ổn thỏa nhất mà hai người có thể chọn rồi.
Không phải Tả Tiểu Đa không muốn để tứ đại cao thủ đi theo, trên thực tế, nếu như theo tính toán của Tả Tiểu Đa, hắn thật sự hận không thể để cho tứ đại cao thủ cứ như vậy mà lâu dài đi theo mình ấy chứ.
Bám theo đi nhà xí cũng không sao!
Như vậy mới an toàn!
Còn uy phong!
Rất có phong cách!
Nhưng bây giờ vấn đề cần đối mặt là, lần này, kỳ ngộ Băng Phách của Tả Tiểu Niệm, có chỗ khác biệt.