Dù lửa trong cơ thể Tả Tiểu Đa đã tích đến mức khủng khiếp người thường không thể tưởng tượng được, nhưng lúc thật sự đối mặt mặt với đốm Chúc Dung Chân Hỏa này vẫn có cảm giác không thể khống chế, mất khống chế bất cứ lúc nào.
Nhất là hỏa thuộc linh khí của mình đang gặp phải Chúc Dung Chân Hỏa, chẳng nhưng không thể lấy lửa chế ngự lửa, châm lửa khống chế lửa mà còn có loại cảm giác vi diệu theo bản năng lùi lại, muốn nhảy về.
Mà Chúc Dung Chân Hỏa lại giống như hỏa trung chí tôn, cháy không nhanh không chậm, từ đầu đến cuối đều mang vẻ coi thường, lạnh lùng cẩn trọng.
Tả Tiểu Đa thử hết lần này đến lại khác, nhưng từ đầu đến cuối không thể dung hợp, may thay có Vạn Lão chỉ điểm, biết chuyện niệu tính của Chúc Dung Chân Hỏa từ trước, tuy thất bại liên tục nhưng không hề ủ rũ.
Thất bại là mẹ thành công, chỉ cần có thành công cuối cùng, ai rảnh quan tâm thất bại trước đó thể nào, sử sách đều là sách người thắng lợi viết!
Trong lòng Tả Tiểu Đa thầm bực bội: Đợi sau khi thành công thu phục được Chúc Dung Chân Hỏa, ta cứ nói ta thu phục Chúc Dung Chân Hỏa lần này, ngay khi Chúc Dung Chân Hỏa soi mặt ông đây sẽ chủ động lao đến, cúi đầu nghe theo, ngoan ngoãn đi vào khuôn phép.
Để ta nặn tròn nặn dẹp, tùy ý thao túng, rõ ràng sức hấp dẫn nhân cách của Thiên Mệnh Chi Tử ta đây…
Bây giờ ngươi phớt lờ không đếm xỉa đến có tác dụng gì? Đến lúc đó chẳng phải tùy ý ta muốn dùng sao thì dùng thế ấy!
Tả Tiểu Đa xác định tâm ý, lại bắt đầu tu luyện, tăng thêm nội tình bản thân, sau đó tiếp tục thử.
Cho đến giờ Tả Tiểu Đa đã thử mười mấy lần, cuối cùng cũng có chút mùi vị ngang sức ngang tài.
Nhưng Chúc Dung Chân Hỏa vẫn không chịu phối hợp, vẫn rất kiêu ngạo, chẳng có chút ý thỏa hiệp nào, Tả Tiểu Đa hơi lo lắng rồi.
“Vạn Lão, đốm lửa này đáng ghét quá nhỉ? Rõ ràng ta đã vượt tu vi nó yêu cầu rồi.”
Tả Tiểu Đa rất bực bội: “Giống như một người đẹp lạnh lùng, rõ ràng người ta đạt được điều kiện nàng muốn, nhưng vẫn liều mạng cẩn trọng…”
Vạn Dân Sinh cười khổ: “Bạn nhỏ, người thật sự phải cảm thấy vui mừng, người đẹp lạnh lùng đương nhiên tự cho mình rất cao, nếu không phải người chính là hỏa thuộc công thể, với lại trình độ bất phàm, có nền móng Nguyên Hỏa Quyết, dù sao nền móng đã không khác Chúc Dung Chân Hỏa, dù ngươi muốn trèo cao cũng không trèo được.”
“Ngươi nói xem vì sao Chúc Dung có thể được gọi là Hỏa thần, sao là vua của vạn hỏa chư diệm? Chẳng phải vì Chúc Dung Chân Hỏa sao? Mà người chỉ chần hấp thụ đốm Chúc Dung Chân Hỏa này thì có khác nào một bước lên trời, lập tức có thể chân hỏa trúc cơ hình thành phôi thai chân hỏa, đạt đến điểm bắt đầu của tổ vu Chúc Dung… đó là giai đoạn bắt đầu của thế hệ tổ vu… Há là kẻ bình thường? Lại khác một lần duy nhất Thông Thiên đại đạo, con người phải biết thỏa mãn…”
“Nhưng như vậy chậm quá.” Tả Tiểu Đa hơi sốt ruột.
“Tục ngữ có câu, liệt nữ sợ triền lang… chân thành sở trí, đá vàng cũng mở. Phải có kiên nhẫn.”
Vạn Dân Sinh đã bị Tả Tiểu Đa thiên vị, đến cả liệt nữ sợ triền lang cũng nói ra được.
