Một đại mỹ nhân lạnh lùng cao ngạo như vậy, Cửu thiếu của chúng ta ra tay, chỉ dăm ba câu, đã thu phục được!
Bây giờ rõ ràng đã phát triển tới, điệu bộ sắp gắn bó như keo như sơn rồi…
Phải gọi là Vạn Nhân Trảm, quả nhiên là... Đối tượng đời ta cúng bái.
Người hùng đó!
Nhưng mà kỹ xảo này đúng là đáng giá cúng bái, nhưng khó bắt chước, chúng ta thật sự không bỉ ổi được như thế!
Nhưng có mấy người đã bắt đầu đánh cược: “Ngươi đoán xem, Cửu thiếu của chúng ta mất mấy ngày là sẽ ăn sạch được người ta?”
“Ta cá là ba ngày.”
“Ngươi thì sao?”
“Ta... Ta không cá cược... “ Vẻ mặt tên còn lại đầy thê lương: “Một vị đại mỹ nhân như vậy, sắc đẹp đó, thật sự làm ta thấy mà yêu, Haizzz... Ta vừa nghĩ thì đã cảm thấy không đành lòng... Không cược.”
“Ôi chao, chỗ này của chúng ta lại còn có ngươi biết thương hoa tiếc ngọc kìa, thật là bất ngờ...”
...
Mà bây giờ cả thành Cô Trúc, ngoài Lôi gia, tất cả đều cảm thấy bầu không khí căng thẳng hơn bao giờ hết!
Khí thế của các cao thủ Phi Thiên Hợp Đạo trên không trung, gói trọn cả thành Cô Trúc, một tòa thành lớn có hơn năm triệu người gần như bị đập vụn, dân cư của thành Cô Trúc phía dưới, ai ai cũng lạnh run, ai cũng sợ phá gan.
Người vốn chịu trách nhiệm tuần tra trị an bên trong thành, đều bị đổi hết một lượt.
Bây giờ, người đi tuần tra trên đường cái, tu vi thấp nhất cũng là cấp bậc Hóa Vân!
Trước kia ở trong thành, một cao thủ Hóa Vân là có thể uy chấn một vùng, nhưng mà bây giờ...
Lại chẳng khác gì người thường.
Khi tới thời khắc loạn lạc chân chính, Anh Biến đã sớm đi, Hóa Vân không bằng chó; Ngự Thần đi đầy đường, Quy Huyền như quả cầu, Phi Thiên cũng duỗi tay, Hợp Đạo mới miễn cưỡng đạt tới trình độ cao thủ!
Vô số cao thủ vẫn đang chạy tới từ bốn phương tám hướng, giống như trăm sông đổ về một biển.
Ở ngoài thành Cô Trúc, Sinh Mệnh Khí Tràng lặng yên không một tiếng động giăng khắp bốn phương tám hướng.
Đội hình như thế, quả nhiên là đang chứng minh bằng sinh mệnh, Tả Tiểu Đa không rời đi!
Tả Tiểu Đa sau khi từ núi Cô Trúc xuống thì vào luôn thành Cô Trúc!
Đến bây giờ, vẫn đang ở trong thành!
Chỉ cần ở trong thành, thì sẽ cách vây chặt, giết chết hắn!
Nhất là con cháu đời sau của đại gia tộc, ai cũng hiểu được, lần này là một kỳ ngộ, và còn là kỳ ngộ nguy hiểm nhất.
Bởi vì không cho phép cao thủ từ Phi Thiên trở lên ra tay.
Như vậy thì, chiến lực cao nhất cũng chỉ là Quy Huyền.
Nói một cách khác: Nếu như cao thủ Quy Huyền giết chết Tả Tiểu Đa, dù là Hồng Thủy Đại Vu, hay là tất cả lãnh đạo của đại lục Tinh Hồn, tất cả bọn họ đều chỉ có thể trừng mắt ra nhìn, không thể làm gì!
Thậm chí ngay cả báo thù cũng chỉ có thể tìm một cơ hội khác trên chiến trường!
Bởi vì chuyện đối phương làm, là hợp quy tắc!
Nhưng chuyện rõ ràng nhất bây giờ đó là: Cho dù là cao thủ đỉnh Quy Huyền mạnh nhất Vu Minh cũng tuyệt đối không phải đối thủ của Tả Tiểu Đa.
Đây là một chỗ khó.
Gần như không giải được!
Nhưng rồi chuyện này lại chẳng phải vấn đề với bọn họ?
