Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1898 - Chương 1896: Hồ Lô, Hồ Lô!

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1896: Hồ lô, hồ lô!

Dù cho như Vạn lão, có lẽ lúc này sẽ cảm thấy cảm kích, có quăng mất từng chút xấu hổ, sau đó nghĩ thế nào không dễ nói, suy cho cùng người nào đó là tì hưu thật, kiểu thật sự ăn sạch không kéo dài!

Mắt mình sinh cơ của Diệt Không Tháp đã nồng đậm đến mức khiến người ta phẫn nộ…..

Vốn dĩ Tiểu Bách A và Tiểu Tửu nấp trong không gian thần thức, cũng chịu không nổi.

Bên ngoài rất nhiều đồ ngon!

Muốn ăn quá!

“Mẹ ơi, bọn ta muốn ra ngoài chơi.”

Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu vẫn hiểu rất rõ thân phận của mình, biết mình một khi ra ngoài, nhất định sẽ gây ra một vòng chấn động mới, rơi vào trong mắt người có ý xấu mà hiểu rõ bọn họ là gì, là nguồn gốc tai họa không cần nghi ngờ.

Nhưng… sinh cơ bên ngoài quả thật quá hấp dẫn.

Với cái thuộc về mình, khác đường nhưng chung đích đến, có thể nói là hoàn toàn không giống.

Hai người mình chính là tổ sinh cơ tiên thiên, mà bên ngoài lại thuộc về tông sinh cơ hồng trần.

Hai kẻ tồn tại khác biệt về bản chất, nhưng quy lại vẫn là sinh cơ.

Nếu hai bên trung hòa, hai tên nhóc này có thể dựa vào điều này giành lấy sự thăng cấp và thay đổi to lớn.

Chẳng lẽ trong lòng có thể không ngứa ngáy khó chịu?

Nhưng hai nhóc biết chuyện ghê gớm, không hề tự tiện hành động, mà khẩn cầu Tả Tiểu Đa.

Dùng âm thanh đáng thương đó, khẩn cầu Tả Tiểu Đa, thật sự khiến người ta thương yêu khong nói ra được, không nói hết được.

Trong lòng Tả Tiểu Đa, lập tức thay đổi.

“Ra ngoài đi, không sao, Vạn lão là người tốt chân chính!”

Tả Tiểu Đa thật sự không cảm thấy bất kì đe dọa nào trên người Vạn Dân Sinh.

Thậm chí, ở cạnh Vạn Dân Sinh, tự đáy lòng Tả Tiểu Đa cảm thấy vô cùng thân thiết.

Rất thả lỏng.

Đây cũng là lần đầu tiên trong lịch sử Tả Tiểu Đa trong thời gian ngắn như vậy đồng ý tín nhiệm một người ngoài cha mẹ và chị Tiểu Niệm!

Chỉ một người duy nhất.

Ngay cả đám người Lý Thành Long, Long Vũ Sinh ban đầu, cũng phải cần thời gian dài hơn lúc này.

Cho nên đối mặt với yêu cầu của hai đứa con yêu, gần như sảng khoái nhận lời.

Nhận được lời đồng ý của Tả Tiểu Đa, Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu hoan hô một tiếng!

“Ra ngoài chơi thôi! Cảm ơn mẹ!”

Giọng nói của hai tên này thánh thót vui tai, reo hò đùa giỡn nói không ra, trong thần thức vui vẻ lộn nhào mấy vòng, không kịp đợi xông ra ngoài.

Đến mức trong mắt Vạn Dân Sinh lộ ra chấn động đến cực điểm, đột nhiên nhìn thấy từ trên đỉnh đầu của Tả Tiểu Đa xuất hiện hai tên này.

Tròn lông lốc…

Đó là…. Hai trái hồ lô.

Ừ, hồ lô mà thôi.

Hồ lô!

Ôi trời, hồ lô!

Đột nhiên nghĩ tới gì đó, ánh mắt của Vạn Dân Sinh đột nhiên trợn lên, trong mắt tràn đầy không dám tin, không thể tin nổi. Một luồng máu nóng, đột nhiên xông lên não, giây phút đó mặt đỏ hồng, giống như uống rượu say.

Hai mắt ngay cả chớp cũng không chớp.

Ngay cả hít thở, đã hoàn toàn ngừng lại! Trong não, một mảng trống không, còn có sấm sét thét gào nghiêng trời lệch đất tinh thần bạo nổ, nhật nguyệt vô quang….

