Mang theo lực lượng đất trời sông núi, nhật nguyên tinh thần, lực lượng gió mây sấm chớp, sương mù mưa tuyết, lực lượng nhân thần quỷ tam giới!
Ầm ầm hạ xuống!
“Tiền bối hiểu lầm rồi!”
Vân Thượng Tùng xuất ra một kiếm, vô số mây mù ào ạt nghênh đón, vừa lo lắng lớn tiếng biện bạch!
Tại thời khắc này, hắn đã cảm nhận rõ ràng được cái chết đang ập tới, càng nhận thức được rõ ràng một chân của mình đã bước vào quỷ môn quan!
Vân Thượng Tùng là ai?
Hắn là tuyệt thế cao thủ đã bước đến đỉnh cao của thế giới này, là tuyệt đỉnh cường giả của Đạo Minh chỉ đứng sau Đạo Minh Thất Kiếm!
Hắn có tư cách ngông cuồng, có tư cách phát ngôn xằng bậy!
Nhưng điều kiện tiên quyết là, người đối mặt với hắn không thể là Hồng Thủy Đại Vu!
Đối mặt với một Hồng Thủy Đại Vu đang trong cơn thịnh nộ lộ ra sát ý, cho dù Vân Thượng Tùng có tự phụ thế nào thì cũng biết bản thân mình chẳng những không phải là đối thủ, thậm chí còn không có khả năng chạy thoát!
Đối mặt với tuyệt thế cường giả đỉnh phong như Hồng Thủy Đại Vu, nếu một lòng một dạ muốn chạy trốn thì chỉ có tự đẩy nhanh thất bại, tự tạo đường chết, tăng tốc độ đi chết của mình mà thôi!
Vân Thượng Tùng đã đưa ra lựa chọn khôn ngoan nhất, vừa giải thích thanh minh, vừa cật lực chống đỡ, đồng thời rút lui!
Ầm một tiếng, Vân Thượng Tùng hét thảm, trường kiếm trong nháy mắt vỡ vụn, hắn ngửa mặt phun ra máu tươi đầy trời, thân mình bị đánh bay về phía xa, vừa dốc hết sức kêu lên: “... Cứu viện! Aaa... phụt...”
Nhưng lại phun ra một búng máu!
Thiên Vương của Đạo Minh, dưới chùy của Hồng Thủy Đại Vu, chỉ là một chùy!
Thậm chí còn không hết một chiêu mà đã trọng thương!
Tuy nhiên, điều này cũng chứng thực một việc khác, Vân Thượng Tùng quả thực không hổ danh là thiên tài vô song của Đạo Minh. Dưới một chùy dùng sáu mươi phần trăm sức mạnh của Hồng Thủy Đại Vu, hắn vẫn có thể giữ được mạng sống, thực lực này cũng thực sự rất tuyệt!
Tám đại hộ vệ của hắn trông thấy cảnh tượng này đều cực kỳ sợ hãi, tất cả đồng loạt hét lên cảnh báo, nhưng lại không muốn liều chết xông lên ngăn cản.
Hồng Thủy Đại Vu cười ha ha, không tránh không né, một người hai chùy thản nhiên đập qua.
“Ta muốn giết ngươi, ngươi còn có thể chạy sao?”
Hồng Thủy Đại Vu tùy ý va đập!
Đúng vậy, ngay cả chùy cũng không nhúc nhích, cứ như thế khua qua, xương toàn thân bát đại hộ vệ đồng loạt vỡ vụn, bay ra tám hướng.
Bóng người lóe lên, Hồng Thủy Đại Vu đã đến trước mặt Vân Thượng Tùng, lại là một cú đánh chùy khác!
Tiếng huýt gió ma quái vang lên xé trời!
Vô số lệ quỷ đồng thời xuất hiện, giương nanh múa vuốt trên trời, nhe răng trợn mắt điên cuồng gầm thét!
Trên bầu trời, mây tụ tan tác, nhật nguyệt vô quang!
“Tiền bối tha mạng...” Vân Thượng Tùng kêu to một tiếng, ánh mắt lộ ra sự kinh hãi và tuyệt vọng cực độ, nhưng hắn cũng dùng toàn bộ sức lực của mình để phản kích!
Chỉ tiếc rằng đòn phản kích toàn lực của hắn lại chỉ giống như phù du rung cây, hoàn toàn không có sức phản kháng, sớm đã bị một chùy của Hồng Thủy Đại Vu đánh vào đầu!
Một tiếng bịch dứt khoát, toàn thân Huyết Kiếm Thiên Vương Vân Thượng Tùng của Đạo Minh sụp đổ trong trạng thái mắt thường có thể nhìn thấy được...
Toàn bộ thân thể lập tức tan vỡ, không thể khôi phục.
