Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1903 - Chương 1901: Rời Đi

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1901: Rời đi

Cái này…

Sao lại vậy?

Cái này quá vô lý rồi nhỉ?

Hắn nào biết Tả Tiểu Đa sợ nhất là chết, luôn không đánh trận không nắm chắc, không liều lĩnh những nguy hiểm không chắc, có thể nói quân tử không đứng dưới tường nguy diễn dịch cực đỉnh.

Nến lỗ mãng như vậy là làm theo kinh nghiệm tu luyện, kinh nghiệm chiến đấu một đời của tổ vu Chúc Dung, tổng kết ra một đạo lí.

Vị Chúc Dung Tổ Vuđại nhân này cả đời làm việc có chữ: Lỗ mãng!

Không quan tâm trước mặt là gì, không quan tâm địch trước mặt mạnh thế nào, không quan tâm kẻ địch trước mặt nhiều bao nhiêu, không quan tâm có thể đánh được không, chỉ một câu: Liều là được!

Quan tâm làm gì!

Đánh được phải đánh mà đánh không được cũng phải đánh!

Chính là một tên như vậy.

Đấu đá lung tung cả một đời!

Chân Hỏa truyền thừa của người như thế để lại, ngươi muốn dùng cách ôn hòa, từ từ lừa, cảm hóa…

Tuy cũng có thể thành công nhưng ít nhất cũng mấy trăm nghìn năm, cũng chính là hành vi nịnh nọt cả tỷ năm như Vạn Lão!

Nhưng nào có như Tả Tiểu Đa gạo nấu thành cơm, bá vương cứng rắn giương cung bạt kiếm, sau đó nói tiếp.

Đúng như dự đoán…

Vừa vào cổ họng Tả Tiểu Đa cảm nhận được, quả nhiên là vậy, trên miệng nói không cần không cần, nhưng thực tế đã chấp nhận lâu rồi, chỉ tuyệt đối không chủ động mà thôi

Dẫu sao Tả Tiểu Đa có nền tảng Nguyên Hỏa Quyết, và cả hỏa thuộc công thể, kết hợp xứng đôi với Chúc Dung Chân Hỏa, không có kết hợp vào được hơn nữa! Trên bề mặt hai bên thì nước sông không phạm nước giếng nhưng thật sự đã củi khô bén lửa từ lâu, chỉ đợi một trong hai cường thế chủ động, lập tức trong ta có ngươi trong ngươi có ta vướng lấy nhau, này chồng này vợ, ăn nhịp với nhau, lạnh lùng dè dặt lập tức bay biến, hóa thành ngươi ta ta ngươi.

Để cuộc sống tạm bợ rực rỡ.

Dĩ nhiên lo lắng của Vạn Dân Sinh cũng chuyện kinh nghiệm, nhưng ai nói kinh nghiệm chắc chắn đúng!

Trên thực tế, nếu thật sự không thể hấp thụ, Tả Tiểu Đa khẳng định sẽ lập tức nôn ra, sao mạo hiểm để mình chịu nguy hiểm lớn thiêu thành tro để hấp thụ, còn trực tiếp thu vào đan điền, đó là chuyện người sợ chết có thể làm sao?”

Đó mới là vô lý!

Trong ánh mắt ngẩn tò te của Vạn Dân Sinh, Tả Tiểu Đa dùng một ngày một đêm để hoàn thành dung hợp linh khí trong cơ thể và Chúc Dung Chân Hỏa.

Làn da đỏ bừng dần trở về bình thường, tuy lông tóc trên người đều bị thiêu sạch trong quá trình này, đến cả da vụn cũng đang rớt xuống…

Nhưng bây giờ da đang lộ ra hình như không thấy được lỗ chân lông.

Trắng hồn khác người.

Nói không chừng khiến người ta thích thú, hâm mộ, lúc này, dù da của cô gái đẹp nhất cũng e là cảm thấy tự ti với Tả Tiểu Đa.

Nhưng Tả Tiểu Đa lúc này cũng phẫn nộ mắng trong lòng.

Vốn dĩ trạng thái rụng sạch lông tóc trên người không phải lần đầu của hắn, nhưng giống như lúc này, rụng khủng khiếp vậy, bản thân luôn ngồi xếp bằng, lông tóc trên người biến thành biến thành bụi vụn rơi đũng quần.

