Hải Hồn Sơn mặt nhăn nhíu mày nói: “Bây giờ còn có tâm trạng mà nghĩ tới chuyện phong hoa tuyết nguyệt của người ta sao? Đừng ngẩn ngơ nữa, nghĩ xem làm sao để tìm được Tả Tiểu Đa mới là đúng đắn.”
Sa Hồn nheo mắt, nói: “Thật ra ta có một cách, chẳng qua... Sợ các ngươi không dám.”
“Cách gì?” Mọi người hỏi cùng một lúc.
“Dựa theo thông tin cơ bản liên quan đến Tả Tiểu Đa, kẻ mà tu vi không tầm thường, sức chiến đấu rất cao, ngoại hình xuất chúng, có sở trường về nhiều loại vũ khí chiêu pháp, quyền chưởng kiếm pháp ám khí, không gì không tinh thông... Những vẫn có một khuyết điểm, đó là tính tham lam, coi tiền như mạng, mọi nơi đi qua, tham lam cực kỳ...”
Sa Hồn thản nhiên nói: “Cách của ta chính là dùng lợi dụ hắn, truyền tin ra ngoài rằng trên người chúng ta có vật quý... Với mức độ tham lam của Tả Tiểu Đa, chắc chắn sẽ có hành động!”
Mắt ai cũng sáng lên: “Ý của ngươi là dụ rắn ra khỏi hang sao?”
Sa Hồn cười mà không nói.
Nhưng cũng theo đó mà vẻ mặt của mọi người trở nên âm u, đều chìm vào im lặng suy nghĩ.
Cách, thì đúng là có cách, hơn nữa còn là cách rất hay.
Nhưng... Hệ số nguy hiểm của cách này, cũng hơi lớn quá.
Nhỡ đột nhiên bị Tả Tiểu Đa đột kích mà mất mạng, đó không phải là chuyện đùa.
Và nếu so sánh thực lực hiện tại của Tả Tiểu Đa với mỗi người bên phía bọn họ, thì hẳn là một cú đánh bất ngờ của Tả Tiểu Đa đủ để giết chết bất kỳ ai trong số bọn họ!
Đệ tử trong đại gia tộc của Vu Minh, người có thần niệm hộ thân của trưởng bối trên người có lẽ sẽ không sợ Tả Tiểu Đa đánh bất ngờ, nhưng cũng không thiếu người không có thần niệm hộ thân trên người!
Một khi tình huống này xảy ra, thì những người này có thể sẽ gặp nguy hiểm hơn.
“Cứ làm như vậy đi.” Hải Hồn Sơn vung tay lên, nói: “Nếu cứ kéo như vậy, nói không chừng Tả Tiểu Đa người ta sẽ im hơi lặng tiếng mà trở về Tinh Hồn, thế thì thành ra chúng ta chỉ có thể mở cuộc họp, nói chuyện suông.
Tất cả mọi người đều cười khổ một trận, lời này rất có lý.
“Đồ Vân Tiêu đã tới núi Cô Trúc để thu thập hơi thở còn lưu lại của Tả Tiểu Đa, phải chăng nên chờ một chút? Chỉ cần có được một chút Thần hồn ấn của Tả Tiểu Đa, là có thể bắt được hắn một cách dễ dàng, hoặc là chúng ta chỉ cần phong ấn thành Cô Trúc, bảo đảm không có bất kỳ kẻ nào rời đi là được, được không?”
Có người đề nghị.
“Không thể đợi nữa.” Hải Hồn Sơn và Sa Hồn cùng lắc đầu.
Chỉ là một trận chiến mà thôi, chỉ cần Tả Tiểu Đa không có thương thế làm tổn hại thần hồn, thì cho dù có thu thập được một chút hơi thể tác chiến còn lưu lại của Tả Tiểu Đa, cũng chưa chắc có tác dụng gì.
Chuyến này của Đồ Tiêu Vân cũng chỉ là đi thử một chút, cũng không ôm nhiều hy vọng.
“Tối nay bắt đầu hành động.”
Mọi người bàn bạc và quyết định như vậy.
Sa Hồn nheo mắt, đi về phía phòng của mình, hắn vẫn đang suy nghĩ, vừa rồi nhìn thấy cô gái xinh đẹp kia, bản thân luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, nhưng nhân vật thoát tục giống như tiên nữ này, trên người có thể có gì không đúng!
