Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1731 - Chương 1729: Lão Giả Mặc Đồ Màu Xám (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1729: Lão giả mặc đồ màu xám (2)

“Bực thật, ông đây quả thật là ngu ngốc mà… thời trẻ thì cưới vợ sớm, cưới vợ xong lại bận làm ‘sen’ chăm sóc vợ, vợ mát thì lại bắt đầu nhọc lòng vì con gái, lo lắng cho con gái cả đời rồi lại còn bị một tên còn già hơn ta lừa đi… Không dễ dàng gì mới không cần lo cho con gái nữa, bây giờ lại phải bắt đầu lo cho con trai của con gái…”

“Cứ tiếp tục như vậy, lúc nào mới là điểm cuối đây… ta thế này mà còn là Ma tổ sao? Tự cổ chí kim có Ma tổ nào cần chạy đôn chạy đáo lo cho hết người nọ tới người kia như ta sao?”

“Bà nội nó… mẹ nó, thật bực bội… người bình thường ta gọi anh, lại thành con rể ta rồi… móe…”

“Nhiều năm như vậy, có cháu ngoại mà cũng không nói với ta… Quả nhiên họ Tả không phải thứ tốt đẹp gì…”

“Nếu không phải lần này làm Huyết Kiếm chết, ông đây vẫn không biết làm ra thứ gì… bỏ lỡ nhiều năm như vậy, nếu từ nhỏ được ôm chơi mới thích… con với chả cái! Ta có con rể và con gái thế này, cũng chua xót quá đi…”

Bóng người màu xám thầm nghĩ, vội vàng đuổi theo phía sau.

Khi đuổi được nửa đường rồi lại phát hiện lúc này mình vẫn chưa đuổi kịp, không khỏi khen trong lòng.

“Tốc độ di chuyển của hai nhóc thúi này nhanh như thế này, tuy ông đây chưa dốc hết sức, nhưng trong thiên hạ, người mà ta không đuổi kịp với tốc độ này thật sự không nhiều!”

Hắn không tin, thế là tăng tốc lần nữa, thề phải đuổi kịp chị em hai người…

Nhưng hai người Tả Tiểu Niệm đi trước, hắn lại làm lỡ thời gian không ngắn ở Bạch Sơn, với tốc độ di chuyển nhất lưu thiên hạ của Tả Tiểu Niệm và Tả Tiểu Đa, nào dễ đuổi theo.

Bóng người màu xám kia thật sự đuổi một mạch đến Phong Hải mà vẫn chưa đuổi kịp!

“Thật cmn hiếm lạ…”

Bẹp!

Vả miệng một cái: “Ta không thể mắng mẹ hắn, đó là con gái ta…”

……

“Đa Đa, sao không thấy ngươi thử dung hợp mảnh ngọc bội mới có được kia?” Lúc Tả Tiểu Niệm gần đi đều ngạc nhiên chuyện này.

“Tạm thời ta không định dung hợp.”

Tả Tiểu Đa cau mày: “Ta luôn cảm thấy, hình như kết quả dung hợp sẽ không diệu lắm, tùy tiện thử chi bằng duy trì trạng thái này.”

“Vì sao?”

“Miếng ngọc mới có được vốn nằm trong tay Thanh Long Thánh Quân, được hắn làm vũ khí mệnh hồn, chuyên dùng để thảo phạt giết chóc… nhiễm rất nhiều rất nhiều tà khí, đừng nói chi những người bị vị Thánh Quân đại nhân này giết đều có cấp bậc rất cao, tùy tiện lấy ra một người cũng là vượt ngoài nhận thức của chúng ta…”

Tả Tiểu Đa cũng đau đầu: “Dựa vào chút tu vi này của ta bây giờ, tùy tiện dung hợp ngọc bội, rất có khả năng chịu không nổi oán khí và tà khí của đại năng sắp chết còn lại, làm không tốt là lập tức mất mạng, hồn phi phách tán…”

Tả Tiểu Đa rất tự biết mình. Lúc tu vi chưa đạt, Thần Hồn không đủ, tùy tiện dung hợp Tạo Hóa Bàn, dù tà khí bên trên không tấn công chết mình cũng làm mình thành tên ngốc.

Trong lòng cạn lời: Thứ đồ này lại được dùng để chém giết… Chuyện này phải làm sao đây!

Tả Tiểu Niệm vừa nghe cũng hơi tê dại: “Vậy làm sao đây?”

“Chuyện này không gấp lắm, ta từ từ nghĩ cách là được, ngươi không cần quan tâm, chắc chắn ta sẽ có cách xử lý hoàn hảo.” Tả Tiểu Đa nói.

“Ừm, nếu ngươi cần trợ giúp gì phải nói với ta ngay, gọi lúc nào cũng được.”