Bây giờ hình như có số nhỏ bụi trong đũng quần. Chỉ cần đứng lên, chắc chắn ào ào theo đùi cẳng chân rớt xuống, trước nay chưa từng có…

Mà trước đó không ai thấy trạng thái tương tự, bây giờ trong không gian Diệt Không Tháp, như Vạn Lão, Oa Hoàng Kiếm, Tiểu Tiểu, Tiểu Bạch A, Tiểu Tửu đều ở đây, sao có thể để bọn họ thấy rõ hình tượng cực xấu hổ của bản thân, nào còn mặt mũi nữa.

Tả Tiểu Đa chững chạc đàng hoàng luyện công, ánh mắt vẫn nhìn Vạn Dân Sinh.

Nghe nói người có tuổi ít nhiều cũng sẽ đi vệ sinh thường xuyên, sao Vạn Lão không nói đến nhà vệ sinh?

Hay là người già thành tinh?

Lúc này ánh mắt sáng quắc của Vạn Dân Sinh nhìn Tả Tiểu Đa, chuẩn bị ra tay cứu viện bất cứ lúc nào, dù bây giờ đã dung hợp xong rồi, nhưng uy lực của Chúc Dung Chân Hỏa cả đời này Vạn Dân Sinh không thể quên được!

Cuối cùng Tả Tiểu Đa có thể chân chính tiêu hóa hết không?

Có thể không?

Không thể qua loa.

Lúc lâu sau… Tả Tiểu Đa không chịu nổi, nhanh chóng đứng lên giậm chân, nói: “Cuối cùng cũng thành công, thật thoải mái.”

Chưa dứt lời đã sải bước ra ngoài.

Sau lưng.

Tiểu Tiểu ba chân đứng ở chỗ Tả Tiểu Đa đứng lúc đầu, nhìn một bãi gì xám xám trắng trắng trên đất sững sờ.

Gì đây?

Hình như từ trong ống quần mẹ rơi ra…

Nghiêng đầu nhìn cả buổi vẫn không biết.

Thế là cái mỏ nhọn nhỏ mổ một chút.

“Ọe ọe…” Tiểu Tiểu nôn mửa điên cuồng.

Suýt nữa Vạn Dân Sinh không nhịn được cười ra tiếng.

Người già thành tinh là lời chí lý, hắn há có thể không nhìn ra nhóc con kia làm gì?

Chuyện cũ này đủ để hắn cười một khoảng thời gian, cũng có thể cười cả đời!

Nhưng, chuyện như thế này, xấu hổ thế này, trong quá trình tẩy tinh phạt tủy sau khi tu vi tăng tiến, có thể nói là hiện tượng bình thường nhất.

Như yêu tộc lột xác tiến hóa, đó trực tiếp để lại lớp ngoài cả cơ thể, so sánh thật thì chút cặn bã Tả Tiểu Đa để lại có tính là gì, nhưng tu vi kém, biểu hiện kiến thức kém mà thôi.

Nhưng Thất thái tử ăn cặn bã này có thể khiến lão phu cười một trận…

Vạn Dân Sinh cực kỳ phúc hậu, giả bộ không thấy đi ngang, còn vô cùng vui mừng chúc mừng mấy câu, giấu trở ngại lớn này trong lòng.

Tả Tiểu Đa lại thở phào một hơi.

Nếu đổi thành đám Lý Thành Long, ước chừng chuyện thành sẽ thành chuyện cười của bản thân mấy năm, thậm chí có thể là nửa đời hay cả đời.

Vẫn là Vạn Lão hiền lành!

Sờ sờ cái đầu trọc lóc của mình, lòng Tả Tiểu Đa vẫn ủ rũ, từ lần trước luyện công làm đầu trọc, sau đó, sao thường trọc đầu, với lại còn trọc lóc cả người.

Long tóc mới vừa dài ra, ài, mấy ngày này lại toang rồi…

Tả Tiểu Đa âu sầu nhất là lông mày cũng không còn… đương nhiên lông mi gì đó cũng không còn, chớp chớp mắt không thoải mái thì không cần nhắc đến nữa.

Từ đáy lòng Tả Tiểu Đa thở dài một hơi, đây chính là trả giá cho thành công, phiền não để trưởng thành!

Ta lại trụi lủi rồi!

Có câu hình dung “như trứng gà lột”, hẳn là để hình dung ta.

Bây giờ thanh long triệt để rồi…

Nghĩ đến đây đột nhiên có suy nghĩ lạ: Không biết lúc Niệm Niệm mèo tẩy kinh phạt túy…

Không thể nghĩ không thể nghĩ.

Đến lúc đó tìm cơ hội lén xem thử…

Hú hú!

Tả Tiểu Đa chợt vui vẻ hẳn lên, híp mắt cười thô bỉ không ngừng.

Bình Luận (0)
Comment