Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1800 - Chương 1798: Huynh Đệ Đều Có Cơ Duyên, Đa Đa Đã Không Còn Đơn Độc

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1798: Huynh đệ đều có cơ duyên, Đa Đa đã không còn đơn độc

Thông tin bị cắt đứt, tất nhiên hệ thống chỉ huy cũng sẽ không quá thông suốt đúng không? Lúc này tác chiến, Vu Minh bên kia có thể chiếm được lợi ích gì?

Về việc Ngọc Kiếm Thiên Vương Đạo Minh thẹn quá thành giận, cũng có mấy phần lý giải: Tinh Hồn người ta đánh mấy chục ngàn năm, đánh một cách vô cùng sinh động, Đạo Minh vừa lên đã bị đánh bại rồi?

Chắc chắn vị Ngọc Kiếm Thiên Vương này đã bị tổn thương lòng tự trọng rồi?

Du Tinh Thần có mấy phần hả hê, quanh năm không ra chiến trường, hôm nay vừa lên đã bị thua?

Cho các ngươi đóng cửa kiêu ngạo, hừ...

Không phục?

Hiện tại đến phiên các ngươi lên làm, cảm nhận áp lực mà vô số năm nay chúng ta phải chịu một chút đi!

“Chú ý chặt chẽ tình hình chiến đấu, tuyệt đối không được để tạo thành tình trạng binh bại như núi đổ. Một khi có hiện tượng tháo chạy, thà rằng cùng nhau tiêu diệt Đạo Minh!”

“Rõ!”

Xa hơn ở phía sau, đám người Lý Thành Long, Long Vũ Sinh vẫn đang nắm bắt thời gian để rèn luyện tinh tiến, để tiêu hóa tối đa tài nguyên có được trong giai đoạn này. Mà sức chiến đấu của mỗi người đang có xu hướng tăng vọt.

Bao gồm cả Vũ Yên Nhi, người có sức chiến đấu yếu nhất trước đó, hiện tại cho dù chống lại đám người Mạnh Trưởng Quân, Hách Hán liên thủ đối chiến vẫn không rơi xuống thế hạ phong, đánh lâu dài càng có khả năng chiến thắng!

Sự chênh lệch giữa các bạn học cùng lớp đang ngày càng lớn hơn với xu hướng rõ rệt.

Đối với tình huống này, mấy người Văn Hành Thiên và Diệp Trường Thanh có chút tiếc nuối, nhưng cũng không thể tránh được. Bọn họ đều hiểu rõ, trong quá trình trưởng thành của thiên tài, tất nhiên sẽ có những kỳ ngộ không giống nhau, mà trên con đường của thiên tài, người đồng hành thường rất ít.

Những người cùng nhau bắt đầu, chắc hẳn sẽ có vô số người dần dần tụt lại phía sau.

Đây là chuyện không thể tránh được.

So với đám người Mạnh Trưởng Quân, Hách Hán càng ngày càng không theo kịp tiến độ của mấy người Lý Thành Long, thì Chân Phiêu Phiêu, một cô gái khác có tiến độ tu luyện tu kém với mấy người Lý Thành Long, thế nhưng lại không bị tụt lại quá xa, ít nhất vẫn ở trong phạm vi có thể đuổi kịp được!

Càng khiến cho người khác phải kinh ngạc chính là, sự chăm chỉ tu luyện của cô gái này quả thực đã đến mức độ khiến cho tất cả đàn ông đều phải xấu hổ.

Mỗi ngày, nàng đều ở trong trạng thái tu luyện, chiến đấu một cách khắc nghiệt và cực đoan nhất.

Kinh nghiệm rèn luyện của nàng, tất cả đều là những nhiệm vụ cực kỳ hung hiểm, không ngừng ra ngoài không ngừng chiến đấu. Những vết thương trên người cứ tăng dần tăng dần, mà khí tức của bản thân cũng càng ngày càng sắc bén.

Khi mới bước vào Cao Võ Tiềm Long, dáng vẻ đại tiểu thư mảnh mai đã sớm không còn nữa, đã biến mất không còn sót lại một chút nào.

Thay vào đó là một loại trầm mặc ít nói, sắc bén hông thể lay chuyển!

Thái độ của nàng đối với người khác cũng càng ngày càng lạnh lùng, cả ngày chỉ biết đến tu luyện, thực sự là đánh cuộc tính mạng để thăng cấp. Thậm chí mỗi buổi tối, nàng trực tiếp sử dụng thiền định thay vì đi ngủ.

Việc này khiến cho kinh mạch trong thân thể của nàng vẫn luôn ở trong trạng thái hấp thu linh lực cường độ cao.

