Ngô Vũ Đình cũng thở dài, có chút khâm phục nói: “Sau khi đi lên con đường Đại Đạo, loại chấn động Thiên Đạo này vậy mà cũng bằng lòng chia sẻ cho đối thủ, chỉ với tấm lòng này cũng đủ khiến bản thân xấu hổ vì không sánh bằng.”
“Đích thật là. Hồng Thủy Đại Vu, đối thủ khó có được, kẻ thù khó có được.”
Tả Trường Lộ nói như lẽ đương nhiên: “Nhưng ngươi cũng đừng quên là hắn còn có một thân phận khác, là họ hàng của chúng ta, hắn làm như thế cũng là nên làm thôi.”
“...” Ngô Vũ Đình trợn mắt trừng một cái: “Nhanh chút đi, mau dung hợp cho xong điểm cuối cùng đấy để còn mau chóng ra ngoài, con trai con gái bên đấy chắc chắc cũng đợi đến sốt ruột, có lẽ sắp vượt quá thời gian ước định rồi...”
Tả Trường Lộ có lòng muốn muốn nói: Vượt quá từ lâu rồi.
Nhưng ngẫm ngẫm nghĩ nghĩ cuối cùng cũng không lên tiếng, gật đầu nói: “Được, dung hợp xong ta cũng sẽ cho Hồng Thủy một đợt chấn động, có qua có lại mới là đạo lý.”
“Ngươi còn thua nửa bước.”
Ngô Vũ Đình vô tình chọc thủng lớp làm màu của chồng mình: “Vốn dĩ là cùng nhau sánh vai, nhưng mà Hồng Thủy lại bước thêm một bước này, vẫn là dẫn trước so với ngươi.”
“Nhưng mà vừa rồi không biết vì sao đột nhiên lại có sức mạnh khí vận vô tận tràn vào. Đủ để bù đắp...”
Tả Trường Lộ đắc chí: “Hơn nữa ấy, vốn dĩ cũng không kém là bao nhiêu, hiện tại chỉ kém nửa bước thôi, cũng là thành tựu. Ừm, sớm hơn ta nửa bước, sớm hơn ngươi một bước.”
Ngô Vũ Đình nhắm mắt lại: “Ngươi đợi đấy!”
“Đợi... Thì đợi thôi, ta có con trai, có con gái, có con rể, có con dâu.... Ta sợ ngươi chắc?...” Tả Trường Lộ hừ hừ một tiếng, cũng nhắm mắt lại.
Nhưng mà cuối cùng vẫn có chút chột dạ, lén lút híp mắt liếc nhìn hai lượt rồi mới nhắm mắt lại an tâm bế quan.
Nhớ tới con trai con gái, khóe miệng Tả Trường Lộ theo bản năng lộ ra một nụ cười ấm áp.
Lâu rồi không được đánh tên ranh con kia...
Cũng không biết hiện tại có phải là chỉ cần vừa nhìn thấy là lại muốn bị đánh hay không đây?
Đoán chừng bây giờ khi Niệm Niệm nghĩ đến bọn ta là sẽ lập tức bật khóc hai tiếng... Vành mắt hồng hồng này, đứa bé đó chính là thích khóc, tu vi có cao hơn cũng vô dụng, đoán là đời này vẫn cứ như vậy thôi...
Haizzz, vẫn nên tranh thủ thời gian hoàn thành bế quan, nhanh chóng gửi tin nhắn cho hai đứa bọn nó...
Bây giờ bọn ta cứ ngồi như vậy thôi không động đậy được, cũng sốt ruột trong lòng lắm chứ...
...
Mà trong khoảng thời gian không sai biệt lắm, Lý Thành Long cũng đang điên cuồng tìm kiếm Tả Tiểu Đa.
Vốn dĩ lúc này vẫn đang trong thời gian nghỉ đông, tình hình Tả Tiểu Đa mất tích cũng cần phải qua thời gian mấy ngày thậm chí là nhiều hơn rồi mới được ghi nhận, nhưng không may mắn chính là - xảy ra chuyện rồi!
Bên phía Hạng Xung đúng thật là đã xảy ra chuyện!
Ờm, nói chuẩn xác hơn một chút thì có lẽ là Chiến gia Chiến Tuyết Quân xảy ra chuyện!
Sau mùa xuân, với tư cách là con rể mới đã được đính hôn, Hạng Xung đương nhiên phải đi đến nhà của Chiến Tuyết Quân một chuyến.
