Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1916 - Chương 1914: Không Hồn Chùy Chiến Đấu Thiên Ma Trận.

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1914: Không Hồn chùy chiến đấu Thiên Ma trận.

Giống như có một giọng nói, đang không ngừng nói với mình: Móe! Dừng lại làm cái gì! Thô bạo vào cho ta! Thô bạo vào!

Nhưng luồng kích động này đột nhiên xông đến, khiến trong lòng Tả Tiểu Đa vô cùng ngạc nhiên, khắp nơi đều cảm thấy không ổn.

Sự nhiệt tình chiến đấu của Chúc Dung Chân Hỏa này cũng quá cao rồi, đánh trận cũng cần sức lực mới được... sao có thể luôn bạo lực vậy được?

Cho nên hắn dứt khoát dừng lại.

Vận chuyển Nguyên Hỏa Quyết, bình phục một chút Chúc Dung Chân Hỏa đang nóng nảy, sau đó ngấm ngầm đưa ra chủ ý, Chúc Dung Chân Hỏa này, sau này có thể không dùng thì sẽ không tùy tiện dùng, vẫn là đợi mình có thể kiểm soát tuyệt đối đã rồi nói sau.

Không sợ uy lực quá lớn, cũng không sợ bội chi, mình bây giờ có sức mạnh vô hạn sinh ra không ngừng.

Nhưng lại sợ hình thành quán tính, quen thành tự nhiên thì hỏng.

Tả Tiểu Đa thật sự không ngờ, cái gọi là Chúc Dung Chân Hỏa đứng đầu vạn hỏa, lại có một mặt nóng nảy như vậy, có lẽ rất ăn khớp với hiệu năng hỏa thuộc tuyệt đỉnh công thể, nhưng không tuyệt đối ăn khớp với phương thức chiến đấu làm gì chắc nấy giữ mạng là chính của Tả Tiểu Đa ta.

Phương thức chiến đấu của Chúc Dung Chân Hỏa.... là liều mạng của mình, cũng liều mạng của người khác.

Mà phương thức chiến đấu của Tả Tiểu Đa, lại là đã cần mạng của người khác, cũng cần mạng của mình!

Nghe ra có vẻ ý nghĩa giống nhau, nhưng cân nhắc tỉ mỉ, nhưng đi sâu xem xét trong đó, hai người tuyệt đối không tương đồng!

Tả Tiểu Đa cảm thấy xung động này, lờ mờ không khỏi sinh ra suy đoán, Chúc Dung Tổ Vu năm đó sở dĩ có tính khí như vậy, rất có thể là do chịu ảnh hưởng của Chúc Dung Chân Hỏa này?

Bị ảnh hưởng lúc nào không hay, quen thành tự nhiên, tự nhiên mà thành...

Nếu cuối cùng ta cũng biến thành như vậy...

Trong lòng Tả Tiểu Đa không khỏi ớn lạnh, bây giờ ta còn là một tên tép riu thôi, sao có thể thô bạo như vậy chứ!?

Đây chính là trạng thái của Tả Tiểu Đa.

Trước đây lúc có thể nhập đạo, trở thành võ giả, Tả Tiểu Đa cảm giác vui vẻ, vui sướng ngất ngây, cuối cùng có thể bảo vệ người bên cạnh, cảm thấy bản thân đã là thiên hạ vô địch.

Vậy mà lúc đột phá Võ Sư, Tả Tiểu Đa đã nhanh chóng xác định mình chỉ là một con tép nhỏ trong giang hồ này mà thôi!

Hơn nữa xác định này, đến bây giờ, vẫn chưa từng thay đổi.

Ừ, ta chỉ là một con tép nhỏ, vô số cao thủ thiên hạ, ta không thể kích động, không thể hấp tấp, không dám lộn xộn!

Ta phải ổn thỏa, ổn thỏa từ trong ra ngoài, không phải mười phần chắc chín, không phải dây dưa đến an toàn của con người, vẫn là tuyệt đối không nên hấp tấp.

Cả một đường đến Đan Nguyên, Anh Biến, Hóa Vân, Ngự Thần, Quy Huyền….

Ước nguyện ban đầu của Tả Tiểu Đa luôn không đổi, vững tin, trong xương cốt mình chính là một con tép nhỏ yếu đuối. Nhiều nhất, là một con tôm cường tráng hơn những con tôm khác một chút.

Một chút gió thổi cỏ lay, xoay người là chạy, an toàn là trên hết!

Đây mới là cách thức xử sự và phương thức chiến đấu thật sự của Tả Tiểu Đa.

