Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1908 - Chương 1906: Bắt Đầu Đánh (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1906: Bắt đầu đánh (2)

Nhưng cũng chỉ là có chút phong độ mà thôi.

Tên có hai mươi mốt con con mắt đứng đầu ở giữa kia uy nghiêm nhìn Tả Tiểu Đa, ba cái miệng cùng nhau mở to: “Loài người, tự tiện xông vào lãnh địa của Ma Tộc ta, có biết có tội hay không, ý muốn của ngươi khi đến đây là gì, còn không mau mau thừa nhận?!”

Trong lời núi đúng là tỉa tót từng chữ một, vừa mới mở miệng là đã lập tức định cho Tả Tiểu Đa một cái tên có tội..

Tả Tiểu Đa nghe vậy ngược lại không thấy ngang ngược, thở ra một hơi, có thể trao đổi mới là chuyện tốt lớn nhất.

Cung tay chắp tay nói: “Tại hạ nhất thời lạc đường, trong lúc vô tình tự ý xâm phạm quý bảo địa, xin chủ nhà thứ lỗi.”

“Nhất thời lạc đường?”

Ánh mắt của Ma Tộc ở giữa quỷ quyệt lóe lên một cái: “Lần nhất thời lạc đường này của ngươi đã lạc đi mấy nghìn dặm đường rồi? Loài người, ngươi rất không thành thật nha!”

Tả Tiểu Đa ho khan một tiếng, nói: “Tại hạ không quen với nơi đất khách quê người, trong lúc nhất thời có hoảng sợ mà chạy bừa, cũng có, nhưng mà thật sự là lạc đường trong lúc vô ý, không phải vì có bất cứ mưu mô không tốt nào với quý bảo địa cả.”

Đầu lưỡi của tên Ma Tộc này nhịn không được vươn liếm liếm khóe miệng, mờ mờ ảo ảo có chút dáng vẻ thèm chảy nước miếng, mặc dù giả vờ như chững chạc đàng hoàng, sử dụng từ ngữ không kiêng nể, nhưng ác ý tràn đầy trong ánh mắt đã tiết lộ tâm sự của hắn từ lâu.

“Miệng của tên loài người này tràn đầy hồ sài, không một lời nào có thể tin được!”

Tên Ma Tộc này uy nghiêm nói: “Ma đâu, bắt tên này lại!”

Sau đó nhân tiện nói: “Ta nếm thử trước.”

Lời còn chưa dứt đã xông lên đầu tiên.

Lời nói có vẻ có lý, đúng đắn trước đó rõ ràng là đang tạo cho chính bản thân hắn một cái lấy cớ, tận trong lòng là thèm thân thể của Tả Tiểu Đa mà thôi.

Những lời này, tất cả đều là nói cho bên người phe mình nghe, ý là: Tội danh của tên này là do ta quyết định, không cho phép các ngươi đoạt lấy, ranh con này, là của ta rồi, toàn bộ cơ thể, đều là của ta!

Còn tên loài ngưởi ở trước mặt này nghĩ như thế nào...

Có quan trọng không?

Không quan trọng!

Cùng với một tiếng xoạt, tên Ma Tộc ở đối diện kia đã nhào tới, giương nanh múa vuốt, nhe răng nhếch mép, thật sự giống như muốn ăn tươi nuốt sống Tả Tiểu Đa, một ngụm nuốt vào trong bụng.

Tả Tiểu Đa nhíu nhíu mày.

Thực lực của tên Ma tộc đứng đầu trước mắt kia, nếu như so với loài người mà nói thì thực lực cũng không được xem là quá cao, cũng chỉ gần bằng cấp độ Anh Biến mà thôi!

Mà thực lực như vậy, đối với Tả Tiểu Đa mà nói thì đến cả... Ha ha cũng không tính!

Muốn ăn ta hả?!

Tả Tiểu Đa vươn thẳng tay, sớm đã bắt lấy tên Ma Tộc đang nhào đến này lại, một bàn tay đè lại ở giữa đầu như móng vuốt thép, phù lập tức đè xuống đất, tiện tay ma sát, kiềm chế tính khi nói: “Ta không muốn đánh nhau với các ngươi...”

“Ái chà chà, tên loài người này rất mạnh mẽ nha!”

Ma Tộc bên cạnh gào to một tiếng: “Mau chóng thông báo! Có nội gián! Có con người đến đây tập kích!”