“Bây giờ ta cần nhất là cởi sạch vào chăn đi ngủ, thật sự có thể cần là gọi sao, ta hạnh phúc quá đi thôi…”

“Cút!”

Tả Tiểu Niệm nhảy vụt đi, hóa thành đám mây trắng đi xa, vừa chớp mắt đã chẳng thấy đâu.

Tiểu Cẩu Đát này lại mồm mép.

Ghét chết mất, hừm!

Ai ya, lúc sắp đi quên hôn hắn một cái rồi… hay là quay lại… thôi đã rất xa rồi… không quay lại nữa, lần sau vậy.

Tả Tiểu Niệm trở về khí chất lạnh lùng, cả đường đi băng hàn đầy trời, lạnh lùng cực kỳ, đi một mạch đến Thượng Kinh! Càng xa Tả Tiểu Đa càng lạnh.

Gần đến Thương Kinh đã hoàn toàn lạnh như băng, cao không thể với.

Tả Tiểu Đa nhìn người kia đi xa, miệng hừm một tiếng, không vui chút nào.

“Lúc ta nhỏ, ngày nào cũng cởi sạch ta ôm ngủ, đến cả gấu bông cũng không cần, cũng không quan tâm ta tự nguyện hay không cũng cởi sạch rồi ôm ôm… giờ thì hay rồi, ta chủ động dâng đến cửa như vậy lại cứng rắn, phụ nữ đúng thật là…”

“Phụ nữ quá hay thay đổi!”

“Nào có một lòng như đàn ông… đàn ông từ mười mấy tuổi đến mấy nghìn mấy chục nghìn tuổi đều muốn ôm người khác trong chăn ngủ…”

Tả Tiểu Niệm lầm bầm một mình, cảm nhận sâu sắc sự thay đổi của người phụ nữ.

Và, phụ nữ và đàn ông khác nhau rất lớn!

Từ đầu đến cuối, từ lúc trên Bạch Đầu Sơn đến lúc hai người tách ra, Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm vẫn nhắc đến Quân Trường Không.

Thật sự không phải cố tình né tránh mà hoàn toàn quên khuấy mất…

Dù là Tả Tiểu Đa hay Tả Tiểu Niệm đều không xem tên này là mối đe dọa gì…

Thật sự như không khí.

Không đúng, không khí là thứ mỗi người đều cần, tên đó nào so được với không khí!

Nhìn Tả Tiểu Niệm đi xa, Tả Tiểu Đa không về thẳng thành mà đi đến thành nam một chuyến, nơi ban đầu Bạch Vân Đóa đặt bột Tinh Hồn Ngọc, chỉ thấy bột Tinh Hồn Ngọc bên kia đã chất thành đống cao như núi.

“Lại nhiều như vậy, có phải hơi khoa trương rồi không…”

Tả Tiểu Đa nhìn trái nhìn phải như ăn trộm, bắt đầu thu hoạch vào Diệt Không Tháp, thu hoạch khoảng mười phút mới thu hoạch xong phần trên đất, sau đó lại thu hết phần trong hố, không để thừa một tẹo bụi phấn nào.

Tả Tiểu Đa cảm thấy hài lòng với thu hoạch lần này, dù thu hoạch lúc lâu chưa xong, không ngờ cơ duyên trùng hợp ngày đó kéo dài đến này không dứt, chuyện tốt giúp người giúp ta này sao không gặp mỗi ngày, mỗi ngày gặp tám mười lần, thế cũng không chê nhiều!

Sau đó Tả Tiểu Đa không dừng ngay mà đi chỗ ông chủ Tôn.

“Tả thiếu, chúc mừng năm mới.” Ông chủ Tôn mặc đồ mới, tưng bừng vui vẻ.

“Năm mới vui vẻ?”

Tả Tiểu Đa hơi sững sờ, sau đó mới ngợ ra, thì ra hai ngày mình ở cùng Tả Tiểu Niệm đã ba mươi tết rồi, mà hôm nay là ngày đầu năm mới, chẳng phải ngày chúc mừng năm mới sao?

À… lại một năm trôi qua!

Nghĩ đến đây, Tả Tiểu Đa lại có cảm giác rầu rĩ khó tả.

Từ khi trở thành võ giả, mỗi ngày đều bận thăng cấp, tinh tiến tu vi, cố gắng, nỗ lực, quanh quẩn trong sống chết, gần như đã quên đi những dịp truyền thống này.

“Năm mới… may mà ba mươi tết hôm qua được ở cạnh Tả Tiểu Niệm, cũng xem như là đoàn viên cuối năm. Nhưng ba mươi tết cũng không nghỉ ngơi… thật mệt quá đi.”

Bình Luận (0)
Comment