Mà Lý Thành Long vẫn luôn ghi nhớ lời nói của Tả Tiểu Đa, biết được Chiến Tuyết Quân có thể sẽ xảy ra chuyện vào bất cứ lúc nào, vậy nên cứ mặt dày mà dẫn theo Hạng Băng cùng đi theo anh vợđến nhà của cha vợ tương lai của anh vợ.
Sau khi đi đến Chiến gia thì đương nhiên là được ăn ngon uống ngon chiêu đãi tốt; Sau khi nán lại mấy ngày như vậy thì lại cùng nhau trở về Tiềm Long.
Không có xảy ra chuyện gì hết, thế nên Lý Thành Long cũng được thở phào một hơi.
Mà chính vào lúc đã trở về được nửa đường, Lý Thành Long nhận được điện thoại của Diệp Trường Thanh, bảo hắn lập tức đi xem thử sao đám Mạnh Trường Quân ra ngoài thi luyện mà đến tận bây giờ vẫn chưa truyền về bất kỳ tin tức nào, thậm chí còn chưa về nhà ăn tết.
Lý Thành Long thấy lúc này cũng đã sắp đến thành Phong Hải, cuối cùng cũng có thể thả lỏng tâm tình đã thấp thỏm trong nhiều ngày.
Tạm biệt Chiến Tuyết Quân và Hạng Xung, dẫn theo Hạng Băng đi đến những nơi mà đám người Mạnh Trường Quân thi luyện đi qua.
Nhưng sau khi Lý Thành Long rời đi không lâu thì Chiến Tuyết Quân nhận được điện thoại trong nhà, nói có chuyện cực kỳ tốt, bảo nàng mau chóng trở về!
Ý tứ trong đó, chính là siêu cấp đại hỉ sự trong huyết mạch của Chiến gia.
Đương nhiên Chiến Tuyết Quân không nói hai lời lập tức trở về, Hạng Xung đương nhiên cũng đi theo người trong lòng mình.
Mà cái gọi là đại hỉ sự là chuyện có liên quan đến một đoạn “Tiên duyên”, lúc trước tổ tiên của Chiến gia đã từng kết được một đoạn nhân duyên, nhận được một bó hương dây do Tiên Nhân để lại, vẫn luôn thờ cúng tại đền thờ tổ tiên của Chiến gia, Tiên Nhân tặng hương kia từng nói, hương dây kia nếu như tự cháy, hương thơm bay đi khắp nơi chính là sẽ có cơ duyên đến.
Chỉ cần vào thời điểm này tập hợp đủ tất cả con cháu mang huyết mạch của Chiến gia, tất cả đều tham gia đốt hương cầu nguyện, dùng sức mạnh huyết mạch truyền vào một khối ngọc bội cũng được để lại vào lúc đó, giờ phút đấy, ngọc bội sáng lên trong tay ai thì người đó có ràng buộc với tiên duyên!
Đến lúc đấy tự nhiên sẽ có cơ duyên to lớn giáng xuống.
Mà ngay khi đám người Lý Thành Long vừa mới rời đi không lâu, dị hương đã yên lặng tại Chiến gia không biết bao nhiêu năm tháng đột nhiên lại bay lên, đúng thật là hương thơm kỳ lạ truyền xa, mùi hương bay khắp ngõ.
Lúc đầu tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc khi đột nhiên xuất hiện mùi hương kỳ lạ, cũng không hề nghĩ đến chuyện hương dây tại đền thờ tổ tiên, dù sao thì câu chuyện cũ nhân duyên này đã trôi qua từ rất lâu rất lâu rồi.
Trên thực tế thì câu chuyện cũ này, đa số người của Chiến gia vốn cũng không biết có sự tồn tại của câu chuyện đã qua đấy.
Cho đến khi tìm thấy nguồn gốc của mùi hương kỳ lạ đấy, những người già của Chiến gia có biết được chuyện này đều lập tức trở nên kích động, sau đó đương nhiên là lập tức triệu tập tất cả con cháu của Chiến gia đang không có ở nhà phải mau chóng về nhà!
Đây chính là có liên quan đến một đoạn tiên duyên bất thế, không phải chuyện nhỏ!
Chiến Tuyết Quân vừa mới rời đi đương nhiên cũng đã nhận được tin tức này. Là đệ nhất thiên tài trong gia tộc, đương nhiên sẽ được triệu hồi ngay lập tức!