Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1907 - Chương 1905: Bắt Đầu Đánh

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1905: Bắt đầu đánh

Cho dù xui xẻo gặp được Ma Tộc, nhiều nhất cũng chính là vài lâu la mà thôi.

Nếu thật sự phát sinh xung đột thì với thủ đoạn của Tả Tiểu Đa cũng đã đủ dẹp yên đoạn đường trong nháy mắt, trực tiếp thông qua.

Đợi đến khi cường giả của đối phương kịp thời phản ứng thì rất có khả năng Tả Tiểu Đa đã thoát xa ra ngoài, thậm chí đã xông ra khỏi rừng rậm Ma Tộc này rồi.

Dù sao thì tốc độ của bản thân cũng đủ nhanh, trước đó rời khỏi rừng rậm Thiên Linh cũng không tốn quá nhiều thời gian, ba khu rừng rậm Thiên Linh, Ma Linh, Yêu Linh đối lập với nhau, đoán chừng diện tích của mỗi khu rừng cũng đều gần bằng với nhau, sẽ không chênh lệch quá nhiều mới đúng.

Tả Tiểu Đa nhẹ nhàng như gió, nhanh nhạy như điện, cho dù rừng cây ở phía trước càng lúc càng trở nên rậm rạp, không khí xung quanh cũng càng lúc càng trở nên đen tối, âm trầm, nhưng hắn vẫn ung dung không vội vã, cử chỉ rảnh rang.

Thậm chí có hơi mừng thầm với bầu không khí trước mắt, càng là khu vực rậm rạp sẽ càng thể hiện cho việc ít có sự sống của con người, bản thân càng an toàn hơn, đương nhiên là đáng để mừng thầm.

Tuy nhiên khí tức cổ quái không thể giải thích được ở xung quanh, càng lúc càng tỏa ra nồng đậm hơn.

Ở chỗ xa xa kia dường như đang xuất hiện bạo động...

Tả Tiểu Đa hừ một tiếng trong lòng, vẫn tự nhiên không nói một lời, thẳng thừng triển khai Thiên Nguyên độn pháp, dùng tốc độ nhanh chưa từng có vội vã xông về phía trước...

Ầm...

Trong không trung, một đợt xao động mờ mịt đột nhiên chập chờn mở ra.

Tả Tiểu Đa đang ở trong trạng thái bay nhanh thì bị đụng đầu vào một cái lồng khí vô hình, tốc độ của hắn lúc này chính là di chuyển cực hạn của bản thân, có thể nói là nhanh đến cực điểm, may mà sức mạnh của hắn lúc này cũng đã khá nổi bật, cùng cấp khó lòng địch nổi, kết hợp tổng hợp tốc độ cực hạn và sức mạnh cực lớn đã lập tức đụng vỡ vòm bảo hộ trước mắt!

Không đúng, có lẽ là trực tiếp đâm nổ!

Bên dưới va chạm, toàn bộ lồng khí không có chỗ trống để chống lại, nổ tung giống như bom!

Ầm!

Bốn phương tám hướng đều truyền đến tiếng chửi rủa quái lạ, khó nghe đến cực điểm.

Mà trước mắt Tả Tiểu Đa cũng lập tức thay đổi hình dáng.

Phía dưới vòm bảo hộ này bất ngờ là một huyền trận!

Ý nghĩa tồn tại lúc đầu của huyền trận chính là che giấu tất cả đồ vật bên trong, chỉ cần huyền trận vẫn còn thì từ bên ngoài nhìn vào sẽ không khác gì so với rừng cây phía ngoài.

Nhưng lúc này bị cú va chạm của Tả Tiểu Đa phá vỡ đã lập tức gây nên động tĩnh to lớn.

Cùng với tiếng chửi mắng của vô số người thì cũng có nhiều người đang cùng nhau hưng phấn đến nhảy dựng lên: “Bắt được rồi bắt được rồi, ha ha ha ha... Quả nhiên là cách này có tác dụng mà.”

Tả Tiểu Đa lúc này đã đen cả trán.

Lần theo tiếng nói, chỉ thấy đầu kia đang có mấy người Ma Tộc vừa nhảy vừa hô!

Quả nhiên, ta biết ngay mà, với linh cảm của ông đây thì sao có thể xui xẻo đụng vào vòm bảo hộ như vậy được chứ, quả nhiên là có người đang giở trò.

