Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1775 - Chương 1773: Phương Pháp Của Vu Minh

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1773: Phương pháp của Vu Minh

Hắn cầm điện thoại lên rồi gọi: “Họp gì đấy? Ta đang có việc phải làm…”

“Mọi người mở họp hội ý, nghiên cứu một chút về chuyện phải đối phó Tả Tiểu Đa thế nào.”

m thanh truyền ra từ Microphone rất mạnh thế: “Chỉ đợi mỗi mình ngươi thôi đấy, mau qua đây!”

“Đối phó Tả Tiểu Đa thì có cái gì phải nghiên cứu, ta bên này còn có chuyện quan trọng...”

Lôi Năng Miêu ôm đầy bụng không vui đi xuống.

Hắn rõ ràng cảm giác được bản thân đã sắp thành công, nhất là ban nãy khi nhắc tới coi chỉ tay, nhìn dáng vẻ của giai nhân, rõ ràng rất hứng thú với xem bói…

Lôi Năng Miêu trong lòng rất không tình nguyện.

Hắn tin chỉ cần có thêm một chút thời gian, biết gãi đúng chỗ ngứa thì hắn chắc chắn có thể lên được tới thành lũy an toàn rồi.

Một giờ... Không, chỉ nửa giờ là được.

Có thấy bộ dáng trái tim rạo rực, mặt mày hưng phấn đó của Hứa mỹ nhân sao…

Lúc này nên thừa thắng xông lên là sẽ thành công, đây là thời cơ tốt để ta một khắc xuân tiêu đáng ngàn vàng, Vu san mưa gió mấy lạc hồng đó!

Bây giờ nếu như đi xuống, cơ hội rèn sắt khi còn nóng này sẽ thoáng qua rồi biến mất, sau đó, thật sự không biết phải tới lúc nào mới có cơ hội!

Đôi mắt đẹp của Tả đại mỹ nhân tò mò nhìn sang, rất khéo hiểu lòng người nói: “Nghiên cứu cách đối phó Tả Tiểu Đa? Cái tên tuyệt thế ngang ngược kia? Đây cũng là chuyện đứng đắn mà, Lôi công tử ngươi cũng đừng chậm trễ nữa, mau đi đi.”

Lôi Năng Miêu càng như đưa đám, phàn nàn nói: “Tuyệt thế ngang ngược gì chứ, có một tên phân chó Tả Tiểu Đa mà làm như có chuyện gì lớn lắm ấy… Thật là mất hứng!”

“Ơ?” Tả đại mỹ nữ kinh ngạc nói: “Nhưng không phải ban nãy Lôi công tử ngươi nói, Tả Tiểu Đa kia thực lực mạnh mẽ, giết người không ghê tay, tu vi lại thâm hậu, là tên tuyệt thế ngang ngược, còn rất háo sắc, kêu ta nhất định phải cẩn thận sao? Chẳng nhẽ người này không đáng sợ tới vậy? Những lời ngươi vừa nói, đều là để dụ dỗ ta sao?”

Lôi Năng Miêu nghe vậy mặt biến sắc: “Không phải thế, không phải thế, ban nãy ta lỡ miệng nói sai, Tả Tiểu Đa kia mặc dù không phải là tuyệt thế ngang ngược, nhưng cũng là kẻ hung ác cực kỳ, kỳ tài ngút trời, vượt cấp giết chết tu giả cao giai chỉ là chuyện bình thường, càng háo sắc tham hoa, không chuyện ác nào không làm, quả thực dâm tà vô cùng... Đồng đội của ta gọi ta tới họp để hội ý, là vì muốn xử lý nhanh tên hãm chó này, ta xuống họp trước đây, Hứa cô nương, ngươi cứ ở đây nghỉ ngơi một lát đi, ngươi ở đây bảo đảm rất an toàn... Ừm, ta sẽ quay lại nhanh thôi, lúc về ta xem chỉ tay cho ngươi.”

Tả Tiểu Đa nháy mắt, nói: “Được, ta chờ ngươi... Thật ra thì ta cũng thích xem tướng…”

Trong lòng thì đang tức giận mắng: Cái gì gọi là “một tên phân chó Tả Tiểu Đa”, sao ông đây lại “tham hoa háo sắc, dâm tà vô cùng” rồi hả? Tên khốn này quả thực là ăn nói lung tung, rất đáng chết!

Chờ ngươi trở lại, ông đây phải xem tướng cho ngươi, xem xong thì tiễn ngươi về với ông bà!

