Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1883 - Chương 1881: Yêu Ma Đến Thăm (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1881: Yêu ma đến thăm (2)

Ma Thập Cửu không thể kiềm chế cơn giận: “Ngươi cũng nói là năm đó, đó đều là lịch sử của bao nhiêu năm về trước rồi, lúc đó, tổ tông của tổ tông của tổ tông của tổ tông của ta, còn chỉ là một quả trứng chưa nở kìa! Thế mà ngươi cũng mở miệng nói ra được, còn có cần thể diện nữa không?”

Bằng Tứ Nhĩ vẫn tự vô cùng vinh dự ngẩng đầu: “Đây chính là sự tích vinh quang của tổ tông ta! Ta quên đi chính là quên gốc, thường treo bên miệng mới là hiếu tử hiền tôn! Nhớ năm đó, tổ tông Côn Bằng đại nhân của ta cùng hai vị Yêu Hoàng, đấu tranh với trời đất, lập nên chiến công bất diệt, cũng được thờ là Yêu Sư... uy chấn thiên hạ, tứ hải thần phục!”

Ma Thập Cửu lạnh lùng cười nói: “Sao ta nghe nói Yêu Sư Côn Bằng sau này phản bội Yêu Hoàng, không đúng, nên nói là ruồng bỏ yêu tộc.”

“Mẹ ngươi đánh rắm ý!”

Bằng Tứ Nhĩ giậm chân, giống như đột nhiên bị đâm trúng chỗ đau, lớn tiếng chửi bới: “Ma tộc các ngươi lại có thứ gì tốt? Ma tổ của ma tộc các ngươi, cuối cùng còn không phải....”

Ma Thập Cửu cũng phẫn nộ: “Đó là số trời! Đó là số trời biết chưa! Thần thông không bằng số trời, câu này, lẽ nào ngươi chưa nghe qua!

Câu nói này của Ma Thập Cửu có vẻ rất có lý, nhưng chua xót thoái chí anh hùng bên trong bất kì ai cũng nghe ra...

“Không có! Ta chỉ biết, tổ tông ngươi là thủ hạ bại tướng của tổ tông ta, ngươi cũng là thủ hạ bại tướng của ta, chính là chuyện như vậy!” Bằng Tứ Nhĩ ép sát ngày càng được voi đòi tiên.

Hai người càng cãi càng dữ dội.

Vèo!

Mắt thấy Bằng Tứ Nhĩ lấy Quỷ Đầu Đao ra, trong mắt lập lòe hung quang.

Vù!

Ma Thập Cửu cũng nâng Lang Nha Bổng lên, nghiến răng nghiến lợi.

Mắt thấy một yêu một ma sắp ra tay, liều chết đánh nhau.

“Ta muốn đánh chết thằng nhóc yêu như ngươi!”

“Xem ta có tiêu diệt thằng nhóc ma như ngươi không!”

Tả Tiểu Đa liều mạng khống chế, tạm để mình không cười ra tiếng.

Hai tên này, thực tế quá buồn cười rồi, hai bọn họ không phải đến nói tướng thanh chứ?

“Khụ khụ!”

Chính vào lúc một ma tộc một yêu tộc sắp khai chiến, cuối cùng Vạn Dân Sinh ho một tiếng, giọng nói lộ chút khó chịu: “Các ngươi đây là muốn đánh nhau ở chỗ của ta sao?”

Ma Thập Cửu và Bằng Tứ Nhĩ nghe vậy lập tức biến sắc, đồng thời xoa tay, lúng túng cười lên.

Hung thần ác sát vừa nãy, đột nhiên biến thành người vật đầy vẻ vô tội.

“Haha, chúng ta chính là bình thường hay đấu võ mồm.” Bằng Tứ Nhĩ đặt Quỷ Đầu Đao lại vào bên dưới âu phục.

“Không sao, cãi nhau rất bình thường, có lợi cho thân tâm khỏe mạnh.”

Ma Thập Cửu thu Lang Nhã Bổng vào trong nhẫn không gian, nhưng nhìn thấy Bằng Tứ Nhĩ không thu Quỷ Đầu Đao lại, con ngươi xoay chuyển lại lấy Lang Nha Bổng ra, vác trên lưng, một là thuận tiện lấy dùng, thứ hai là đề phòng bất trắc.

“Nói đi, rốt cuộc các ngươi đến đây làm gì?”

Vạn Dân Sinh thấy tầng tầng hành động của hai tên này, trong lòng không biết làm sao, nhưng công phu dưỡng khí của hắn thật sự tài giỏi, đồng thời tính tình cũng thật sự rất tốt, kiềm chế tốt, trái lại cảm thấy cảnh tượng trước đó có chút vui vẻ.