Lại nhìn thấy từng nhóm từng nhóm người Ma Tộc tràn đầy hưng phấn vây quanh đen nghịt ở khắp nơi, Tả Tiểu Đa thở dài, sao còn không biết chuyện hôm nay không cách nào tốt lành được chứ, nhất định không thể rời đi thuận lợi như trong tưởng tượng rồi.

“Các vị! Có hiểu tiếng người không?” Tả Tiểu Đa chắp tay, tràn đầy phong độ của một loại quân tử nho nhã, ấm áp dễ gần.

“Đậu! Tiếng nói của tên loài người này sao nghe giống chúng ta dữ vậy nhỉ... Hiếm lạ hiếm lạ hiếm lạ thật sự!”

“Ôi trời! Tên loài người này chỉ có hai con mắt thôi, xấu quá chời, nhìn ta nhìn ta này, ta có mười ba con mắt lận á! Hai cái mũi! Bảy cái lỗ tai, anh tuấn biết bao nhiêu chứ!”

“Đệch mợ... Ta có thể nghe hiểu nè, ta vậy mà có thể nghe hiểu, đây chính là loài người hả? Hiểu biết thêm rồi thêm kiến thức rồi... Hóa ra là trông như này...”

“Nghe nói thịt của loài người thơm lắm nè, máu thì ngọt ngào nè... Mau mau, mau xách đến nếm thử nào!”

“Để ta miếng đầu tiên, ta cho đại gia hỏa thử thức ăn đã!”

“Cút! Ngươi biết cắn chỗ nào trước không? Lỡ như cắn hư...”

“Vậy là ngươi không hiểu rồi, muốn ăn thịt người thì nhất định phải nắm chặt cái then cài cửa ở phía dưới của hắn kia kìa.” Ma Tộc này rất có kinh nghiệm, nói như đúng rồi.

“Thật hả?”

“Lại có chuyện như vậy... Then cài cửa? Chưa từng thấy qua... Thật muốn mở mang kiến thức.”

“Đúng vậy đúng vậy.”

Dần dần đông nghẹt đến mấy nghìn người, phía xa còn có không ít Ma Tộc sau khi nghe được tin tức cũng hào hứng chạy tới: “Thật? Loài người hả? Đến chỗ ta sao? Ta xem thử ta xem thử, hôm nay có thể thấy được người sống, đây chính là cực phẩm mỹ vị trong truyền thuyết đấy...”

Vạch đen trên mặt trên trán của Tả Tiểu Đa đã chất thành đống rồi.

Đây là Ma Tộc sao?

Cái này... Đám ngốc này, đến cả người cũng chưa thấy qua sao?

Đúng lúc này, phát ra một giọng nói uy nghiêm: “Tất cả tản ra! Tản ra hết đi! Cãi nhau um sùm hết, còn ra thể thống gì nữa?”

Khi Ma Tộc ở phía trước mặt tách nhau ra giống như những gợn sóng thì lại xuất hiện thêm ba Ma Tộc có thân hình cao lớn vượt xa bạn cùng lứa.

Người đi đầu kia lại có tới ba cái đầu, có đến hai mươi mốt con mắt.

Mỗi một cái đầu đều có ba con mắt bên mặt trái, ba con mắt bên mặt phải, sau đó, giữa chân mày có thêm một con mắt. Ba bảy hai mươi mốt, ừm, cái này chắc chắn không sai, chính là ba bảy hai mươi mốt.

Bên trên mỗi một cái đầu đều có ba cái cái mũi, từ trên xuống dưới chia thành: Cái mũi nhỏ, cái mũi vừa, cái mũi to; Tính toán, có chín cái mũi.

Tính có ba cái miệng.

Đương nhiên, còn có mười tám cái lỗ tai.

Trái và phải hai cái... Khụ, không giới thiệu từng cái nữa, dù sao thì dáng vẻ cũng không giống nhau lắm, đều là hình thù kỳ quái, số lượng con mắt cái mũi hay lỗ tai cũng đều không giống nhau.

Cái này nếu không phải vì cái đầu đủ lớn thì nhiều thứ vụn vặt như vậy làm gì mà bố trí cho nổi?!

Ba tên Ma Tộc này xuất hiện đi lên vượt qua đám người, dưới bàn chân to, trên người mặc da thú; Đầu tóc tối bù, nhưng trên bờ vai vậy mà còn khoác thêm một tấm da gấu đen to lớn, tấm da gấu đen đó thật sự rất to, khoác lên người giống như là một chiếc áo khoác, lúc này rung rinh bước đến, vậy mà vẫn rất có phong độ.

Bình Luận (0)
Comment