Nhưng mà cao đến nổi có chút không bình thường, vĩnh viễn không phải là thứ bây giờ Tả Tiểu Đa có thể hưởng thụ, nhưng những Tinh Thần Chi Tâm thuộc tính Hỏa này, càng có thể được thay thế trong Diệt Không Tháp, trở thành nguồn nhiệt nguồn sáng mới, trước đây Tả Tiểu Đa vốn còn lo lắng cho viên Liệt Dương Chi Tâm, đã cạn kiệt, không có thứ tốt hơn bổ sung, nhưng bây giờ đang ngủ gà ngủ gật lại được tặng cho cái gối, hơn nữa còn một lần được tặng cùng lúc rất nhiều gối, thật sự rất đúng lúc!
Tả Tiểu Đa nhanh tay nhanh chân lục soát toàn bộ cung điện một lần, nhưng quá trình càng giống như là Tả Tiểu Đa đi đến đâu, thì nơi đó đổ sụp —— sau khi đồ vật bên trong bị lấy ra, mất đi sức lực chống đỡ cố định, tất nhiên là sẽ sụp xuống.
Tả Tiểu Đa lấy càng nhiều bảo bối, cung điện sụp đổ càng nhanh, nhưng những năng lượng sụp đổ xuống, thật ra cũng không có gì lãng phí, trong chớp mắt hóa thành ánh sáng lấp lánh gia nhập vào biển lửa nơi xa.
Ngọn lửa cháy càng lúc càng cao, một bóng người, ở trong ngọn lửa, chậm rãi bay lên.
Đó là một người cao to đầu đội trời chân đạp đất.
Ngọn lửa càng lúc càng cao, nhiệt độ càng lúc càng nóng, Hỏa Diễm Cự Nhân này, cũng càng lúc càng cao to.
Nếu như có người biết Chúc Dung Tổ Vu nhìn thấy, nhất định sẽ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Bởi vì, Chúc Dung Tổ Vu trong truyền thuyết, tính tình như lửa, đụng chút là bùng nổ; chỉ cần có hơi xúc phạm, liền đấu đến tận trời cuối đất, thậm chí cùng với Tổ Vu khác, cũng đánh không bỏ qua!
Từ trước đến nay không bao giờ chịu thua!
Cả đời hoành hành ngang ngược.
Trên mặt luôn luôn là lửa giận ngút trời.
Nhưng mà lúc này, thần khí tướng mạo của vị Chúc Dung Tổ Vu trong biển lửa ngùn ngụt này, lại là vẻ mặt lạnh nhạt, trong ánh mắt có vài phần lưu luyến, vài phần quyến luyến, có chút... áy náy và hoài niệm...
Nhưng phần lớn vẫn là nhẹ nhõm, đó là sự nhẹ nhõm phát ra từ trong tâm hồn...
Sau đó, vị Hỏa Diễm Cự Nhân, chậm rãi bay lên, lúc bay đến hơn mấy trăm trượng, hai chân vẫn ở trên mặt đất, cũng không thật sự nâng lên.
Đây là Chúc Dung Tổ Vu, đang vĩnh biệt thế giới này lần sau cùng!
Ai cũng không thể ngờ tới, người có tính tình như lửa trong truyền thuyết, đấu đến tận trời cuối đất, Chúc Dung Tổ Vu một đời điên cuồng gây chuyện, sẽ dùng cách thức vô cùng thoải mái, thấu hiểu triệt để như thế, không có hận thù, không có căm phẫn, không có oán trách, không có không cam lòng, chỉ có... dửng dưng, thoải mái...
Rời đi như vậy, lỗi lạc chào cảm ơn.
Bên kia, bóng dáng màu đen của Tiểu Tiểu, vẫn tự do, không ngừng thoắt ẩn thoắt hiện trong bầu trời đầy lửa, cái mỏ nhọn nhỏ từng chút từng chút, tha tinh hoa Tiên Thiên Chân Hỏa vào trong miệng.
Tốc độ di chuyển ăn uống của nó cực nhanh, quả thật chỉ giống như lướt thoáng qua, từ xa nhìn lại, thậm chí có thể thấy trăm ngàn con Kim Túc Tam Điểu đang bay lượn không kiêng dè trong biển lửa!