Mà nguyên nhân căn bản thúc đẩy nàng làm như vậy, chính là chỉ là vì một câu nói.

“Ngươi sẽ bị tụt lại phía sau, một khi ngươi tụt lại phía sau, thì ngươi có nhìn cũng không nhìn được!”

Thế nên Chân Phiêu Phiêu đánh cược tính mạng của mình để đuổi kịp tiến độ. Nàng không muốn tụt lại phía sau. Một khi tụt lại phía sau, sẽ không thể nào đuổi kịp được nữa!

Tối hôm đó.

Chân Phiêu Phiêu có chút chần chờ tiếp nhận tài nguyên tu luyện mà Cao Xảo Nhi đưa tới, còn có một chiếc bình nhỏ, bên trong bình nhỏ đó có hai giọt vật lạ đặc thù!

Đó là sản vật đáng mơ ước được lưu truyền lâu đời trong thiên hạ - mật Nguyệt Quế!

Đây chính là thứ tốt hàng thật giá thật, hiếm có khó tìm, có tốn bao nhiêu tiền cũng không mua được!

Rốt cục, Chân Phiêu Phiêu nhịn không được hỏi: “Chị Xảo Nhi, vì sao lại giúp ta như vậy?”

Vấn đề này đã quanh quẩn trong lòng Chân Phiêu Phiêu hồi lâu.

Cao Xảo Nhi, hiện tại là người mới nổi của thành Phong Hải, cho dù ở trong nhóm của Tả Tiểu Đa cũng thực sự là nhân vật có thực quyền, chỉ đứng sau nhân vật thứ hai của tập đoàn Tả Tiểu Đa - Lý Thành Long, vậy tại sao lúc nào cũng chiếu cố mình?

Bí tịch, chiến pháp, bộ pháp, tài nguyên,... tất cả đều không hề keo kiệt mà cung cấp cho mình.

Chỉ cần Cao Xảo Nhi có, hoặc có thể có được, nàng đều sẽ chia cho Chân Phiêu Phiêu một phần.

Chân Phiêu Phiêu vẫn không rõ, nguyên nhân Cao Xảo Nhi làm như vậy là gì!

Nếu như Cao Xảo Nhi là đàn ông, có lẽ nàng sẽ nghi ngờ động cơ của Cao Xảo Nhi có phải là đang theo đuổi mình không? Thế nhưng Cao Xảo Nhi là nữ.

Hơn nữa, cho dù là đàn ông theo đuổi mình, có thể lấy ra hai giọt mật Nguyệt Quế duy nhất cho mình, sự hào phóng này cũng thực sự hơi quá!

Nhân tình như vậy, Chân Phiêu Phiêu cảm giác mình không trả nổi!

Hôm nay, giờ khắc này, nàng rốt cục cũng hỏi ra câu hỏi này, câu hỏi đã đeo bám trong đầu nàng bấy lâu nay.

“Tại sao lại làm như vậy?”

Đối với vấn đề hợp lý trong dự đoán này, hiển nhiên tim Cao Xảo Nhi vẫn có chút loạn nhịp.

Sau khi suy nghĩ một lúc lâu, Cao Xảo Nhi rốt cuộc cũng nở một nụ cười chua chát, nhàn nhạt nói: “Có lẽ, là không muốn để chính mình... cô đơn hiu quạnh như vậy.”

Không muốn để chính mình cô đơn hiu quạnh?

Nàng cô đơn sao?

Hiu quạnh sao?

Cho tới bây giờ Chân Phiêu Phiêu cũng không hề phát hiện ra Cao Xảo Nhi có cái gì hiu quạnh, trái lại mỗi ngày đều trải qua vô cùng phong phú, cũng giống như chính nàng, gần như là không còn thời gian để nghỉ ngơi.

Với những lời này, nàng cái hểu cái không, nhưng Cao Xảo Nhi rõ ràng không muốn nói thêm nữa, lần giao lưu này cũng chỉ có thể chấm dứt ở đây.

“Cảm ơn Chị Xảo Nhi.”

“Cố lên! Bất kể như thế nào, tiến độ tu luyện cũng không được ngừng nghỉ, cố gắng theo kịp, cố gắng đuổi kịp tiến độ của mấy người chúng ta!” Cao Xảo Nhi cổ vũ.

“Ta đã hiểu!”

Chân Phiêu Phiêu hít một hơi thật sâu: “Ta đã sắp đột phá Ngự Thần rồi, áp chế chín lần!” Trong ánh mắt nàng lóe lên ánh sáng: “Chị Xảo Nhi, ta nhất định sẽ không tụt xuống quá xa đâu.”

Bình Luận (0)
Comment