Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1750 - Chương 1748: Tuyệt Đối Không Thể Xảy Ra Chuyện.

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1748: Tuyệt đối không thể xảy ra chuyện.

Tả Tiểu Đa vân đang kêu khổ không ngừng trong lòng.

Lão giả này thực sự là không thể nói lý mà.

Chủ ý này của ta hay biết bao nhiêu, rõ ràng chính là trạng thái cả hai cùng có lợi, làm sao lại nổi giận chứ?

Vứt ta xuống núi như thế, ta đây thực sự bị ngài hại khổ rồi…..

Phía dưới, loáng thoáng một ngọn núi lớn.

“Mẹ ơi, ngọn núi kiểu này...... Nhìn là biết bên trong có yêu quái......” Tả Tiểu Đa biết nơi đây nằm trong lục địa Vu Minh, từ trên trời bị vứt xuống mặc dù là vội vàng không kịp chuẩn bị, nhưng hắn đến một tiếng hét cũng không có.

Bây giờ không phải lúc để lão tử kêu gào thảm thiết….

So sánh sự giải tỏa sợ hãi tận đấy lòng, thì mạng nhỏ vẫn quan trọng hơn!

Quá nguy hiểm, chỉ cần không cẩn thận một chút….. kết cục coi như xong đời luôn!

Tả Tiểu Đa đột ngột đề khởi linh lực toàn thân, nỗ lực để động tác hạ cánh của mình nhẹ nhàng hơn một chút, càng thêm vô thanh vô tức một chút, linh hoạt hơn, kín đáo hơn……

Tả Tiểu Đa trong lòng cực kỳ u oán.

Ta vẫn chỉ là một đứa trẻ mà thôi…. Sao lại đối xử với ta như vậy chứ….

Quá tàn nhẫn rồi!

Mãi đến khoảnh khắc Tả Tiểu Đa một lần nữa chạm chân lên trên mặt đất.

Hắn sớm đã quyết định xong kế hoạch hành động, khi thân thể vẫn đang rơi tự do, hắn sớm đã quan sát xung quang, thu vào tấm mắt hoàn cảnh môi trường xung quanh, nơi hắn đang ở lúc này, là địa giới sơn lâm.

Hắn vừa rơi xuống đất, đã như một chiếc lông vũ, rơi xuống đất không gây ra một tiếng động, gấp rút xông về phía vị trí mấy cây đại thụ sớm đã nhằm tới, chiến hữu cũ xẻng Thiên Vu Đồng ngay lập tức cầm trên tay.

Phụp!

Một xẻng xuống, cũng là một tảng lớn bị đào lên, Tả Tiểu Đa phù một tiếng, nhảy xuống.

Cùng với sự vận chuyển toàn lực của Viêm Dương Chân Kinh, Tả Tiểu Đa một thân nóng bỏng, tức thì khiến bùn đất bốc hơi, tiếp tục đào động di chuyển theo chiều ngang, chớp mắt đã biến mắt dưới mặt đắt, và tiếp tục đào ngang thêm mấy chục mét.

Đến cả thông đạo lúc đầu đào ra cũng bị hắn dùng bùn đât lấp kín một lần nữa, bổ khuyết hoàn tất, lưu lại rất ít vết tích.

Thực hiện một loạt động tác này, đơn giản là như nước chảy mây trôi, thông thuận khó tả, giống như linh dương quải giác, không có dấu vết để tìm kiếm.

Tả Tiểu Đa khi còn ở trên trời thấy rõ ràng, phụ cận nơi này có một đội quân Vu Minh đóng quân, tự nhiên là không dám chậm trễ chút nào.

Đây chính là hạch tâm trận doanh của phía địch, chỉ một chút hơi qua loa không để ý mà thôi, đều có thể dẫn tơi tai họa ngập đầu, đương nhiên phải sử dụng tất cả vốn liếng.

An toàn là trên hết, mạng nhỏ quan trọng.

Còn về hình tượng cao lớn quang minh chính đại của ta, ha, tạm thời không để ý cũng không sao.

Sau khi Tả Tiểu Đa bình yên chui xuống đất, kéo dài “công cuộc đào đường” thêm mấy trăm trượng, không bám theo khuôn mẫu đi về phía trước, hoàn toàn không có trình tự quy tắc, nhưng ít nhất đã là xâm nhập xuống rất sâu dưới đất, lúc này mới chui vào Diệt Không Tháp, mới coi như thoáng có một chút cảm giác an toàn.

