Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1813 - Chương 1811: Bốc Đồng.

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1811: Bốc đồng.

Dường như chưa từng xảy ra biến cố nào!

Nhưng nhóm Đồ Vân Tiêu chín người bọn họ, còn có một Tả Tiểu Đa, dường như đã biến mất khỏi thế giới này, biến mất dưới... hồ dung nham đó!

Lệ Trường Thiên nhìn thấy cảnh tượng này gần như xuất huyết não tại chỗ, rên rỉ như khóc lóc: “Cháu trai của ta... cháu trai của ta... cũng ở dưới đấy...”

Vô Độc Đại Vu và những người khác đưa mắt nhìn nhau, một lúc lâu không nói một lời nào.

Chỉ có cháu của ông sao?

Mẹ nó, phe chúng ta... có những chín mạng người đấy!

Thần Vô Tú của gia tộc Trúc Mang Đại Vu, Sa Hồn, Sa Nguyệt, Sa Chiết, khụ, Sa Điêu của gia tộc Kim Lân Đại Vu, Đồ Vân Tiêu, Đồ Vân Đoan của gia tộc Vô Biên Đại Vu, Nhan Tử Kỳ của gia tộc Sao Chúc Đại Vu, Hải Hồn Sơn của gia tộc Tây Hải Đại Vu...

Những đích tôn tử này, những thiên tài của gia tộc ta, tất cả đều bị phong ấn ở dưới kia rồi!

Thế này thì phải chỉnh thế nào?

Theo truyền thuyết cổ xưa, ngọn núi Xích Dương này là nơi chí tôn của Vạn Hỏa Chư Diễm và nơi của bậc tinh anh Chúc Dung Đại Vu, nhưng đó chỉ là trong truyền thuyết mà thôi, những kiểu truyền thuyết tương tự vẫn còn rất nhiều rất nhiều.

Liệt Hỏa Đại Vu gần như đến đây hàng chục lần mỗi năm, cũng đâu phát hiện ra điều gì...

Sao đột nhiên lần này lại thay đổi như vậy?

Nếu thực sự mọc đâu ra một Chúc Dung Đại Vu, vậy thì sẽ náo loạn đến thế nào?!

Xem như là cả dãy núi Xích Dương đã có sự thay đổi mạnh mẽ ở bên ngoài, giờ phút này tai ương ở khắp mọi nơi, cả người lẫn vật đều khó có thể sống sót.

Sóng nhiệt cuồn cuộn, phóng lên cao!

Khu vực trung tâm bằng phẳng như gương, mặc dù lộ ra màu đỏ thẫm như máu, trông giống tư thế Phần thiên diệt địa, nhưng nếu người ở gần, lại không cảm nhận được một chút độ nóng nào tràn ra, và khu vực này không khác gì mặt đất bình thường, nhưng tất cả mọi người đều biết, bên dưới kia đều là nham thạch nóng chảy mà ngay cả võ giả cao giai cũng không thể chống lại!

Thêm vào đó là uy năng hệ hỏa còn mạnh hơn nham thạch nóng chảy.

Tình hình hiện tại không chỉ kỳ lạ, mà còn thuộc loại kỳ lạ không thể giải thích được!

Trên nham thạch nóng chảy đang sôi trào, là một lớp băng!! Đây là điều không thể lý giải và không thể tưởng tượng được.

Mà ngoài khu vực trung tâm này ra, những khu vực khác, trong phạm vi ngàn dặm ở xung quanh, trước mắt đều là lửa cháy rực trời, cả người lẫn vật đều không thể sống sót.

Cho dù là ngươi có tu vi rất cao, cao như Ma tổ và mấy vị Đại Vu cũng đều bị ngăn cách ở bên ngoài, càng đừng nói tới người khác.

Uy năng ngập trời mà Chúc Dung Tổ Vu thể hiện ra, dù đã nhiều năm trôi qua, nhưng vẫn đủ để khiến bất kỳ cường giả nào trên thế gian này khiếp sợ, không ai có thể vượt qua Lôi Trì nửa bước!!

Chỉ cần tới gần một chút, sẽ nhận được lời cảnh báo trước, đó là lời cảnh báo trước về mối nguy hiểm của tu hành giả cao giai.

“Vù vù vù...”

Lực lượng thần niệm ùn ùn kéo đến, xen lẫn với sát khí sắc bén, khiến tất cả những người có mặt đều cảm thấy rõ ràng rằng chỉ cần tiến xa hơn nữa, bọn họ sẽ phải chịu sự công kích từ dự lưu chi lực của Chúc Dung Tổ Vu!