“Nhân loại!”

Phía trước, một cao thủ Phi Thiên ma tộc miệng phun máu, trong mắt kinh hoàng cực độ, nổi giận nói: “Vì sao phải chạy đến địa bàn ma tộc bọn ta, trắng trợn tàn sát tộc chúng bọn ta? Sau khi ma tộc bọn ta ẩn cư ở đây, từ sau khi chư tộc bị tách ra trăm vạn năm trước, vẫn chưa xuất thế, chưa nhiễm phải bất kì thù oán nhân quả nào, càng không mảy may đụng đến nhân tộc, vì sao ngươi lại ra tay ác độc như vậy, sao lại tàn sát bọn ta?”

Tả Tiểu Đa không kiên nhẫn nói: “Nhiều lời cái rắm! Nếu không phải các ngươi muốn ăn thịt ta, luôn miệng nói thèm thuồng thân thể lão tử, lão tử cũng chả có hứng thú đánh với các ngươi? Ngươi tưởng từ lúc bắt đầu lão tử không muốn dùng lễ đối đãi sao? Là đám ma tộc các ngươi ra tay trước biết không? Chẳng lẽ lão tử là người ngồi chờ chết à….. móa, rốt cuộc ngươi có đánh hay không? Không đánh thì nhường đường, lão tử chả buồn nói lý với các ngươi!”

“Ăn thịt ngươi!?”

Cao thủ Phi Thiên ma tộc này bị dọa một trận.

Đối với một sát tinh như vậy…. ai muốn ăn thịt hắn?

Cmn đây còn không phải chê mạng dài quá sao?

Thèm thuồng thân thể hắn?

Loại thân thể vong mạng tử thần này cũng có thể tùy tiện ngấp nghé thèm thuồng sao?!

Nhất thời không khỏi tức giận trong lòng, tức giận đối với nhân loại này, nhưng càng tức giận đối với ma chúng nhiều hơn. Đây là các ngươi gây vào cái thứ đồ gì?

Một lời này, mấy chục ngàn tộc nhân bỏ mạng!

“Ai nói? Người đâu!?”

Mặc dù hắn đang hỏi, nhưng trong lòng rất rõ, với mức độ độc ác của nhân loại này, mức độ ra tay trầm trọng, e rằng tộc chúng ma tộc nói muốn ăn hắn trong khoảnh khắc đầu tiên sớm đã bị đánh chết….

Một ma tộc Phi Thiên bên cạnh loạng choạng đứng dậy, mặt vàng như nến, mười ba con mắt trên đầu đã bị đánh nổ hai con, bên ngoài nước mắt chảy thành máu đen.

Hung tợn nói: “Ma tộc bọn ta cũng không phải là chủng tộc không nói lý, ngươi chỉ cần nói rõ thân phận, lộ chút tu vi, cho dù ma chúng không mở mắt đi nữa cũng sẽ cố hết sức không kết thù, tự tìm đường chết, suy cho cùng đối với cường giả, tự nhiên có pháp tắc của cường giả, vì sao phải ra sức giết người?”

Tả Tiểu Đa vô tội vẫy chùy: “Hừ, cường giả tự có pháp tắc cường giả, ta không phải đang lộ chút tu vi sao? Nhưng các ngươi vẫn không bỏ qua, các ngươi nhất định phải tin ta, bây giờ ta thật sự chỉ là lộ một chút tu vi, dùng dao mổ trâu cắt tiết gà mà thôi.”

“……”

Nhìn sau lưng Tả Tiểu Đa, con đường dài ba bốn chục ngàn mét đầy máu, lồng ngực của mấy vị cao thủ ma tộc càng thêm khó chịu.

Cái hắn gọi là lộ chút tu vi này? Dùng dao mổ trâu cắt tiết gà?

Lộ chút tu vi, mà ngươi phải tàn sát trên mười ngàn người?

Vậy nếu ngươi đại khai sát giới có phải là muốn giết sạch sẽ trên dưới ma tộc, tiêu diệt sạch sẽ không?!

“Hà tất nhiều lời dư thừa, ngươi sảng khoái nói một câu, hôm nay còn đánh hay không? Không đánh ta liền đi, nếu muốn tiếp tục, ra tay chào hỏi là được, xưa nay ta giải quyết, đã động thủ rồi, thì không động khẩu nữa.” Tả Tiểu Đa hét một tiếng, khí thế to lớn.

Trong lòng ngươi rất rõ ràng, bây giờ chuyện đã đến nước này, làm sao không thể nhắm mắt làm ngơ.

Bình Luận (0)
Comment