Tiểu Tiểu rất hưng phấn, rất trân trọng, nó quyết tâm không buông tha một chút xíu tinh hoa hệ Hỏa nào!
Cho dù chính mình tiêu hóa không nổi, cũng muốn thu lại hết tất cả trước, thu vào trong không gian của bản thân mình!
Đây chính là Tổ Vu Chân Hỏa, Tiên Thiên Hỏa Năng tinh khiết nhất, sau khi bỏ lỡ lần này, chắc chắn sẽ không còn một cơ hội nào nữa.
Tiểu Tiểu tuy là cảm thấy mịt mờ, không biết đây rốt cuộc là thứ đồ chơi gì, nhưng mà vẫn biết đây là đồ tốt, nhất định không thể bỏ qua.
Về phần thứ đồ tốt trong cung điện, chắc chắn Tiểu Tiểu không quan tâm.
Ừm, mẹ đang ở bên trong, những thứ tốt trong kia, đương nhiên mẹ sẽ thu thập đóng gói đem đi, sau đó lại chia cho mình!
Đồ mẹ ta thu thập được, có thể không chia cho ta một ít sao?
Mà những thứ tinh hoa Tiên Thiên Chân Hỏa ở bên ngoài này, đã bắt đầu bốc cháy, lại không thể bị thu thập hết tất cả; lần này ăn không nhiều, thu thập không đủ, rất lãng phí.
Lúc này Tiểu Tiểu tất nhiên là không biết, hắn gặp được cơ duyên gì.
Cho dù là năm đó Yêu Tộc nắm giữ Thiên Đình, lúc thế lực uy phong khắp thiên hạ, mười vị Kim Ô Thái Tử của Yêu Tộc, cũng chỉ nắm vững Thái Dương Chân Hỏa Chi Lực, lại không có một ai có thể tiếp xúc với Tổ Vu Chân Hỏa, càng không có khả năng tu luyện!
Trận chiến Vu Yêu chấn động khi đó, sao Tổ Vu có thể tiết lộ công pháp tu luyện và Bổn Nguyên Chi Hỏa của bản thân cho kẻ địch một sống hai chết, thái tử Yêu Tộc, kẻ thù diệt tộc mình?
Cho nên, thứ mà hiện tại Tiểu Tiểu tiếp xúc, chính là cơ duyên mà ngay cả Yêu Hoàng Đế Tuấn, và Đông Hoàng Thái Nhất đều chưa từng được tiếp xúc!
Mà phần cơ duyên này, cũng theo Chúc Dung Tổ Vurời đi, không bao giờ trở lại!
Tiểu Tiểu cảm giác được mình điên cuồng ăn, tha hồ ăn, mặc sức ăn, ngay cả lông trên cơ thể, cũng vì vậy mà sáng rực lên, càng lúc càng phát sáng óng ánh.
Vốn là lông vũ có màu đen nhạt, lúc này giống như trăng rằm sáng tỏ, lóng lánh trong suốt, hệt như thần vật.
Cái mỏ nhọn nhỏ của Tiểu Tiểu thỏa sức mổ mổ từng chút, dần dần cảm thấy cổ của mình sắp không thể chịu nổi nữa —— số lần mổ quá nhiều... Đến tận lúc này không biết đã ăn bao nhiêu, tích trữ được bao nhiêu.
Dù sao, không gian tích trữ Tiên Thiên của bản thân, cũng đã sắp đầy rồi.
Ngay cả Tiểu Tiểu cũng tự mình cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, bình thường ta ăn cơm như thế, ta chính là một con quạ đó, cái cổ gật gật mổ mổ ăn từng chút, đây chính là bản năng trời sinh nha...
Hôm nay, cái cổ này lại có thể vì mổ nhiều quá, mổ đến mức không chịu nổi, sống đến bây giờ cũng chưa gặp phải trường hợp như vậy!
Sẽ không chỉ vì một bữa ăn như vậy, mà có thể bị gãy cổ chứ?
Nếu thật sự mệt mỏi quá dẫn đến thoái hóa đốt sống cổ, để lại di chứng, ta chắc chắn sẽ bởi vậy mà trở thành truyền thuyết một đời —— Con Tam Túc Kim Ô đầu tiên ăn cơm mệt quá dẫn đến thoái hóa đốt sống cổ!