“Ta tuân theo mệnh lệnh của lão đại, đến đây tặng cho Vạn lão ngươi chút nước Yêu Vân.” Bằng Tứ Nhĩ nói.

“Ta cũng tuân theo mệnh lệnh của lão đại, tặng cho Vạn lão ngươi chút nước Ma Hồn.” Ma Thập Cửu nói.

Vạn Dân Sinh hiền hòa nói: “Vậy đặt đồ xuống, rồi đều mau chóng trở về đi, thay ta cảm ơn lão đại của hai nhà các ngươi.”

Hai tên này rất sảng khoái lấy một thùng nước lớn từ trong chiếc nhẫn ra, đánh giá mỗi thùng cỡ mấy trăm cân, đặt trong sân.

Sau đó hai tên này liền bắt đầu nhè nhẹ, ánh mắt giống như đao nhỏ nhìn nhau, ý là: “Sao ngươi còn không đi?”

Rõ ràng đều còn có chuyện.

“Còn có chuyện gì? Nói thoải mái!” Vạn Dân Sinh hỏi.

“Khụ khụ.” Bằng Tứ Nhĩ ho.

“Khụ khụ!” Ma Thập Cửu cũng ho.

Trợn mắt lẫn nhau, chính là không ai định nói trước.

“Sao ngươi còn không đi? Việc của ngươi không phải làm xong rồi sao?” Trong lòng Bằng Tứ Nhĩ phát cáu, nổi giận đùng đùng, cuối cùng không nhịn được nói.

“Sao người còn không đi? Lẽ nào chuyện của ngươi còn chưa xong?” Ma Thập Cứu cũng phát hỏa, lạnh giọng phản bác.

“Được rồi, có chuyện gì, cùng nhau nói đi.” Vạn Dân Sinh vẫn cười híp mắt, không chút khó chịu.

Một linh tộc, nhìn một yêu tộc và một ma tộc cãi nhau, giống như một ông lão nhìn con cháu của mình đấu võ mồm vậy, tính tình thật sự là cực kì tốt.

“Là như vầy...” Bằng Tứ Nhĩ trợn mắt nhìn Ma Thập Cửu, mới nói: “Lão đại bọn ta muốn xin chỉ thị của Vạn lão, cái này... hôm nay chân trời có uy năng cực Viêm Chân Hỏa, vượt biên qua, rơi vào, rơi vào chỗ này của chúng ta.... khụ khụ....”

“Có phải điềm báo cổ xưa lúc đầu ứng nghiệm không, nếu.... nếu... thật sự.... khụ khụ.... là các tổ tông, sắp đến ngày trở về phải không?”

“Lão đại nói, điềm báo ngàn xưa, Tổ Vu chân hỏa, cái này... cái đó.... tuyên bố rõ các tổ tông có phải sắp.... cái gì đó?”

Bằng Tứ Nhĩ liều mạng muốn nói rõ, nhưng càng nói càng không rõ, một mảng lắp ba lắp bắp hỗn loạn hỏi.

Mà Ma Thập Cửu bên đó cũng cà lăm, lắp ba lắp bắp, rõ ràng có một loại cảm giác ‘Bản thân ta cũng không biết mình hỏi vấn đề gì’.

Nhưng vẫn dũng cảm hỏi ra: “Lão đại ta kêu ta đến thỉnh giáo Vạn Lão …. Cái đó, là ngày tốt của chúng ta sắp đến rồi không? À, à, ừ thì cái này…”

Vẻ mặt Vạn Dân Sinh bắt đầu nghiêm túc nói: “Lão đại các ngươi sao không tự mình đến hỏi? Hơn nữa cũng không phái người khác đến, cứ một mực phải phái hai ngươi?”

Bằng Tứ Nhĩ và Ma Thập Cửu đều đưa mắt nhìn nhau.

Vấn đề này thật thâm sâu… bọn ta cũng không rõ, chính là mơ hồ bị phái qua đây.

Sắc mặt Vạn Dân Sinh xuất hiện tia u ám nói: “Xem ra lão đại các ngươi sợ qua đây bị dạy bảo, cho nên cố ý phái hai người không hiểu gì qua đây….”

Hai người đều bất minh giác lệ, bắt đầu co rúm lại.

Ngươi nói thật cao thâm, chúng ta không hiểu….

“Sớm đã nói với các ngươi, để các ngươi đừng hỏi thăm những chuyện không tồn tại, làm sao là chuyện tốt, đây là số kiếp, số kiếp hiểu không?”

Vạn Dân Sinh có chút hận rèn sắt không thành thép nói: “Thế mà không nghe, không thèm nghe!”

Ma Thập Cửu, Bằng Tứ Nhĩ bắt đầu mù tịt, còn có chút sợ hãi.

Bình Luận (0)
Comment