Nhìn khắp cả đại lục, cho dù là Hồng Thủy Đại Vu – người được mệnh danh là vô địch đương thời, nếu hắn giáp mặt cũng chưa chắc có thể chống lại luồng lực lượng này mà không chết!

Đám người Lệ Trường Thiên cũng chỉ có thể lực bất tòng tâm, trơ mắt nhìn.

Dĩ nhiên đám người Đông Hải Đại Vu đều tràn đầy lo lắng ở trong lòng, lo lắng về sự an nguy của rất nhiều con cháu dòng chính của Vu Minh, nhưng cũng chỉ là lo lắng mà thôi.

Mà Lệ Trường Thiên lại khác.

Tim gan của hắn đều sắp nổ tung rồi...

Bốn vị tuyệt đỉnh cao thủ, ai cũng không dám đi, cũng không dám vọng động.

Tình huống hiện tại rất là vi diệu, tất cả những người bị nhốt ở khu vực trung tâm, trừ Tả Tiểu Đa ra, thì những người còn lại đều là những ‘hạt giống’ nối tiếp dòng dõi, là nhân vật lĩnh quân đời tiếp theo trong gia tộc của các Đại Vu, nếu bọn họ chết trận thì còn dễ nói, nhưng nếu chết ở nơi truyền thừa của Tổ Vu thì sẽ trở thành chuyện cười lớn...

Mà Lệ Trường Thiên...

Lúc này, Lệ Trường Thiên càng ngày càng hối hận tại sao khi trước mình lại thông minh như vậy, khiến bảo bối nhà mình bị mắc kẹt ở trong này, sống chết chưa biết, lành dữ khó dò, họa phúc khó lường.

Nếu tên nhóc này mà bị nguy hiểm đến tính mạng, chưa nói tới Đại ca kiêm con rể sẽ phản ứng thế nào, mà chính là con gái ruột của mình, chắc chắn cũng sẽ đuổi giết mình cả đời, hơn nữa còn phải là loại đuổi kịp rồi thì sẽ đồng quy vu tận.

Thật sự là trong hàng chục nghìn năm nay, đã có vô số dòng độc đinh...

Ví thế tình huống hiện tại vi diệu tới cực điểm, ba vị Đại Vu và cả Ma tổ đều căng thẳng đứng ở gần, đều đứng sát ‘giới hạn’ lặng lẽ chờ.

Lệ Trường Thiên đã tự nguyền rủa bản thân hàng nghìn lần ở trong lòng: Lệ Trường Thiên à Lệ Trường Thiên, mỗi ngày ngươi đều có những suy nghĩ khác người gì thế?

Xưa kia, bốc đồng!

Đã dẫn theo con gái đi rèn luyện, sau đó lại ‘lỗ’ mất cả con gái, một đứa con gái tốt như vậy lại bị cái tên Tả Trường Trường chết tiệt kia ‘ăn’ mất.

Một đoạn thời gian sau, vì cầu tinh tiến, lại bốc đồng!

Không để ý hậu quả mà chọn Ma Đạo công pháp,

Lại luyện chính mình thành người không ra người ma không ra ma, cho dù có lăn lộn có được ngoại hiệu Ma tổ, thì cũng có ích gì, có là ‘Tổ’ thế nào đi nữa, chẳng phải vẫn còn ‘Ma’ sao?

Sau đó, vì chứng minh bản thân mặc dù là Ma Tâm Do Thánh, nhưng vẫn là trụ cột của Tinh Hồn, là tấm gương của nhân tộc, không kém gì tuần thiên ngự sử Trích Tinh Đế Quân gì gì đó, lại bốc đồng!

Giết thiên tài Vu Minh nhà người ta, lại trực tiếp ‘bồi thường’ bằng tất cả các huynh đệ.

Sau khi đã tiềm tu nhiều năm như vậy, giờ đây hắn đã chữa lành vết thương cũ, tái hiện cõi trần, nhưng vẫn nhanh quên, chứng nào tật nấy, nên lại bốc đồng!

Muốn làm hết sức mình để giúp con gái, sợ hai vợ chồng nó nuông chuồng cháu ngoại quá, vì thế tự mình ra tay rèn luyện cháu ngoại một chút, kết quả...

Lệ Trường Thiên thật sự là hối hận muốn chết.

Bình Luận (0)
Comment