Tả Tiểu Đa đối diện chân hỏa, uy hiếp nói: “Nhưng đã cạnh nhau hơn hai trăm ngày còn cẩn trọng như thế này, rõ ràng chính là già mồm, khiến ta hơi không thích rồi đấy, yêu sẽ tiêu tan, bạn học đại hỏa, ngươi dè dặt thế này nữa ta sẽ không theo ngươi nữa!”
Chúc Dung Chân Hỏa từ từ bùng lên nhưng vẫn phớt lờ không đếm xỉa.
Cuối cùng Tả Tiểu Đa hết kiên nhẫn, phẫn nộ: “Vạn Lão, ta cảm thấy không thể dựa vào cách của ngươi nữa, tiến độ chậm quá đi mất, đợi bản thân hắn bình dị dần gũi, hạ cố không biết đợi đến năm tháng nào?”
“Ừ, đúng rồi, ngươi nói tiêu tốn vô số công phu mới tách luồng chân hỏa này với bản thân, chính là Thủy Ma công phu nhỉ? Năm nào, hai mươi năm gặp một lần, cách này của người không được mấy chục nghìn lần hầu thiên mã nguyệt!”
“Không được, ta không chịu được, ta muốn mặc kệ nó!”
Tả Tiểu Đa nghiến răng nghiến lợi, xoa tay: “Không quan tâm nó muốn hay không, ta cũng mặc kệ!”
Vạn Dân Sinh chấn kinh: “Không được hiếu thắng, có kiên nhẫn cảm hóa từng chút, có một ngày sẽ đi vào lòng ngươi… Ngươi có nền tảng Nguyên Hỏa Quyết, sẽ không lâu như thế, tiến độ của ngươi bây giờ…”
“Ngươi nghỉ ngơi chút đi!”
Nói xong, Tả Tiểu Đa tự ý giữ Chúc Dung Chân Hỏa trước mặt chầm chậm bùng cháy, phẫn nộ nói: “Cuối cùng ngươi muốn dè dặt đến bao giờ! Ông đây không có kiên nhẫn, hôm nay ông đây muốn bá vương cứng rắn giương cung!”
Chúc Dung Chân Hỏa chầm chậm bùng cháy vẫn lạnh lùng dè dặt.
Tả Tiểu Đa phẫn nộ.
Khinh thường ta?
Thế là cả người chân hỏa bừng bừng đột nhiên mở miệng, lập tức nuốt cả người Chúc Dung Chân Hỏa xuống.
Thật sự là bá vương cứng rắn giương cung bạt kiếm!
Đến cả da thịt cũng nuốt!
Vạn Dân Sinh nấc một tiếng, trừng lớn mắt: Nhóc con này tìm chết!
“Gào hú…”
Trong cổ họng Tả Tiểu Đa phát ra tiếng gào đau đớn, ngậm chặt miệng, dùng nguyên hỏa chân hỏa giữ lấy, cường thế đè ép, sau đó đuổi về phía đan điền!
Hô hô hô…
Trên đầu, trên tay, dưới chân, ngũ quan thất khiếu, sau lưng của Tả Tiểu Đa… ngọn lửa bắt đầu bùng lên.
Từng cổ lửa đen, trong vô số lỗ chân lông khắp người, réo rắt bùng lên.
Nhưng hắn ngậm chặt miệng, nghiến chặt răng, hung hăng không nhè ra!
Vạn Dân Sinh sững sờ.
Nhưng Chúc Dung Chân Hỏa há có thể làm bừa?
Tìm chết sao?
Một khi Chúc Dung Chân Hỏa nổ hoàn toàn, nó sẽ bạo phát cực đoan trong cơ thể, chính là cả người chân hỏa sở phần, khôi phi diệt hỏa, thần hồn cạn kiệt!
Nhưng thấy cả người Tả Tiểu Đa đều là lửa đỏ, chuyện đã không thể cứu chữa, không dám nói câu nào quấy rầy, chỉ không ngừng bơm vào sức mạnh sinh cơ, tăng thêm hoạt tính cơ thể Tả Tiểu Đa, giúp khống chế.
Ngoài dự liệu của Vạn Dân Sinh, đốm Chúc Dung Chân Hỏa sau khi gặp phải đối xử ngang ngược, lại chỉ chống cự một chút, sau đó… thuận theo kinh mạch của Tả Tiểu Đa, đi vào đan điền…
Cả quá trình không có mẹo gì.
Ngoan ngoãn thuận theo…
Sau đó, trong đan điền, đốm lửa sở hữu sức mạnh bắt đầu quay quanh, bắt đầu dung hợp, thông hiểu đạo lí, thành nhất khí.
Vạn Dân Sinh thấy vậy há hốc mồm, vẻ mặt bối rối.