Vì thế Lý Thành Long chạy về thành Phượng Hoàng trong đêm xác nhận tình huống, sau khi hỏi thăm qua thầy Hồ, Hồ Nhược Vân, biết được Tả Tiểu Đa đã đi rồi thì lại chạy trở về.
“Cho dù là đột nhiên sinh cảm ngộ, đưa mình vào trong không gian, nhưng thời gian lưu lại dài nhất ở bên đó cũng sẽ không quá 24 giờ.
Lý Thành Long yên lặng tính toán, điện thoại vẫn luôn sạc pin, từ lúc lòng như lửa đốt trở về từ thành Phượng Hoàng, cứ cách mấy phút hắn lại gọi một lần, mỗi một lần đều tràn đầy hy vọng, hy vọng đối phương đúng lúc xuất quan, nhưng mỗi lần đều là hy vọng hụt hẫng.
“Nếu như Tả lão đại thật sự một số nguyên do mà bế quan, nhưng lại đụng vào thời điểm mấu chốt, sẽ phải tốn thời gian hơi dài, nhưng cho dù như vậy cũng không thể vượt quá 36 giờ, hắn không phải người không nói rõ như vậy.
Trong lòng Lý Thành Long nóng như lửa đốt, lại càng nhanh chóng ra roi thúc ngựa chạy về thành Phong Hải, ngay lập tức về tới biệt thự.
Thắp hương cho bà Thạch, đổi đồ cúng cho hiệu trưởng Hà, sau đó ngồi lại trong phòng khách, lẳng lặng chờ đợi, chờ đợi sự xuất hiện lần nữa của Tả Tiểu Đa.
Nhưng 24 giờ trôi qua, không có tin tức!
36 giờ trôi qua, vẫn như cũ, không có tin tức!
Cho đến bây giờ, Hạng Xung, Hạng Băng, Cao Xảo Nhi, Vũ Yên Nhi, Chân Phiêu Phiêu, Bì Nhất Bảo…một đám thành viên trong đội Tả Tiểu Đa tất cả đều đã sớm chờ trong biệt thự.
Nhưng bọn họ không dám vào phòng khách, cũng chỉ có thể ở bên ngoài chờ đợi.
Bởi vì tính cách này của Lý Thành Long, nóng nảy hơn bao giờ hết, gần như chỉ chạm vào một chút, ai cũng không muốn, chủ yếu là sợ rủi ro khi chạm vào Lý Thành Long lúc này.
Lý Thành Long cứng đờ ngồi ngay ngắn ở trong phòng khách, hai mắt khép hờ, dường như đang chợp mắt, thực ra lại là đang suy nghĩ khẩn trương.
“Tả lão đại rốt cuộc đã đi đâu?”
“Nếu như, không phải là hành động của chính hắn, mà là…xảy ra ngoài ý muốn, như vậy, rốt cuộc là việc ngoài ý muốn gì? Nguy cơ sinh tử?”
“Nếu không phải biến cố tới quá mức đột ngột, theo cách làm người của hắn sẽ không có không để lại bất cứ dấu vết nào… Như vậy hắn phải đối mặt với người là cường giả vô cùng mạnh, vượt xa chúng ta, không, có lẽ là vượt xa khỏi phạm vi Tả lão đại có thể ứng phó…”
“36 giờ… Không thể đợi thêm nữa, tình huống bây giờ thay đổi quá lớn, không phải sức của một mình ta là có thể ứng phó.”
Lý Thành Long không chần chờ nữa, trực tiếp lấy điện thoại gọi cho Diệp Trường Thanh và Văn Hành Thiên.
Tả Tiểu Đa mất tích rồi!
Nghe được tin tức chấn động này, Diệp Trường Thanh và Văn Hành Thiên xém chút nữa bị hù chết!
Hai người lập tức chạy tới biệt thự xác nhận lại tình huống một chút, nhất là thời điểm cuối cùng Tả Tiểu Đa xuất hiện, là tại thành Phượng Hoàng, lại gọi điện thoại cho vợ chồng Hồ Nhược Vân xác nhận lại nhiều lần.
Sau đó hai người lại đem tin lớn này báo lên.
Diệp Trường Thanh quyết xác định phải lập tức gọi cho Nam Chính Càn, Nam bộ trưởng: “Nam soái.”
Giọng nói của Nam Chính Càn vang lên sang sảng: “Trường Thanh, chúc mừng năm mới.”
“Nam soái, chúc mừng năm mới… Bên này chúng ta đã xảy ra chuyện.” Diệp Trường Thanh nói.
“Bên các ngươi có thể có chuyện gì lớn chứ?” Bộ trưởng Nam có lẽ đang ở trong quân doanh, đang cùng các cấp dưới liên hoan, có thể nghe được rõ ràng bên cạnh, âm thanh huyên náo của tiếng cười, tiếng la to.