Phía sau, một Ma Tộc mò ra thứ gì đó từ đằng sau mông của mình, đặt vào trong miệng bắt đầu thổi, hóa ra là một cái còi.

“Toét toét, toét toét...”

Thổi vang tiếng còi lên.

“Mỹ vị phía trước, nhanh tay thì còn chậm tay thì mất, mọi người sánh bước tiến lên nha!” Tên Ma Tộc này hét lớn một tiếng, lập tức lấy ra một cây Lang Nha Bổng!

Nhìn thấy tên có thực lực mạnh nhất trong đám Ma của mình thế mà đã bị đối phương thuận tay khống chế mất, hơn nữa còn đè xuống đất tùy ý ma sát, biết tên ranh con này không dễ chọc nên tên Ma Tộc này theo bản năng lựa chọn chiến đấu theo bầy.

Cho dù thực lực của ngươi có ngang tàng thì làm sao chứ, một con Ma đánh không lại ngươi, chẳng lẽ một đám Ma cũng đánh không lại ngươi sao?

Có câu nói này nói rất hay: Tao đánh không lại nhưng anh em tao đông!

“Cùng nhau tiến lên!”

Nghe thấy nói như vậy, Tả Tiểu Đa lập tức trở nên cáu kỉnh.

Lão hổ không phát uy, thật sự xem ông đây như mèo bệnh hả?

Trong lúc nhất thời sát khí dâng lên bừng bừng.

Lần này thậm chí hắn còn không động đến Linh Miêu Kiếm, không dùng đến Thí Luyện Chùy, trực tiếp bày ra Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy!

Hư ảnh lấp lánh, hư ảnh của hai thanh đại chùy ẩn vào Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy, chính là một trắng một đen hai vầng hào quang lần lượt tiến vào.

Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu đã vào chỗ, cũng mang ý nghĩa là tư thái hoàn toàn mới của Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy, trạng thái mạnh nhất, lần đầu tiên hiện lâm tại nhân gian!

Hừm, hiện tại có lẽ là hiện lâm của... Ma Thế?

“Ê!”

Tả Tiểu Đa thuận tay vung mạnh một chùy tới!

“Ý định ban đầu của ông đây chỉ là muốn đi ngang qua, không muốn tạo thêm nhiều sát nghiệp! Đám Ma ngu dốt đần độn các ngươi cứ nhất định muốn chết, oán ai trách ai!”

Ầm!

Ba mươi bốn mươi Ma Tộc đi đầu hoàn toàn không có chỗ chống lại, không có ngoại lệ, tất cả đều bị chia năm xẻ bảy, vụn nát thành các mảnh nhỏ bay ra ngoài, lập tức có mưa máu bay tán loạn trên không trung, sương máu mê thiên.

“Vậy mà đến cả cái nhẫn không gian cũng không có! Ngươi nói xem các ngươi nghèo đến dạng gì rồi! Vậy mà còn đến cướp đoạt ông đây! Nếu như ta là các ngươi thì sẽ không có dũng khí sống tiếp đâu!”

Rầm!

Lại có hơn ba mươi Ma Tộc bay đến, vẫn là hài cốt không còn, máu chảy đầu rơi giống như đám Ma phía trước.

“Muốn chết hả? Ông đây thành toàn cho các ngươi!

Ầm ầm ầm ầm!

“Trông xấu xí như vậy, xuất hiện sẽ làm người khác mắc ói, biết không hả!”

Tả Tiểu Đa có chút tức giận: “Làm thịt các ngươi chính là làm đẹp nhân gian, vô cùng công đức!”

Rầm rầm rầm!

Tả Tiểu Đa chỉ tiến về trước 300 mét mà Ma Tộc đã bay ra ngoài không dưới nghìn Ma!

Tất cả bay ra ngoài chủ yếu đã chia năm xẻ bảy ở giữa không trung, những tên kia rất may mắn trực tiếp đụng chính diện vào đầu chùy, lập tức hóa thành mưa máu, vụn vặt rải rác khắp bốn bề.

Vô số Ma Tộc nghe thấy tin tức, vừa mới tụ tập lại thì đã nhìn thấy phía trước đang dần dần thành hình nhóm gió to lớn, chỉ có thể nhìn thấy một luồng ánh sáng trắng, một chút hắc khí, hoàn toàn không nhìn thấy bóng người, cuối cùng trên không nhịn được mà lộ ra vẻ sợ hãi.

Bình Luận (0)
Comment