Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1762 - Chương 1760: Anh Hùng Không Phân Địch Ta

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1760: Anh hùng không phân địch ta

“Lực trường bị đụng vào rồi!”

Theo âm thanh báo động này, vô số cao thủ, giống như tổ ong xông ra.

Một mặt Sinh Mệnh Lực Trường khổng lồ, lập tức giăng ra!

Loại căn nguyên sinh mệnh mà võ giả cần này mới có thể bày ra Sinh Mệnh Lực Trường, ở đây, dưới bốn phía trải ra giống như không đáng tiền!

Mắt thấy tình cảnh này, trong lòng Tả Tiểu Đa tức giận mắng không thôi!

Đm, đây cũng không phải là chuyện con người nên làm chứ!

Căn nguyên sinh mệnh đó, lại có thể dùng như vậy! Các ngươi không sợ lãng phí sao?

Hắn nào còn dám tiến lên nữa, xoay thành hình bình hành vòng về, đến phía vừa mới xông đến, do vụ nổ bên dưới, phía trên không ngừng có đá lăn xuống.

Mà sao băng không ngừng trên đỉnh đầu, cũng không ngừng đập xuống, khiến vị trí chỗ vốn dĩ lung lay sắp đổ, đều hiện ra dấu hiệu sụp đổ từng mảng lớn....

Mà người của quân đội Vu Minh tìm tòi bên này, từng người đều cực kì cẩn thận, do dù ở đây, tình cờ còn có người vì lún mà trực tiếp đánh rớt xuống.

Mặc dù tu vi của mọi người có mặt không hề để ý những điều này, nhưng từng người đều rủa xả tục tĩu, tóm lại không thể thiếu được.

Quân nhân võ tu trên thế giới giống nhau, quân nhân Vu Minh cũng giống như quân nhân Tinh Hồn, từng người mở miệng, chính là miệng đầy thô tục, cả nửa ngày không mắng người, nhưng công lực chửi rủa của từng người đều là khá tốt.

Nhưng trên khu vực có chỗ mai phục, bọn họ vẫn không đi phá hoại tí nào.

Tả Tiểu Đa khẩn cấp hạ xuống.

Người bên này, nếu so ra thì ít hơn bên kia nhiều, hắn vẫn duy trì trạng thái năng lượng, xông thẳng lên như một cơn gió, xông một mạch lên tới chỗ ước chừng một ngàn mét, lại gặp phải Sinh Mệnh Lực Trường!

Chỉ có điều, đợt cảm ứng này yếu hơn đợt cảm ứng ban nãy hắn đụng phải rất nhiều, Tả Tiểu Đa chỉ nghĩ thoáng cái, dứt khoát giải trừ trạng thái năng lượng, triển khai chiêu người kiếm hợp nhất, xông thẳng lên một ngàn ba trăm mét!

Mà Tả Tiểu Đa xông lên núi không chút kiêng dè gì như vậy, lập tức dẫn phát ra một chuỗi nổ tung liên tiếp, nhưng tất cả đều vang lên ở phía sau.

“Tả Tiểu Đa ở chỗ này!”

Phía trên, quân đội võ giả có hơn năm trăm người, sau khi nghe thấy động tĩnh, vội vàng chạy tới, hai bên đụng nhau trực diện, một đám người mặt mũi hung tợn, vẻ mặt kiên quyết!

Tả Tiểu Đa vừa nhìn tư thế của đối phương, trong nháy mắt đã nhìn ra, mẹ nó chứ.... Căn bản là tới tìm ông đây chơi trò tự bạo!

Ông đây là ai, sẽ thèm để ý đám xấu xa các ngươi sao?!

Kiếm khí lại tăng vọt, hắn đột nhiên điên cuồng chém ra ba mươi nhát kiếm!

Kiếm quang lớn đi qua, có ít nhất bảy tám chục người ở phía đối diện bị cắt thành thịt vụn trong sự lặng lẽ, rồi lại nghe thấy Tả Tiểu Đa rống to: “Ta liều mạng với các ngươi!”

Dứt lời hắn nhảy dựng lên, nhưng mà khi đang ở giữa không trung thì lại năng lượng hóa, vòng một cái tránh ra, né đi khí thế dũng mãnh của địch, không cho đối phương sử dụng thủ đoạn đồng quy vu tận tự bạo.