“Tả Tiểu Đa, mất tích rồi!”
Trong lòng Diệp Trường Thanh đặc biệt nặng nề, giọng điệu cũng đặc biệt lạnh lùng.
Bên kia, Nam Chính Càn lập tức dừng lại.
Lập tức chợt nghe thấy một tiếng động, hẳn là Nam Chính Càn đang từ trong phòng ra bên ngoài, chỉ nghe tiếng hắn dồn dập hỏi tới: “Cái gì?! Ngươi lặp lại lần nữa?!”
Diệp Trường Thanh thở dài: “Tả Tiểu Đa, mất tích. Hẳn là biến mất trong thời gian Tết m lịch, bất kể thế nào cũng đều không liên lạc được…”
Nói cặn kẽ tất cả những gì điều tra được cùng với vết tích trước khi Tả Tiểu Đa mất tích, đã tiếp xúc qua với những người nào, sau đó tỉ mỉ nói lại một lần.
Bên kia, Nam đại soái đã sớm dừng hít thở, nhưng từ đầu đến cuối không nói một lời, yên lặng lắng nghe, tổng hợp lại những tin tức này.
Dường như, rất bình tĩnh, dáng vẻ thấy biến không sợ.
Chờ đến khi Diệp Trường Thanh nói xong, Nam Chính Càn mới bình tĩnh dị thường hỏi một câu: “Còn có điều gì muốn bổ sung không?”
Diệp Trường Thanh nhanh chóng suy nghĩ một lần, nhìn qua Lý Thành Long, Lý Thành Long lắc đầu.
“Không còn nữa, hiện tay tin tức trong tay chỉ có bấy nhiêu đó thôi.”
“Tin tức liên quan tới Tả Tiểu Đa không được có bất cứ loan truyền nào. Các ngươi yên tĩnh chờ là được rồi, nhớ kỹ, cho dù là một tin cũng không được truyền ra bên ngoài! Bất kỳ người nào! Bất kỳ người nào cũng không được truyền ra! Bất cứ lúc nào cũng phải chờ điện thoại của ta!”
Rầm.
Nam đại soái lập tức dập điện thoại.
Trong phòng nhất thời lâm vào một mảnh tĩnh mịch chưa từng có.
Diệp Trường Thanh hít một hơi thật sâu, chỉ cảm thấy trái tim đang đập dồn dập như muốn từ trong cổ họng nhảy ra.
Hai chân cũng có chút muốn nhũn ra.
“Thế nào rồi?” Lý Thành Long hỏi.
“Không được rêu rao, không được hành động thiếu suy nghĩ, không cho phép vọng truyền tin tức.” Diệp Trường Thanh lảo đảo một chút ngồi phịch lên sô pha, nhìn Lý Thành Long, nói: “Trừ mấy người các ngươi, còn có ai biết?”
“Người khác đều chưa nói.”
“Ai cũng chưa nói sao?”
“Ai cũng chưa nói!”
Ánh mắt Cao Xảo Nhi đột nhiên loé lên, nói: “Bên phía chị Tiểu Niệm… Phù Phù, ngươi chưa nói sao?”
Lý Thành Long lắc đầu: “Ta làm sao dám nói? Hiện tại quan trọng nhất chính là bên kia, thời điểm không có người trông chừng nàng, ta sao dám nói? Ai có thể bảo đảm được chị Tiểu Niệm sẽ có phản ứng gì.”
Cao Xảo Nhi thở phào nhẹ nhõm, nói: “Chưa nói là tốt rồi, hiện tại Tả lão đại gặp phải biến cố, sợ nhất chính là trong nhà bên này rối tung lên, nếu Tiểu Niệm bên kia mất kiểm soát, chúng ta sẽ càng thêm bất lực, càng thêm lúng túng.”
“Tiếp theo phải làm sao?”
“Chờ! Cũng chỉ có thể chờ!”
Văn Hành Thiên chậm rãi ngồi xuống, ánh mắt chăm chú, không biết đang suy nghĩ gì, hồi lâu mới khẽ nói: “Sở trường của Tiểu Đa là tướng pháp thần thông, có thể xem sinh tử họa phúc, có thể xem khí vận núi sông... Hẳn là hắn biết nên xu cát tịnh hung, tị tử duyên sinh như thế nào hơn bất kỳ ai... Chắc chắn không sao, có lẽ, chỉ là... Tạm thời bị nhốt, không tiện liên lạc với chúng ta, không có tin tức chính là tin tức tốt, giống như Xảo Nhi nói, chúng ta đừng suy nghĩ lung tung, tự loạn trận tuyến, bộ trưởng Nam đã tham gia vào chuyện này, hắn sẽ nghĩ cách tìm ra tung tích của Tiểu Đa.”