Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1827 - Chương 1825: Tả Lão Đại! Xin Ngươi Đừng Trì Hoãn Thêm Nữa! (3)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1825: Tả lão đại! Xin ngươi đừng trì hoãn thêm nữa! (3)

Tả Tiểu Đa ra vẻ đương nhiên:

“Chuyện này thì có gì phải lo lắng đâu? Mấy anh em trong nhà ta cũng đâu có hiểu biết rõ ràng gì. Nhưng ta có quân sư nha, để hắn thảo luận chuyện này là được, ta chỉ cần làm lão đại thật tốt là được rồi!”

Chín người lại trầm mặc một hồi lâu.

Hóa ra ngươi cũng chỉ là hàng mất giá trong nhà mình nha!

Chỉ cần muốn làm lão đại thì cái chức danh lão đại liền rơi xuống đầu... Đây có khi cũng chính là thứ luôn được gọi là “tinh thần lãnh tụ”?

Dáng vẻ vinh quang phấn khởi này của người quả là uổng phí mà.

Nếu là như vậy, chuyện kia không phải dễ dàng định đoạt rồi sao.

“Không sao không sao, vậy ngươi làm lão đại là được rồi.”

Hải Hồn Sơn cảm giác mình sắp bị nướng chín, gấp gáp nói: “Tả huynh, không kịp rồi......”

Hả? Tả Tiểu Đa nghiêng đầu chau mày hỏi: “Ngươi gọi ta là gì cơ?”

“Lão đại, Tả lão đại!”

Chín người đồng thanh hét lớn một tiếng: “Muộn thêm chút nữa thật sự không kịp nữa đâu!”

Hỏa Diễm thương dày đặc đã cách đỉnh đầu chưa đến năm mươi mét!

Mọi người đều đã gấp đến độ nói sai từ rồi.

Tả Tiểu Đa chắp tay một cái, cười tủm tỉm nói: “Xin chào các vị tiểu đệ của ta”

“Tả lão đại, chào ngài.” Cuống họng mọi người khô khốc nói.

Một bên hô hào chào Tả lão đại, một bên hận không thể xông đến ăn tươi nuốt sống vị Tả lão đại này!

Đám người nhéo cổ mà tự hỏi: Mẹ nó sau ngươi có thể điềm tĩnh thản nhiên như vậy cơ chứ!

“Tả lão đại! Ngươi nhanh lên được không?!”

Lúc này Hải Hồn Sơn đang vận công dập lửa cho đám tóc đang cháy lên của hắn, nhưng khói xanh vẫn lượn lờ dâng lên như cũ, quả thật là một kỳ quan vô cùng kì vĩ.

Mà nó lại đang ở trên đầu và trên người mỗi người đợi chờ đến lúc bộc phát!

“Tả lão đại! Mau lên đi!”

Mấy người có bảo bối trên người đều đã cầm sẵn bảo bối trong tay, lòng nóng như lửa đốt, tất cả cảm xúc đều hiện hết trên mặt của bọn họ.

Lúc này Tả Tiểu Đa mới đứng dậy, một tay cầm Chấn Không La, một tay cầm Thiên Lôi kính, nâng lên nhìn qua một chút rồi nói:

“Hai cái đồ chơi này dùng thế nào vậy!?”

......

Lúc này trong lòng đám người kia có một loại xúc động muốn bóp chết Tả Tiểu Đa, thế nhưng lại nỗ lực mà nhịn xuống.

Tức quá đi mất!

Thật sự là vô cùng tức giận!

Ngươi còn có thể trì hoãn thêm một chút nữa đi?

Hẳn là có thể đi?

Ngươi lại chần chừ thêm một chút xem, lúc đấy ngươi lập tức có một đầu tóc bạc giống hệt cha ngươi đấy.

“Cái này chắc là...”

Đám người vội vàng giải thích.

“Để ta giải thích Chấn Không La này!”

Lúc này Thần Vô Tú chính là người thảm hại nhất, hắn đã mất đi chí bảo hộ thân, lại còn phải chỉ cho Tả Tiểu Đa dùng Chân Không La như thế nào bằng tốc độ nhanh nhất có thể nữa chứ.

Còn chưa nói xong, đã thấy Tả Tiểu Đa ném thẳng Chấn Không La tới: “Ta không muốn nghe ngươi nói lằng nhằng nữa, ngươi cầm dùng luôn đi, xong việc thì trả lại cho ta là được.”

Thần Vô Tú lập tức sửng sốt.

Cầm Chấn Không La trong tay, hắn cảm giác được khí tức của chí bảo lập tức dung hòa với mình, chống lại nhiệt độ trong không gian này, trong chốc lát hắn cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.