Trái tim đập thình thịch trong lồng ngực, rốt cuộc có vài phần êm ả.

Dù sao, lão giả đó tu vi thực lực thực sự quá cao, nhãn lực càng là hơn người vài tầng.

Tẩ Tiểu Đa dám khẳng định, lão giả này nhất định đã từng nhìn thấy bảo vật không gian như Diệt Không Tháp, thậm chí chỉ một ánh nhìn đã biết rõ Diệt Không Tháp của mình không phải vật bình thường, cùng lắm là không nghĩ tới bên trong tháp có bảo vật đặc biệt như địa mạch long mạch.

Nếu như gặp phải thợ săn muốn giám định thưởng thức chắc chắn, hoặc là tăng thêm độ khó cho mình, thu hồi nó, chính mình muốn khóc cũng không tìm được chỗ, đây cũng là lý do chính khiến Tả Tiểu Đa từ đầu đến cuối đều không dám bại lộ lá bài tẩy Diệt Không Tháp này.

Đây là thủ đoạn bảo mạng của mình.

Thực sự không được nữa, thì ta tìm một chỗ tu luyện một hai trăm năm!

Để cho lão giả nhà người cứ ở đấy mà giám thị!

Trên không trung, lão giả nhìn Tả Tiểu Dda rơi xuống, thậm chí đến cả một loạt động tác sau khi tiếp đất, không nhịn được âm thầm gật đầu, ám đạo chính là biến pháp tốt nhất trước mắt, kể cả đổi thành mình, để có thể giảm bớt động tĩnh, suy xét không để kẻ địch phát hiện, cũng chỉ có thể như thế mà thôi.

Tuy rằng mắt thấy Tả Tiểu Đa ứng phó thích đáng, còn ở trên ước tính của chính mình, lão giả cũng không thả lỏng dù chỉ một chút, nhẹ nhàng hóa thân thành mây mù nhàn nhạt, phiêu đãng trên không trung.

Tuy rằng trên miệng ung dung nói lời tàn nhẫn, nhưng này cũng chỉ là để tôi luyện tiểu tử này thôi, để hắn sớm ngày thích ứng được với môi trường chiến tranh, nhanh chóng đề cao thực lực của bản thân.

Nhưng dù thế nào đi nữa, thì cũng không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Nếu như Tả Tiểu Đa xảy ra chuyện gì, cửa của tên họ Tả nào đó còn dễ nói, nhưng của của con gái mình chắc chắn qua không nổi, nếu thật đến bước đấy, lão giả cảm thấy ngoài việc treo cổ thì không có con đường thứ hai….

Cho nên, phải bảo vệ thật kĩ càng.

Đoạn đường này, áp lực của hắn còn lớn hơn Tả Tiểu Đa nhiều, thậm chí nói lớn hơn một trăm lần cũng không ngoa. Hơn nữa tinh thần và thể lực còn phải đặt lên đó 100 lần!

Nhưng vì cháu ngoại của mình, lão đầu cảm thấy có mệt hơn nữa, cũng sẽ tiếp tục được.

Tự mình chủ trương đưa nó ra đây, gây ra chuyện như này, vậy thì nhất định phải hoàn thành toàn bộ, không cho phép xảy ra chuyện ngoài ý muốn!

Nhất định không thể xảy ra chuyện!

Đương nhiên, lão giả đối với việc hoàn thành chuyện này, thật ra là tuyệt đối nắm chắc!

Có ta ở đây, vậy thì không cần sợ!

Nhìn khắp thiên hạ này, ngoại trừ Hồng Thủy Đại Vu và ‘con rể đại ca’, nhiều nhất thêm vào Lôi Đạo Nhân, thì mình chả sợ ai hết!

Cho dù là trước mặt Liệt Hỏa Đại Vu của Vu Minh, tính toán đâu ra đấy thì cũng chỉ sàn sàn như mình mà thôi, thậm chí khi mình và Liệt Hỏa Đại Vu thật sự ra tay, muốn bảo vệ cái mạng nhỏ của Tả Tiểu Đa, cũng đơn giản không cần nhắc tới.

Đệ tứ thiên hạ!

Chính là trâu bò như vậy!

Chính là có thể tự tin nói lời như này!

Bình Luận (0)
Comment