Một khắc sau, nguyên thần của Vân Thượng Tùng cũng bị kéo ra khỏi thân thể, sau đó ở bốn phía, hàng ngàn hàng vạn ác quỷ vì Thiên Hồn Mộng Yểm Chùy mà xuất hiện đều đồng loạt tràn lên, tụ lại cùng cắn nuốt...
“Dừng tay!”
Một tiếng thét chói tai hổn hển truyền đến từ trên bầu trời, chính là tiếng của Vân Đạo Nhân!
Gió mây trời đất cũng bị cuốn lên theo tiếng thét này!
Hồng Thủy Đại Vu cười lạnh một tiếng, không quay đầu lại, thuận tay nhấc chùy đập lại! U một tiếng, giống như vạn quỷ cùng khóc!
“Ngươi quát ai dừng tay?”
Sau đó, thân thể to lớn mạnh mẽ xoay chuyển, mái tóc rối bời chợt tung bay về phía sau, vù một tiếng, đất trời lần thứ hai rung chuyển, một chùy khác theo đó đập tới.
“Ngươi đang ra lệnh cho ai dừng tay?”
Lại một chùy nữa: “Ngươi đang nói ta?”
Lại tiếp một chùy: “Ngươi nghĩ ta không dám ra tay sao?”
Ầm!
Thêm một chùy: “Ai cảm thấy ta không thể giết người?”
Ầm!
“Cho các ngươi thể diện?”
Ầm!
“Quy tắc ta định ra không tốt?”
Ầm!
“Vì muôn dân thiên hạ?”
Ầm!
“Vì an nguy của đại lục?”
Ầm!
“Cảm thấy ta có thể chịu uất ức?”
Ầm!
“Nhìn ta giống người sẽ chịu thiệt sao?”
Ầm!
“Liên tiếp hai lần?”
Ầm!
“Cảm thấy rất an toàn?”
Ầm!
“Phi Thiên phá hoại Nhân Tình lệnh?”
Ầm!
“Phá hủy quy tắc của ta?”
Ầm!
“Ta không thể giết thiên tài của các ngươi à?”
Ầm!
“Hôm nay ta giết một Thiên Vương của các ngươi đấy, thì sao?”
Ầm!
“Dám ám sát...”
Nói đến đây, Hồng Thủy Đại Vu đột nhiên im miệng, lại đánh ra ba chùy liên tiếp: tiếng ù ù bên tai không dứt!
“Bảy người đến đông đủ cả rồi? Có còn cảm thấy ta là người rất dễ bắt nạt không?”
Ba chùy liên tiếp của Hồng Thủy Đại Vu đánh ra, gió mây trên bầu trời xao động, đất trời giống như quay về hỗn độn, bị đè nén chưa từng có, vạn quỷ đều xuất hiện, gió mây gầm lên giận dữ, sao trời luân chuyển, từng mảnh đen trắng luân chuyển qua lại!
Toàn bộ đất trời đều giống như bị đập thành từng mảnh nhỏ!
Vô số không gian chuyển động nhảy múa theo đôi chùy của Hồng Thủy Đại Vu!
Lúc chùy đầu tiên đánh ra, mục tiêu chính là Vân Đạo Nhân! Đến chùy thứ ba đã là Phong Vân lưỡng đạo đồng thời ra tay chống đỡ. Tới chùy thứ mười tám, giống như mười tám tầng địa ngục đồng thời hiện lên, Đạo Minh Thất Kiếm đã tề tựu, cùng nhau chống chọi!
Hồng Thủy Đại Vu căn bản không cho người khác cơ hội nói chuyện, một hơi đánh ra hai mươi chùy!
Đất trời biến sắc!
Đây không phải là hình dung, mà là chính là đất trời biến sắc theo đúng nghĩa đen!
Hồng Thủy Đại Vu vốn muốn đánh đủ hai mươi bốn chùy, thế nhưng ngay lúc câu nói cuối cùng vừa ra khỏi miệng lại khiến khí thế của hắn đột nhiên tuôn ra, suýt chút nữa thì lỡ miệng!
Trong lòng thầm mắng mẹ kiếp.
Vì vậy chỉ đánh hai mươi chùy mà thôi!
Đối diện.
Bảy người vẻ mặt đỏ bừng nhìn chằm chằm Hồng Thủy Đại Vu, quả thực hận không thể ăn thịt hắn, không phải là Đạo Minh Thất Kiếm thì còn là ai?
Phong Đạo Nhân đứng trên cùng mặt đỏ như máu, cưỡng ép chịu đựng khí huyết tiếp tục dâng trào, nhìn chằm chằm Hồng Thủy Đại Vu, nhưng rốt cuộc cũng không nhịn được, vừa lên tiếng thì mỗi người một ngụm máu lần lượt phun ra, đánh ra hai hố máu sâu trên mặt đất!