Một Quy Huyền không được, vậy mười người thì sao? Một trăm người thì sao? Một ngàn người có OK không? Mười ngàn người thì sao? Một trăm ngàn người cũng là một con số rất đáng yêu thôi!
Bọn ta có người, có căn cơ.
Dùng để đè chết ngươi cũng đáng giá!
Vô số chiến trận, đã diễn luyện xong từ lâu; chỉ đợi tới thời khắc mục tiêu xuất hiện, và phát huy tác dụng!
Chỉ cần Tả Tiểu Đa xuất hiện, đám người này sẽ ồ ạt lao tới, sẽ không cho ngươi cơ hội thoát thân nữa, đến chết mới thôi.
Bây giờ, thậm chí có mấy nhà ở khách sạn Cô Trúc đã bắt đầu mở họp rồi.
“Đều tới phòng họp lớn nhất, chúng ta mở họp bàn một chút. Tới lúc đó đừng có cùng lao lên, hò hét ầm ĩ, đánh chết Tả Tiểu Đa, rốt cuộc là sẽ cho nhà nào? Cái này không nói rõ từ trước, tới lúc đó mấy nhà chúng ta lại gây lộn với nhau, thì lại thành trò cười.”
“Nói cũng phải.”
Lần này, trong mười hai gia tộc, người tới cũng thật không ít.
Ước chừng có bảy nhà tới!
Trừ Hồng gia, Liệt gia, Ngô gia, Phong gia và Băng gia, những gia tộc khác cũng tới.
Nhất là Sa gia của Kim Lân Đại Vu, người lần này tới nhiều hơn dự kiến.
“Mở họp, mở họp.”
“Người của Lôi gia đâu rồi? Người Lôi gia đi đâu? Lần này phái ai tới?”
“Nghe nói là Lôi Năng Miêu...”
“Cái tên quỷ háo sắc kia... Đâu rồi?”
“Vừa tới đã cua được một con bé... Ta nhìn thấy hắn đến rồi.”
“Mịa!” Nhiều người cùng nhau kêu lên, tức giận mắng: “Đã là lúc nào rồi mà còn có tâm tư đi tán gái! Mau đi lôi hắn xuống họp!”
“Hắn cho dù có tán gái hơn đi nữa, thì có thể cua được Tả Tiểu Đa sao!”
“Mau xuống!”
…
Lôi Năng Miêu đang chơi xấu ở trong phòng Tả Tiểu Đa Tả đại mỹ nhân: “Hứa cô nương, tay này của ngươi, thật sự không giống tay dùng để luyện kiếm, không có tí dấu vết nào, cái gọi là bàn tay ngọc ngà, thì cũng không được thế này…”
Vừa nói hắn giơ tay sờ.
Tả đại mỹ nhân rụt tay lại, hừ một tiếng, nói: “Luyện kiếm còn cần dấu vết gì sao?”
“Ha ha... “ Lôi Năng Miêu ngửi mùi thơm giống như lan lại tự xạ hương, thần trí điên đảo: “Hứa cô nương, ta thấy tay ngươi, thật đẹp, ngươi lật bàn tay đi, ta xem vân tay cho ngươi, ta đã cho ngươi biết nhé, ta biết xem bói tay đó, ta có chút hiểu biết về cái này... Chỉ cần liên quan tới tình yêu và hôn nhân gả cưới, ta đều có thể nhìn ra được, tất cả mọi người đều nói ta xem chuẩn cực kỳ, có thể nói là tướng pháp như thần, khắp thiên hạ chỉ có một.”
“Không cần, người ta không tin cái đó lắm.”
“Ai ya, dù sao cũng nhàn rỗi, xem cho vui thôi.”
Lôi Năng Miêu buông lời nịnh nọt, Tả đại mỹ nhân giả vờ từ chối, hai bên dây dưa, Tả đại mỹ nhân cố gắng áp chế, kìm nén xuống ý định xem tướng ngược lại cho Lôi Năng Miêu và một đám thủ hạ của hắn…
“Lôi Năng Miêu!”
Phía bên ngoài truyền tới một tiếng rống to kinh thiên động địa, trong tiếng hô đó chưa đầy sự hổn hển: “Đi họp! Phòng họp ở tầng ba!”
Nghe thấy một tiếng nói bất thình lình này, mặt Lôi Năng Miêu đen ngay tức khắc, tức giận quát một tiếng: “Cái khách sạn rách nát gì thế này, hiệu quả cách âm sao lại kém tới thế!”