Hai cái hồ lô.

Một cái màu trắng trong suốt long lanh, không nhiễm bụi trần, tràn đầy một màu trắng nhu hòa xinh đẹp, nhìn một cái khiến người ta cảm thấy hồ lô cực kì tinh khiết tao nhã.

Mọt cái hồ lô màu đen, đen đến trong suốt chiếu sáng, đó là một loại nội liễm cực cao, bầu không khí tràn đầy thâm thúy!

Hai trái hồ lô đều rất xinh xắn, rất mềm, cho người ta cảm giác hai trái hồ lô này còn chưa lớn, còn chưa trưởng thành.... đại khái chính là cảm giác như vậy.

Mà theo hai trái hồ lô bay ra, ở trên không vui vẻ nhào lộn, truy đuổi chơi đùa với nhau, tiếng cười thanh thúy ngẫu nhiên phát ra....

Loại vui vẻ, loại tự tại, loại hưng phấn này, khiến trong tâm cảnh của Vạn Dân Sinh cũng bị nhiễm phải.

Lúc này, ánh mắt của Vạn Dân Sinh, đạt đến mức to nhất chưa từng có!

Chấn động hết lần này tới lần khác, làm sao cũng không nghĩ tới, lại còn có chấn động to lớn áp chót này.

Chấn động trong lòng hắn lúc này, thật sự đã đến mức không cách nào khống chế.

Không nhịn được tiến lên trước hai bước, nhìn hai trái hồ lô vừa nuốt chửng vừa chơi đùa trong sinh cơ vô hạn trên không, âm thanh biến đổi, kì quái nói không ra lời: “Đó là... chi bảo đầu tiên của hồng hoang? Tiên thiên linh căn hồ lô? Sao có thể! Sao có thể!”

Tả Tiểu Đa hoang mang: “Vạn lão, sao thế?”

“Hai.... hai.... cái hồ lô... này... này.... là.... là của ngươi?”

Vạn Dân Sinh run rẩy chỉ tay về Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu, trong mắt xuất hiện tia máu.

Giống như nhìn thấy chuyện không cách nào tin được, không thể nào tưởng tượng nổi, đang xảy ra trước mắt.

Nếu thêm một hình dung, đó chính là.... một người hiện đại, nhìn thấy một người mà mình tận mắt thấy đã chết đi, đột nhiên giữa ban ngày ban mặt đi đến nói chuyện với mình.

Đại khái chính là một loại cảm giác gặp quỷ giữa ban ngày!

Tả Tiểu Đa còn chưa kịp trả lời, nghe thấy tiếng kêu non nớt của Tiểu Bạch A: “Mẹ ơi, hôm nay thật vui, ngươi cũng đến chơi với bọn ta đi...”

Tả Tiểu Đa vui vẻ mỉm cười: “Hai ngươi chơi trước, mẹ xử lý chút chuyện!”

“Được thôi!” Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu trả lời một tiếng giòn tan, lập tức hai trái hồ lô tự do bay lượn trên không, bay tới bay lui.

Thích quá, thoải mái quá, vui quá.

Từng mảng sinh cơ hoàn toàn khác nhau lại cực kì tinh khiết, từ trên người Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu tỏa ra, sau đó, từng mảng sinh cơ ở trong không gian bị hai hai đứa nhỏ nuốt vào....

Một bên, Tiểu Long càng vui vẻ đến toàn thân phát run!

Ngao ngao ngao.... tuyệt quá!

Lần này mới là phát thật sự, đây là trời đất hợp thể chưa từng có trong lịch sử, chưa từng có trong lịch sử trên ý nghĩa thật sự!

Cho dù thế giới bên ngoài bao la, có thần sáng thế Bàn Cổ vĩ đại hy sinh mọi thứ, mới đổi lại thế giới này, nhưng vẫn xa vời chưa đạt đến trời đất hợp làm một, tình huống thần dị sinh cơ hợp thể!

Không, tình huống này, cho dù bất kì thế giới nào, đều không có tạo hóa huyền bí như vậy.

Vì trời đất hợp nhất, chỉ có trạng thái hỗn độn mới có thể như vậy, mà trạng thái hỗn độn, là không còn sinh linh!

Mà bản thân không gian này, lại làm được, tự đầu đến cuối, từ khi có không gian này, đã bị kiểm soát bỏi người khác!

Mà lúc mọi thứ còn chưa bắt đầu, đã có rồng sáng thế.

Bình Luận (0)
Comment