Nhìn thấy Sa Nguyệt đang đi tới trước mặt mình, đôi mắt đang nheo lại của Sa Hồn chợt lóe lên một tia sáng, đột nhiên gọi: “Sa Nguyệt!”
“Chuyện gì?”
“Cô gái vừa rồi kia... Ngươi cảm thấy thế nào?” Sa Hồn hỏi.
“Ngươi nhìn trúng rồi à?” Sa Nguyệt bĩu môi, có thể chống lại mị lực của đại mỹ nhân ở mức độ lớn nhất, cũng chỉ có quý nữ thế gia có xuất thân bất phàm.
“Không phải, ta luôn cảm thấy... Đột nhiên xuất hiện một cô gái xuất sắc như vậy, có hơi... Đột ngột!” Sa Hồn nói.
Ngay trong khoảnh khắc đang nói lời này, đột nhiên hắn lại có cảm thấy sáng tỏ thông suốt ở trong lòng.
Cuối cùng cũng hiểu chỗ nào không đúng rồi!
Vu Minh chắc chắn rất lớn, mỗi gia tộc đều có thiên tài ngầm, điều này cũng chẳng có gì là lạ.
Nhưng, cô gái có nhan sắc tuyệt thế như thế, chắc chắn không thể lặng lẽ vô danh, càng không bàn tới việc xuất hiện tại thành Cô Trúc một cách đột ngột như vậy...
Đây chính là điểm đáng ngờ lớn nhất, khiến mình luôn cảm thấy sai sai!
“Nếu nhà họ Sa ta có một cô gái như thế, gia tộc chúng ta, sẽ yên tâm để nàng đi ra hành tẩu giang hồ một mình như vậy sao? Tất nhiên thực lực của nàng không tầm thường, nhưng nói tới việc đủ để tự bảo vệ mình, thì với nhan sắc tuyệt thế này của nàng, hẳn là không đủ!”
Sa Hồn để tay lên ngực tự hỏi.
Sau đó hắn hít một hơi thật sâu.
Sa Nguyệt đang đứng ở trước mặt hắn, sau một hồi lâu không thấy hắn nói chuyện, nhíu mày hỏi: “Làm sao vậy?”
Sa Hồn nheo mắt, trịnh trọng nói: “Vừa rồi ta gọi ngươi đứng lại, ý định ban đầu là muốn ngươi thay một bộ váy dài, sau đó đi trên đường một chút để xem thử... Nhưng bây giờ, hình như đã không còn cần nữa rồi.”
Sa Nguyệt cũng nheo mắt, nàng cũng là người thông minh cơ trí, nói: “Ngươi đang nghi ngờ cô gái có dung nhan tuyệt sắc này?”
“Đã không còn là nghi ngờ nữa rồi.”
Sa Hồn hít một hơi thật sâu, nói: “Ta gần như có thể chắc chắn, cô gái này ắt có chỗ quỷ dị.”
Sa Nguyệt thản nhiên nói: “Ta điều tra lai lịch một chút.”
“Được, phải cẩn thận để ý, nàng... Có thể rất nguy hiểm, mức độ nguy hiểm vượt xa mức độ thực lực mà nàng đang thể hiện.”
“Hiểu rồi, ta sẽ cẩn thận.”
Lập tức, Sa Hồn lấy điện thoại di động ra, hẹn đám người Hải Hồn Sơn, thông báo với mọi người, tất cả đều tập hợp ở phòng họp lớn.
Mọi người nhận được thông báo này, không hẹn mà cùng cảm thấy chẳng hiểu ra sao, không phải là vừa mới tan họp sao? Sao lại thế này?
Mọi người đi vào phòng họp mà chẳng hiểu ra sao.
Sa Hồn nheo mắt, mỉm cười, nói: “Các vị, xin các vị yên tâm chờ một lát chớ nóng, ta tin, chỉ cần chờ một lát, sẽ có thể có được một tin rất tốt.”
“Tin tốt gì? Phát hiện ra tung tích của Tả Tiểu Đa rồi sao?”
Sa Hồn chỉ mỉm cười, không đưa thêm thông tin nào nữa.
Lòng mọi người đều như lửa đốt, nhưng có hỏi thế nào, hắn cũng chỉ im lặng không nói, không trả lời, mọi người đành chịu, đành phải kìm nén tính tình chờ đợi cùng hắn, một vài người có tính tình nóng nảy, suýt nữa gấp đến độ muốn đánh cho hắn một trận.
.......