Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1900 - Chương 1898: Lòng Từ Bi Của Tả Tiểu Đa

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1898: Lòng từ bi của Tả Tiểu Đa

Hai hồ lô một trắng một đen đã ở đây, còn ỷ lại Tả Tiểu Đa như vậy, điều đó chỉ có thể chứng minh, có lẽ nói là đại biểu, nguồn làm chủ trời đất, thừa nhận khí số của Tả Tiểu Đa, mới giao phó hai hồ lô này cho Tả Tiểu Đa, xem Tả Tiểu Đa đối với thái độ hai hồ lô nhỏ này, thậm chí thái độ của Tam Túc Kim Ô, đều thân tình xuất phát từ đáy lòng.

Đây chính là trình độ bài bố thế cục của cấp độ làm chủ trời đất!

Còn như nhân quả trong lúc không hay ảnh hưởng ràng buộc ngươi cũng không cách nào cắt đứt, hành động này, so với tự mình cưỡng ép ràng buộc với người khác, tổn thất cực kì lớn, hiệu quả lại cực ít, khoảng cách trung cao thấp chính là kém nhau quá xa!

Tự hổ thẹn không bằng!

Tự hổ thẹn không bằng!

“Tiếp theo nên làm cái gì?”

Vạn Dân Sinh vẫn nghĩ về hai trái hồ lô, Oa Hoàng Kiếm, Tam Túc Kim Ô, rồng sáng thế, đây là bố cục năng lực to lớn....

Đến mức nói chuyện cũng có chút nhẹ nhàng.

“Đương nhiên tiếp tục tu luyện Nguyên Hỏa Quyết.”

Tả Tiểu Đa nói: “Vạn lão, chúng ta nghỉ ngơi một lát rồi bắt đầu nhé, tu luyện vẫn phải đi vào trong Diệt Không Tháp, lưu tốc thời gian ở trong đó khác biệt rất lớn với bên ngoài!”

Diệt Không Tháp hiện tại, được sự tối ưu hóa của Vạn Dân Sinh, tinh năng có thể nói là thăng lên một bước, đương nhiên, tối ưu hóa lần này, nhiều hơn là thể hiện ở phương diện tính ẩn nấp, những phương diện khác tiến triển tương đối có hạn, nhưng mà trải qua thống kê tích hợp của Tiểu Long, hiện tại thời gian một ngày bên ngoài, tương đương với chín mươi ngày thế giới bên trong Diệt Không Tháp, cũng chính là tròn ba tháng!

Mà tiến độ khủng bố như vậy, chỉ là tiến triển những phương diện khác tương đối có hạn...

Tả Tiểu Đa vừa suy đoán, vừa vẫy tay giơ chân gì đó, tưởng tượng hòa quyền vào trong chiêu thức, đợi Tiểu Long dung hợp không gian thời gian của Diệt Không Tháp....

Vạn Dân Sinh yên tĩnh ở một bên dựa vào ghế, nhìn vẻ mặt giống như bình tĩnh, gần như đang chợp mắt, không vướng bận mọi chuyện.

Nhưng trên thực tế, trong lòng kinh thiên động địa, sóng lớn không ngừng, đang cố gắng vận công bình phục lại, chỉ dựa vào tâm cảnh lắng đọng mấy triệu năm đã không có tác dụng rồi!

Mà Tả Tiểu Đa càng khoa tay múa chân, càng lộ ra một loại giống như có được, nhưng lại lóe lên một vầng sáng giác ngộ.

Mà trong lúc này…

Đột nhiên trên không xuất hiện vô số mây đen tụ họp, sau đó, tiếng sấm chấn động, từ xa mà gần, ở trên không không ngừng ngột ngạt bay tới bay lui.

Kinh lôi chợt vang, đinh tai nhức óc, Vạn Dân Sinh từ trong suy nghĩ giật mình, chỉ có chút kinh ngạc bất ngờ ngẩng đầu nhìn lên không, cành lá che khuất bầu trời, cảm nhận được nghi hoặc của Vạn Dân Sinh, tự động tách ra, lộ ra một mảng bầu trời.

Chỉ thấy lúc này mây đen cuồn cuộn, che trời giấu đất, đất trời mờ mịt.

Tả Tiểu Đa vẫn đang không ngừng chuyển động chỉ cảm thấy một luồng minh ngộ tuôn ra, giống như đối với chùy pháp của mình, lại có lãnh hội mới.