Mặc dù là biết rõ là kẻ thù của nhau, nhưng vẫn không thể ngăn trong lòng hắn sinh ra cảm kích.

“Đa tạ đã tin tưởng ta!”

Thần Vô Tú trịnh trọng nói.

“Thiên Lôi kính này dùng như thế nào? Cũng rắc rối như Chấn Không La đi?” Tả Tiểu Đa không để ý đến hắn, tiếp tục hỏi.

Đám người liền giải thích rõ cách dùng của Thiên Lôi Kinh trong vòng hai giây.

Sa Hồn đã không nhịn nổi liền lớn tiếng gào thét: “Tả lão đại, ta sẽ làm quân sư, xin mọi người đứng vào những chỗ mà ta đã nói, ai vào chỗ người nấy mau!”

Xoát!

Đám người đều đã đứng thẳng lưng, chuẩn bị trận địa sẵn sàng.

Công lực của Tả lão đại cao nhất nên đứng ở giữa phối hợp tác chiến, quan sát tình hình bốn phía xung quanh, nếu những người không có chí bảo hộ thân không chịu được, xin Tả lão đại giúp bọn họ chống đỡ một chút, lúc ta phát ra lệnh công kích liền khởi động Thiên Lôi kính phóng ra lôi đình ở mức lớn nhất!

Tốc độ nói của Sa Hồn vô cùng nhanh, nhưng từng câu từng chữ lại cực kì rõ ràng.

Thậm chí ngay cả bản thân Sa Hồn cũng cảm thấy được đời này của hắn cũng chỉ có một ngày này mồm miệng hắn lanh lợi nhất, giữ vững tốc độ nói chuyện này thì đảm bảo tên nào cho dù có mồm miệng nhanh nhẹn đến đâu cũng phải nhượng bộ hắn vài phần!

“Hải Hồn Sơn!”

“Có!”

“Dựa vào đại trận Đô Thiên Thần Sát trong truyền thuyết, hai vị trí của Chúc Dung Tổ Vu và Hậu Thổ Tổ Vu bỏ trống, những người khác chiếm cứ chín vị trí còn lại lấy Tả lão đại làm mắt trận!”

“Đã rõ!”

Chín người đồng thành đáp lại, sau đó dựa vào đó dựng lên những phần chưa hoàn chỉnh của đại trận, mỗi người đều toàn lực vận công, trong nháy mắt, bỗng nhiên một cỗ khí tức từ đâu chuyển tới.

Trong lúc đó, xông thẳng tiêu hán!

Mà ngay tại lúc này, việc khiến cho bọn người Sa Hồn cảm thấy không thể ngờ đến được nhất đột nhiên xảy ra!

Việc ngoài ý muốn này thật sự khiến chín người chấn kinh đến mức suýt chút thì tẩu hỏa nhập ma ngay tại chỗ.

Toàn bộ tu vi, thực lực bản thân và công pháp của mỗi người bọn họ đều tăng lên đến cực hạn, khí tràng căng chặt, nhiều loại linh khí phức tạp khác nhau tràn ngập xung quanh bọn họ, trong chớp mắt vang lên một tiếng ầm lớn.

Trận thế bấy giờ đã thành, tất cả quang mang cửu sắc đều tụ lại trên người Tả Tiểu Đa ở vị trí trung tâm.

Tả Tiểu Đa chỉ cảm thấy khí tức trên người mình đột nhiên có thể thoái mái di chuyển trong cơ thể.

Vậy mà công pháp tu hành của Thiên Hồn Mộng Yểm chùy có thể tự mình di chuyển đi ngược dòng nước tự nhiên mà lưu chuyển rồi tràn ra khắp toàn thân.

Đó là một loại hồng thủy ngập trời vô cùng mạnh mẽ, khí thế lực lượng vô cùng đặc thù, mang sức mạnh hủy diệt thế giới.

Tựa như là biển cả rộng lớn vô biên, đột nhiên gặp phải một trận cuồng phong mạnh mẽ, sóng lớn cuộn trào, sóng gió chưa từng có, khi chấn động trở nên kịch liệt nhất, một cỗ lực lượng kinh khủng đến mức có thể hủy diệt thế giới xuất hiện!

Bỗng nhiên sau lưng Tả Tiểu Đa, một tòa Quỷ Môn quan đột nhiên thoáng hiện lên rồi bất ngờ mở rộng ra.

Vô số hồng thủy cuồn cuộn trào lên mà tuôn ra, vô số oan hồn lệ quỷ dữ tợn hét lên một cách thê lương xông thẳng ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment