Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1853 - Chương 1851: Hồng Thủy Đột Phá! (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1851: Hồng Thủy đột phá! (2)

Mà khi trụ sáng dần dần chiếu xa thì toàn bộ dãy núi Xích Dương phía dưới, vô số núi lửa ở bên trong đang cùng nhau phun trào, rất nhiều nham thạch nóng chảy phun lên tận trời, xung quanh địa giới mấy nghìn km, nham thạch nóng chảy phun trào dữ dội giấu trời che đất, khói dày cuồn cuộn, che đậy toàn bộ mảng trời xanh!

Cảnh 99 ngọn núi lửa đang cùng nhau phun trào nham thạch này, trên bầu trời còn có gió mây hội tụ, mưa to như trút nước, ào ào đổ xuống!

Đây là đại lục Vu Minh đang bùng nổ!

Dùng loại phương thức này để tiễn đưa Chúc Dung Tổ Vu đã tàn phá bừa bãi toàn bộ thế giới không biết bao nhiêu năm!

Khoảnh khắc cuối cùng khi Tổ Vu rời đi, đạo trường năm đó đã trút xuống hỏa năng này một lần duy nhất đến cực hạn, từ đó về sau sẽ không còn người nào có thể thu hoạch được chút hỏa năng nào ở chỗ này nữa!

Tổ Vu rời đi, trời xanh đổ mưa to giống như vu hồn xưa nay đều đang thút thít vì nó!

Truyền kỳ một đời, truyền thuyết một đời, cuối cùng thì hôm nay cũng hoàn toàn kết thúc, sẽ không còn tiếp tục tồn tại vết tích nào nữa!

Một nỗi bi thương to lớn khó nói nên lời tràn đầy khắp bầu trời, tràn ngập toàn bộ đại lục Vu Minh, đầy dẫy trong lòng của tất cả mọi người!

Rất nhiều người bình thường và võ giả ở những nơi xa xôi vốn dĩ không biết vì nguyên nhân gì, càng không biết có chuyện gì đang xảy ra, nhưng lại cảm giác được nỗi bi thương khổ sở khó hiểu nơi đáy lòng, muốn bật khóc một cách khó hiểu.

Không thể giải thích được thì nước mắt đã lộp độp rơi xuống.

Tổ Thần vì Vu tộc chiến đấu cả một đời... Hôm nay, đến cả tàn hồn sau khi chiến đấu cũng đã hoàn toàn rời đi, từ nay về sau, hắn sẽ không còn bảo vệ cho nơi này nữa!

Hắn đi rất thoải mái, cũng rất dứt khoát.

“Chúc Dung ta, chỉ chiến đời này, không cầu kiếp sau!”

Oanh oanh liệt liệt, một đời, là đủ!

...

Tại đỉnh cao trong đại điện ở cung của Hồng Thủy Vu Minh.

Bóng người lóe sáng, Hồng Thủy Đại Vu đang lúc bế quan xuất hiện trên đỉnh núi, đứng nghiêm túc lỗi lạc, nhẹ nhàng khom người về phía xa xa đầu bên kia: “Đại nhân, đi thong thả.”

Ở chỗ này, thậm chí hắn đã không thể nhìn thấy đám khói dày đặc đang che lấp hàng nghìn km ở phía bên kia, đến nỗi ngay cả đám mây cũng không thể nhìn thấy.

Nhưng Hồng Thủy Đại Vu vẫn biết, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì...

Hắn biết, một đời Tổ Vu mà bản thân vẫn luôn kính trọng ngưỡng mộ đã rời đi rồi, hơn nữa còn không có bất cứ dấu vết nào được lưu giữ lại trên thế giới này!

Mặc dù Hồng Thủy Đại Vu tu luyện là công pháp Cộng Công Tổ Vu Nhất Mạch, nhưng chiến pháp mà hắn áp dụng lại là phương thức chiến đấu của Chúc Dung Tổ Vu!

Nhất là thiên hạ vô địch Thiên Hồn Mộng Yểm Chùy kia, chính là chiêu thức cực đoan biến đổi ra được từ trong phương thức chiến đấu của Chúc Dung Tổ Vu.

Hồng Thủy Đại Vu đứng ở trên đỉnh núi, cảm nhận được khí cơ khó hiểu giữa trời đất, cảm nhận được sợ rời đi chấn động trời đất của Chúc Dung Tổ Vu, trong lòng có cảm ứng khó hiểu liên tục đánh thẳng vào tâm linh.

