Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1790 - Chương 1788: Liều Mạng Chiếm Lợi, Có Chết Cũng Không Chịu Thiệt

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1788: Liều mạng chiếm lợi, có chết cũng không chịu thiệt

Với sự say đắm của Lôi Năng Miêu đối với hắn, phỏng chừng đã tiết lộ hết nội tình của phe mình rồi. Nếu hắn đã có dự phòng trước, như vậy những kế hoạch do người của mình lập ra hơn phân nửa sẽ không thể có hiệu quả.

Vừa rồi hắn rõ ràng đã xông ra ngoài.

Với thực lực tu vi mà hắn thể hiện ra, thì hẳn phải chạy ra khỏi khe hở không gian, như vậy tuy rằng nhân số ở đây nhiều, nhưng vẫn không thể đuổi kịp hắn. Cho dù có bố trí bao nhiêu điểm ngắm bắn xung quanh bên ngoài, nhưng tất cả mọi người đều biết, những sự sắp xếp đó không có tác dụng, căn bản không ngăn cản được bước chân của Tả Tiểu Đa.

Tuy kẽ hở thời gian vừa rồi cũng chỉ có nửa giây, nhưng với biểu hiện trước đó của Tả Tiểu Đa, lẽ nào lại không bắt được?

Nhưng Tả Tiểu Đa lại không bắt được, mà thay vào đó lại bị chặn lại. Không, hẳn là đã bắt được rồi, thế nhưng lại có một khoảng dừng lại quỷ dị... Nhìn biểu hiện, giống như là bị đại trận ở ngoài cửa sổ làm cho kinh ngạc. Thế nhưng sao Sa Hồn có thể tin tưởng được?

Lúc này lại biểu hiện ra dáng vẻ bị Chấn Không La của Thần Vô Tú chấn đến hồn phách phiêu tán...

Rõ ràng hắn biết rõ có Chấn Không La, sao có thể trúng chiêu được?

Sa Hồn tính vốn cẩn thận, túc trí đa mưu, suy nghĩ đầu tiên chính là trong đó có bẫy!

Tên nhóc này muốn hãm hại Thương Hồn Tiễn của ta!

Sa Hồn không tiến, mà lại lui lại.

Quả nhiên, khi thân thể Tả Tiểu Đa hạ xuống, không chờ được Thương Hồn Tiễn như dự liệu, trong lòng nhất thời hoàn toàn thất vọng: “Đồ nhát gan! Vậy mà không dám bắn!”

Tả Tiểu Đa phẫn nộ trong lòng.

Lão tử diễn kịch nửa ngày trời, kết quả lại diễn kịch một vai!

Nhất thời tức giận đến mức việc gì cũng dám làm.

Kiếm quang tráng lệ đột nhiên tiêu tán, những cao thủ Vu Minh chân chính bị Chấn Không La chấn rơi xuống, tất cả đều bị hắn một kiếm chém đứt không tốn chút sức lực!

Ngay lúc này, Tả Tiểu Đa bất thình lình bộc phát toàn lực.

Lại chợt có một tiếng vang nhỏ, kiếm quang hùng vĩ nổ tung như phân ra bốn phía, rồi lại một điểm sáng khác xông thẳng lên trời!

Chạy thẳng tới Thần Vô Tú!

Sau điểm kiếm quang đó chính là một chuỗi hư ảnh mờ nhạt, như bóng với hình, chính là Lục Mang Tinh Tinh Không Bất Diệt Thạch!

Tốc độ kiếm của Tả Tiểu Đa lúc này có thể nói là nhanh tới cực điểm, nhoáng cái đã đi tới trước mặt Thần Vô Tú. Thần Vô Tú hiện tại đang cực kỳ tức giận!

Hắn không thể hiểu được, đã nói rồi, thời cơ tốt như vậy, tại sao Sa Hồn ngươi lại không ra tay?

Nhưng chỉ trong nháy mắt, kiếm quang đoạt mệnh của Tả Tiểu Đa đã đến trước mặt.

Một ngôi sao lạnh lẽo chạy thẳng tới buồng tim yếu hại.

Linh Miêu kiếm lấy thế chớp nhoáng như điện đánh thẳng vào lồng ngực của Thần Vô Tú. Phụt một tiếng, mũi kiếm đâm vào ngực giống như sấm sét!

Nhưng hướng của kiếm phong lại không thể đâm vào, một mảnh nước xanh biếc đột nhiên tản ra dữ dội, nhưng là Hải Hồn Sam của Hải Hồn Sơn phát huy công hiệu, kiềm chế lại nhát kiếm đoạt mệnh này!