Trái tim kích động đột nhiên nảy lên, lần nữa cũng không kiềm chế được, đột nhiên vèo một cái từ trong nhẫn không gian lấy ra Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy.

Theo thân thể nhảy lên, ở trên không đánh ra một chùy, sau đó lại một chùy, lại một chùy, hết lần này tới lần khác…..

Hợp nhất như ý, càng ngày càng cảm thấy, mình quá trâu bò….

“Bộp bộp bộp…”

“Hahaha…”

Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu reo mừng từ trong thần thức nhảy ra, mỗi đứa hóa thành hai luồng lưu quang một đen một trắng xông vào trong hai cây chùy lớn đó.

Trong nháy mắt, bạch quang hắc khí tung hoành qua lại trong không trung, âm dương chi khí, trong không trung xao động không ngừng, một Quỷ Môn Quan, lờ mờ hình thành….

Trong không trung sét đánh liên thanh không dứt, cả nửa ngày, lại nghe một tiếng nổ vang hơn cả tiếng sấm sét.

Thực tế, hư ảnh của hai chiếc chùy lớn này, từ trên không chợt lóe lên, sau đó đột nhiên tùy tiện xông xuống.

Lập tức Tả Tiểu Đa sững sờ.

Tình huống gì thế này, chuyện gì vậy?

Ta vung chùy… ngươi ở trên không phong lôi ứng hòa đã là cực hạn rồi, sao còn chiều lòng đánh một chùy đúng lúc, ồn ào thế chứ?

Nhưng còn chưa kịp suy nghĩ cẩn thận, nhưng thấy chùy bên tay trái của Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy lại xuất hiện một cô bé xinh đẹp toàn thân mặc đồ trắng, chùy bên tay phải cũng xuất hiện một cậu bé mập mạp mặc yếm.

Hai tên nhóc cười haha, đột nhiên ngẩng đầu lên trời, đồng thời mở miệng

Hư ảnh hai cây chùy lớn đó trên trời xông qua Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy, nhưng bị Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu há miệng trực tiếp nuốt vào bụng, buộc giữ lại!

Trên không, tiếng sấm vang dội, gần như đang phẫn nộ.

Đây là tiếp chùy, hai ngươi nuốt sức mạnh gì!?

Hư ảnh của hai hồ lô đó, bất ngờ xông ra đầu chùy, hai luồng ánh sáng một đen một trắng, trạng thái ngang ngược chưa từng có bay thẳng lên trời, mục tiêu thẳng tới tầng mây đen sẫm ở chân trời.

Sét đánh cái gì?

Đáng ghét như vậy!

Lại còn dám trách móc bọn ta!

Nhưng mà thiên uy nào dám xâm phạm, chân trời vô biên mây đen lập tức phản ứng lại, theo tiếng ầm sấm rền, một tia chớp giáng xuống, mục tiêu chỉ thẳng hai đứa nhóc!

Mọi thứ thực tế đến như tai họa quá sát nách, hai đứa nhỏ khiêu khích thiên uy, thậm chí tự mình tiếp cận tầng mây, Tả Tiểu Đa hoàn toàn chưa phản ứng lại.

Trái lại Vạn lão đã phản ứng lại, nhưng dù cho tu vi của hắn kinh thế, nhưng không giỏi tranh đấu, biến cố điện quang hỏa thạch như vậy, hắn cũng không phản ứng kịp, mắt thấy tia chớp sắp tiến gần hai đứa nhỏ, muốn cứu giúp đã chậm nửa bước!

Mắt thấy thiên uy như ngục, tia chớp đột ngột, lại thấy Tiểu Tửu há miệng, chít chít một tiếng nuốt tia chớp đó vào bụng, sau đó tiếp tục xông lên!

Vạn lão đã chuẩn bị ra tay cứu viện cùng Tả Tiểu Đa mới phản ứng lại bốn mắt sững sờ, đây là diễn biến thần thánh gì, tia chớp đó, thiên uy, nuốt rồi?

Hai trái hồ lô khí thế bừng bừng xông lên trời!

Gió mạnh lên, cuốn sạch bụi.

Theo tiếng xoẹt qua, mây đen trên không đột nhiên nâng cao, gió bốn phía càng tệ hơn, vù vù vù….

Lập tức khôi phục bầu trời trong sáng vạn dặm.

Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu có chút không cam tâm đáp xuống, phát ra một tiếng kêu ai ya ya dương dương tự đắc kiểu ‘Có gan ngươi đừng chạy’, vênh váo tự đắc, diệu võ dương uy.

Bình Luận (0)
Comment