Chỉ cảm thấy lượng khí vận to lớn do bản thân chém ra, không hiểu vì sao lại có thể đột nhiên tràn đầy vào lúc này, mạnh mẽ vỡ tung một cách điên cuồng, tràn ra ngoài, còn không ngừng xông vào trong!

Trong chốc lát, Hồng Thủy Đại Vu cảm thấy bản thân như muốn nổ tung, nhưng lại có thêm một chút quầng sáng đột nhiên xông vào trong tâm trí!

Khó hiểu ngửa mặt lên trời hít một hơi, nhìn thấy vận khí ở xung quanh điên cuồng xông đến như gió bão sấm chớp!

Chỉ một hơi!

Cũng chỉ là hít thở một hơi thôi mà đã hút khô hết tất cả linh khí trong khu vực 1500km ở xung quanh!

Hồng Thủy Đại Vu vươn thẳng cơ thể, loạn phát bay lượn trong cuồng phong, kim quang lấp lóe trong ánh mắt, hai tay chắp phía sau, đột nhiên nâng một tay lên, nói khẽ: “Chém!”

Giữa trời và đất có một âm thanh nặng nề đột nhiên vang lên, tựa như đáp lời, lại như hô ứng.

“Chém!”

m thanh của một chữ này cứ giống như vẫn luôn vang vọng từ thời Viễn Cổ cho đến tận bây giờ, chưa bao giờ đứt đoạn!

Chư Thiên Vạn Đạo, linh hồn cổ kim, đồng thời trầm thét, trống chiều chuông sớm, đinh tai nhức óc!

Lập tức, trời xanh cũng vì vậy mà ảm đạm trong phút chốc, một niềm cảm xúc mong mỏi mãnh liệt tràn ngập khắp nghìn triệu km vùng trời non sông tại Vu Minh!

Cơ thể của Hồng Thủy Đại Vu thẳng tắp, trên mặt lộ ra nụ cười thản nhiên.

Đột nhiên có một bóng người từ trong thân thể của hắn lách mình ra ngoài, lỗi lạc đứng đối diện Hồng Thủy Đại Vu.

Vậy mà lại là một Hồng Thủy Đại Vu, cũng là đầu tóc rối xù, vóc dáng khôi ngô, áo choàng vải bố màu xanh lam, bộc lộ ra tự nhiên, liếc nhìn tất cả, chí khí điên cuồng bá đạo ngạo mạn cổ kim!

Hai Hồng Thủy đối mắt nhìn nhau một lúc, trên mặt của Hồng Thủy Đại Vu nguyên bản đều là vẻ vui vẻ ấm áp: “Đã lâu không gặp.”

Hồng Thủy Đại Vu đột ngột xuất hiện cũng mỉm cười theo để đáp lại: “Đạo hữu, đã lâu không gặp.”

Hồng Thủy Đại Vu nhàn nhạt gật đầu: “Đạo hữu, xin đợi một chút!”

“Đang muốn nhìn đạo hữu đại triển thần thông!”

Hồng Thủy đột ngột xuất hiện vui vẻ im lặng chờ đợi.

Hồng Thủy Đại Vu nguyên bản lỗi lạc đứng trong cuồng phong ở giữa không trung, tay áo kêu phần phật, loạn phát điên cuồng bay lượn.

Đột nhiên lại hút vào một hơi, lần nữa trầm giọng khẽ quát một tiếng: “Giết!”

Lần này hắn không dừng lại, mà là liên tiếp quát to không hề gián đoạn.

“Chiến!”

Trời đất lại lần nữa vì đó mà ầm vang, vô số gió mây sấm chớp đều tụ lại ở trên đỉnh đầu, chầm chậm xoay, trên bầu trời tựa như xuất hiện một cái mâm tròn khổng lồ, hoàn toàn được hình thành bằng sấm sét, từ từ xoay tròn trên không trung, càng chuyển động càng nhanh nhạy, càng lúc càng nhanh!

Trong giây lát, lại có thêm hai bóng người giống với Hồng Thủy Đại Vu bất ngờ xuất hiện kia, từ trong thân thể của Hồng Thủy Đại Vu lóe lên lách mình ra ngoài.

Cũng cười ha ha, lòng tràn đầy vui sướng.

“Đạo hữu! Đã lâu không gặp!”

“Đạo hữu, đã lâu không gặp!”

“Ha ha ha, không ngờ cuối cùng hôm nay cũng công hành viên mãn, được đứng trên thế giới này!”

“Chúc mừng Hồng Thủy đạo hữu!”

Ba người cùng nhau chắp tay, nói lời chúc mừng Hồng Thủy Đại Vu, lời nói ra đều là thành tâm thành ý.

Bình Luận (0)
Comment