Mắt thấy đắc thủ, Tả Tiểu Đa đâu thể bằng lòng buông tha, lực lượng trong Linh Miêu kiếm cuồn cuộn không ngừng, rồi đột nhiên bạo phát, uy năng của kiếm thế lại tăng thêm ba phần, sinh ra âm thanh như tiếng sấm rền, mạnh mẽ tiêu diệt uy năng phòng hộ của Hải Hồn Sam!

Chỉ trong nháy mắt giằng co, Hải Hồn Sam đã bị lực lượng kinh khủng của Tả Tiểu Đa xé rách, gần như nát vụn.

Mũi kiếm đâm Thần Vô Tú, từ trên không trung trực tiếp bay ra xa hơn ba ngàn mét!

Răng rắc, xương lồng ngực của Thần Vô Tú cũng liên tiếp nứt gãy!

Giờ khắc này lục phủ ngũ tạng gần như nát bấy.

Lại một tiếng ầm vang lên, quang mang màu xanh nước biển phát ra từ Hải Hồn Sam bất chợt lóe lên, lung lay sắp đổ, vong hồn Thần Vô Tú bốc lên: “Mở!”

Nhưng thấy một hình chiếu thần hồn từ trong thân thể xuyên ra, ầm một tiếng, một chưởng bổ về phía Tả Tiểu Đa.

Thần Vô Tú hét thảm một tiếng, thân thể liên tục lăn lộn, nhanh chóng rời xa Tả Tiểu Đa. Nhưng Tả Tiểu Đa một chiêu đã túm lấy Chấn Không La, dùng sức kéo một cái: “Cầm đến đây đi!”

Hư ảnh tản ra từ người Thần Vô Tú sắc mặt nghiêm túc, một chưởng ầm ầm hạ xuống: “Buông tay!”

Tả Tiểu Đa hừ một tiếng, ta đã bắt vào tay rồi, ngươi nghĩ rằng ta sẽ buông tay sao?

Không dẫn ra được Thương Hồn Tiễn vô dụng kia, ta đã chịu thiệt thòi lớn rồi.

Dùng tay kéo một cái, kiếm khí đột nhiên lóe ra, lóe lên trên cổ tay đang điên cuồng rút về phía sau của Thần Vô Tú.

Máu tươi chảy ra, nhưng có Hải Hồn Sam hộ thân, ngón tay lại không bị chặt đứt.

Chùy huấn luyện đã ở trên tay, một chùy dốc hết toàn lực, vù một cái nện trên thân hư ảnh kia!

Thực lực của hư ảnh kia đương nhiên là rất mạnh, nhưng nói đến lực lượng thần niệm chiếu hình thì cũng chỉ có thể phát huy một phần nhỏ sức mạnh vốn có. Lúc này tùy tiện va chạm với đại chùy, vậy mà vẫn run rẩy bay về phía sau.

Kiếm quang hư không lần thứ hai nhẹ nhàng đong đưa, những Tinh Không Bất Diệt Thạch vừa rồi lao ra khỏi cửa sổ rơi rụng tản mát cũng nhanh chóng tập hợp lại.

Ánh sáng chợt lóe lên.

Vô số lực lượng va chạm, kình khí nổi lên bốn phía, Thần Vô Tú phát ra tiếng gào thét thảm thiết không giống người...

Tả Tiểu Đa phụt một tiếng phun ra một búng máu, nhưng hư ảnh đối diện kia cũng đột nhiên lay động lùi về phía sau.

Kiếm quang chợt lóe lên, Tả Tiểu Đa người kiếm hợp nhất, vèo một tiếng phóng lên cao, trong vòng vây chặt chẽ của mấy trăm người xung quanh, hắn xông ra ngoài giống như tia chớp, mạnh mẽ phá tan mây trắng mờ mịt trong không trung, hóa thành điểm sáng bay nhanh đi.

Đại chùy bỗng nhiên hiện ra đã sớm được thu lại ngay từ đầu, trừ hư ảnh ia ra, e rằng không có ai nhìn thấy.

Trong tay vẫn còn cầm Chân Không La vừa rơi vào tay, còn có ba ngón tay của Thần Vô Tú, vẫn còn đang bám chặt vào mép Chấn Không La!

Tả Tiểu Đa không chê bẩn, cổ tay lật một cái, trực tiếp ném nó vào trong nhẫn không gian.

Mãi đến khi Tả Tiểu Đa rời khỏi, không gian bốn phía đã dày đặc, mấy răm người mai phục cuối cùng mới vây kín được hiện trường.

Nhưng, đã không còn kịp rồi.

“Đuổi theo!”

Có người điên cuồng hét lên.

Bình Luận (0)
Comment