Nhưng Tả Tiểu Đa vẫn coi nhẹ sự nhạy cảm và tốc độ ứng biến khi đối mặt với địch của đám quân lữ tu giả này, cho dù quỹ đạo hành động của hắn, có một phần kha khá vượt qua tính toán của đối phương, thoát khỏi phạm vi công kích của đối phương, nhưng vẫn có một phần bị đối phương tính ra được!

Người hắn vừa mới lao qua, thì đã đụng vào một vùng Sinh Mệnh Lực Trường đặc sệt!

Tả Tiểu Đa thầm nghĩ không ổn, vội vàng làm nổ tinh thần lực chuẩn bị sẵn để đề phòng có biến!

Nhất thời, có hơn ba mươi tên cao thủ Vu Minh đồng loạt phun máu tươi như xối, ngã văng thẳng ra ngoài, bọn họ xây dựng Sinh Mệnh Lực Trường bằng căn nguyên sinh mệnh, bị Tả Tiểu Đa càn quét hung hăng bằng tinh thần lực mạnh mẽ, trực tiếp bị vỡ nát.

Loại giao chiến cực đoan trực tiếp nhất, thuần túy nhất này, lực mạnh thì thắng, lực yếu thì bại, không có chút nào giả tạo, càng đừng nói là sự may mắn!

Cao thủ Vu Minh bị đánh bay, ai cũng rơi vào trong trạng thái hôn mê bất tỉnh, cho dù sau này tỉnh lại, căn nguyên bị tổn thương là chuyện khó mà tránh được, con đường võ đạo phía trước của bọn họ, bọn họ đã không còn chút khả năng nào để đi tiếp nữa!

Nhưng mà, sự trả giá lần này của bọn họ, không phải là phí công, mà sự hồi báo của nó tới rất là nhanh.

Hai võ giả Quy Huyền vóc người cao lớn, đã thừa dịp trong chớp mắt tinh thần lực của Tả Tiểu Đa nổ tung ấy, một trái một phải lao lên cuốn lấy Tả Tiểu Đa.

Hai người tu vi đỉnh Quy Huyền này, cả vẻ mặt đều toát lên sự dứt khoát kiên quyết, quang mang khắp người lóe lên, đó là dấu hiệu đề cao tu vi cả người lên tới cực hạn, bất cứ lúc nào cũng có thể tự bạo!

Tả Tiểu Đa đâu dám chần chừ, lập tức triển khai thân pháp bàng môn tà đạo, né qua, nhất quyết không cho hai người này cơ hội tới gần người rồi tự bạo.

Linh Miêu kiếm cũng tản kiếm khí ra bốn phía, quang mang lấp lóe, ép hai vị Quy Huyền dạt ra hơn mười mét.

Muốn tự bạo để đối phó ông?

Thì đầu tiên các ngươi phải có cơ hội này đã!

Trên khuôn mặt của hai tu sĩ Quy Huyền lộ ra vẻ kiên quyết.

Hai người bọn ta không có cơ hội tự bạo!?

Hai người đột nhiên cùng huýt sáo, cùng xông lên với điệu bộ liều mạng.

Tả Tiểu Đa thầm thấy hoảng sợ, chợt lóe, Linh Miêu kiếm khí thế càng mạnh đã chém rớt một nửa người của một vị Quy Huyền từ lâu rồi, nhưng người này quả nhiên là dũng mãnh, chỉ còn lại một cái tay, vẫn gắt gao giữ lấy mũi kiếm của Linh Miêu kiếm.

Tay hắn đeo một găng tay trông hình thù kỳ lạ, cực kỳ bền, thế mà lại bám víu vào Linh Miêu kiếm thành công trong thời điểm này.

“Thiên Vu Đồng!”

Tả Tiểu Đa hét lớn một tiếng, găng tay của đối phương, được tạo thành từ sợi Thiên Vu Đồng.

Chẳng trách lại bền như vậy.

Ầm!

Xùy xùy xùy...

Kiếm khí lại nổ, Linh Miêu kiếm đại phát thần uy, trong chớp mắt đã nghiền nát cả tay và cái găng tay đó, nhưng người còn lại đã tới gần hắn trong vòng ba mét.

Tả Tiểu Đa rống to một tiếng, người hắn lui dài về phía sau, ánh kiếm cũng chớp lóe, chém người nọ thành hai đoạn ngay chỗ vị trí đan điền dưới bụng.

Một kiếm này chém ra là có huyền cơ, mặc dù là kiên quyết tự bạo, vẫn cần phải có điều kiện tiên quyết để tự bạo, là còn có đan điền mới tự bạo được.

Bình Luận (0)
Comment