Đám công tử lãnh đạo tụ lại một chỗ họp hội ý, những cao thủ hộ vệ bọn họ dẫn tới, ngoài hộ vệ ngoài tùy thân, tất cả đều đều tản đi.

Buổi hội ý này cũng không giống Lôi Năng Miêu đã nói tan nhanh rồi trở về, mà họp tận hai tiếng đồng hồ liền.

Về vấn đề các nhà thu xếp thế nào, bày trận hình gì, cách đánh gì, bàn bạc bù đắp lẫn nhau một phen.

Mà xảy ra mâu thuẫn giữa các nhà là chuyện không thể nào tránh khỏi được.

Mặc dù bây giờ Tả Tiểu Đa còn vẫn chưa xuất hiện, nhưng ai cũng biết, giờ phút này Tả Tiểu Đa chắc chắn đang ở trong thành Cô Trúc này.

Xét tới số cao thủ các gia tộc dẫn tới nhiều như vậy, bây giờ các nhà tới nhiều cao thủ như thế, đội hình như thế, lượng nhân lực như thế, muốn giết chết Tả Tiểu Đa ở chỗ này, tuyệt đối không phải chuyện gì khó.

Cho dù Tả Tiểu Đa có thiên tài tới đâu đi nữa, sức người cũng sẽ có lúc cạn kiệt, cuối cùng vẫn sẽ khó thoát khỏi cái chết.

Mãnh hổ còn sợ một đám sói, huống hồ, Tả Tiểu Đa chẳng những không phải mãnh hổ, mà bọn họ không phải đám người mà bầy sói sánh được.

Thậm chí phải nói là bầy hổ cắn dê thì mới hợp lý!

Vậy nên vấn đề đau đầu nhất tới rồi.

Tả Tiểu Đa chỉ có một.

Vậy nên phần thưởng và danh vọng hắn tạo ra, cũng chỉ có một phần.

Cho ai?

Các vị công tử của đại gia tộc đều tới, tất cả đều lặn lội đường xa tới, tới với đầy hứa hẹn, rất rõ ràng, ý tứ của các gia tộc rất rõ ràng: Tới giết chết Tả Tiểu Đa, mạ vàng tên tuổi.

Ai có thể giết chết Tả Tiểu Đa, thì người đó chính là người xuất sắc nhất trong thế hệ trẻ của Vu Minh—— Điểm này, căn bản không cần phải nói, mọi người ai cũng đều rõ ràng, hiểu ở trong lòng.

Không phục?

Tại sao lại không phục?

Sao không phải là ngươi giết chết Tả Tiểu Đa ấy?

Lần thảo luận đầu tiên xem ai lên trước ai lên sau, đã xảy ra tranh chấp luôn rồi.

Ngươi trước? Vậy ngươi lên rồi, còn có ta phần nữa sao?

Tại sao không phải là ta lên trước? Ta kém ngươi chỗ nào?

“Không được!”

“Chuyện này tuyệt đối không được!”

“Cái này sao lại phải xếp thứ tự?”

Đề tài câu chuyện bị chọc phá, trường hợp lập tức trở nên hỗn loạn.

Những người có mặt, đâu có ai không phải kẻ mắt cao hơn đầu, không coi ai ra gì chứ.

Bọn họ há sẽ chịu tụt lại phía sau?

Một hồi khôi hài lớn được kéo ra màn che.

Cốc cốc cốc.

Sa Hồn và Hải Hồn Sơn bên gia tộc của Tây Hải Đại Vu ngồi một bên khác cùng lúc gõ bàn, bọ họ đều tỏ ra nhức đầu.

“Im lặng một lúc đã, cũng chớ nói chuyện!!

Sa Hồn đập mạnh vào cái bàn, gần như muốn cái bàn đạp thủng cái bàn, nhưng chẳng có tí tác dụng gì.

Ngươi ở Sa gia có thể lớn lối, lời nói của ngươi có trọng lượng ở Sa gia, nhưng đó là gia tộc của ngươi.

Ngươi ở nơi tụ họp các gia tộc này có trâu bò hơn nữa thì ngươi cũng chẳng quản được ta!

Ngươi mẹ nó là cái thá gì?

Sa Hồn bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn ngoài đứng dậy, nói: “Các vị, tiểu đệ Sa Hồn, có một câu muốn nói ở chỗ này, có lẽ có thể tạm thời giải quyết cục diện bế tắc trước mắt, nếu như các vị cảm thấy không có đạo lý, thì lại tìm cách khác cũng không muộn.”

Nói liên tục như vậy ba lần, bầu không khí mới dần dần yên tĩnh lại.

Bình Luận (0)
Comment