Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1919 - Chương 1917: Thế Phi Thiên! (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1917: Thế Phi Thiên! (2)

“Đm nhà ngươi! Kết nối thiên đạo cái mông chó!”

Giọng điệu giống như sắp phun máu đó nói: “Còn không cản hắn! Bắt lấy!”

Tiếng hét lên, rõ ràng, lượng lớn cao thủ ma tộc đang nhanh chóng chạy đến bên này.

Ma Thập Cửu nghe vậy lập tức nghiêm túc, hét lớn một tiếng: “Ngươi đứng lại!”

Đứng lại?

Làm sao Tả Tiểu Đa có thể đứng lại?

Vừa mới đi qua bên cạnh Ma Thập Cửu lập tức thi triển tốc độ di chuyển cao nhất, Thiên Nguyên độn pháp bật lên, xông ra ngoài ngàn trượng giống như tia chớp, vẫn cố gắng vượt bậc, hết lần này tới lần khác tăng tốc.

Ma Thập Cửu nhìn thấy điều này nào còn không rõ bị trúng kế, tức giận đến sắp điên, trên đầu bốc khói, co chân liền chạy: “Đê tiện vô sỉ... ngươi đứng lại! Ngươi... sao ngươi biết tên của ta....”

Phía trước ma vân dâng trào.

Một giọng nói tức giận mắng: “Đồ vô dụng...”

Đây rõ ràng không phải đang mắng Tả Tiểu Đa.

Ngay sau đó....

Phía trước truyền đến một tiếng ầm lớn giống như long trời lở đất.

Tả Tiểu Đa vận đủ lực khí Thiên Hồn Mộng Yểm chùy, xông vào đánh nhau với đám ma hung hăn phía trước!

Ầm!

Không gian sụp đổ, dao động gợn sóng rõ ràng.

Cao thủ ma tộc đối diện khó chịu hừ một tiếng, thân thể đạp về sau ba bước.

Tả Tiểu Đa cũng khó chịu hừ một tiếng, nhưng lảo đảo liên tục lùi về sau mười mấy bước!

Trong lòng kinh ngạc.

Loại cảm giác rất rõ ràng, đối phương, chính là một cao thủ Phi Thiên.

Khí thế này, rất rõ ràng.

Nhưng lại không giống với đám cao thủ Phi Thiên ma tộc trước đó, mười tám người bày trận trước mặt, còn bị Tả Tiểu Đa đánh bay từng người. Nhưng bây giờ vị này, lại mạnh hơn nhiều!

“Có lẽ là Phi Thiên cao giai, hoặc là đỉnh phong!”

Trong lòng Tả Tiểu Đa có chút khó chịu, nhanh chóng đưa ra cách giải quyết.

Chẳng trách lần trước lúc chị Tiểu Niệm thỉnh giáo Cửu Trùng Thiên Các, bên đó nói Phi Thiên cũng nó Phi Thiên này Phi Thiên nọ, quả nhiên không giống!

Khác biệt này, quá lớn rồi!

Cường giả cấp này quả nhiên khác thường, vừa giao thủ một cái, ngăn chặn sự cứng rắn xông lên của Tả Tiểu Đa!

Mặc dù Tả Tiểu Đa lần đầu gặp cản trở, nhưng không hề bối rối, nhân cơ hội lùi về thừa cơ tạo một cơn lốc xoáy lớn, hai cây chùy mang theo tiếng gió thét kì lạ xoay hai vòng, cùng hơn hai mươi ma tộc mà xông lên muốn nhặt tiện nghi đánh đến giống như pháo hoa rực rỡ.

Thế núi!

Một giây vừa nãy, hắn thật sự cảm thấy một ngọn hoành sơn sâu thẳm hoàn chỉnh trước mặt, dù cho một chùy toàn lực, cũng không cách nào lay động, bị đối phương dùng tư thế cứng đối cứng giữ lấy!

Một cây Lang Nha Bổng khổng lồ điên cuồng đối chọi với Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy, có thể nói là chưa từng có, tiếng ầm hung hãn giữa binh khí cực kì nặng nhất, trăm ngàn đám lửa nhỏ lấp lánh phân tán bay tứ tung, nhìn thấy mà kinh!

Mặc dù Tả Tiểu Đa không hề bị thương, nhưng trong lòng vẫn run sợ.

Thế vừa nãy giống như một ngọn núi cao hùng vĩ, khiến hắn gần như tăng thêm cảm giác chán nản.

Thế, vốn dĩ đây chính là thế!

Lúc hắn vung chùy, thì có một loại cảm giác…. ta đang trực tiếp đánh một chùy xuống ngọn núi.

Một người bình thường, đối diện với một ngọn núi, muốn hủy diệt, chỉ có chán nản, chỉ có vô lực.

May thay, lúc cảm giác này của Tả Tiểu Đa dâng lên, đã là sau khi liều mạng già đánh ra một chùy!

Hơn nữa, một chùy này còn khá hiệu quả, đánh đối phương lùi về!

Thở phào một hơi, có được một loại cảm giác ‘Chẳng qua cũng chỉ có vậy, có thể đánh’, chán nản sắp dâng lên trong lòng và trạng thái vô lực đã hoàn toàn tản đi.

Nếu đối phương thật sự tiếp một chùy này mà vẫn sừng sững bất động như núi, thì sẽ là đả kích rất lớn đối với lòng tin mà Tả Tiểu Đa vừa mới xây dựng.

Nhưng đối phương không làm được.

Cũng may là hắn không làm được.

Tả Tiểu Đa vô thức thở dốc, suy cho cùng, trong lúc này hắn mới thật sự cảm thấy sự khủng bố của cường giả Phi Thiên.

Trước đó, độc chiến mười tám Phi Thiên, thậm chí Tả Tiểu Đa cũng dâng lên một loại cảm giác ‘bây giờ ta đã có thể đánh Hợp Đạo.’ Nhưng, đối diện với ma tộc Phi Thiên đột nhiên xuất hiện này, vô tình đánh vỡ ảo tưởng của Tả Tiểu Đa.

“Lợi hại!”

Trong lòng Tả Tiểu Đa càng cẩn thận thêm mấy phần.

Lúc mình ở cảnh giới Đan Nguyên, nền tảng đã có thể đối chiến với Anh Biến sơ giai, đến Đan Nguyên cảnh, đã có thể giao đấu với Hóa Vân, đến Anh Biến, nền tảng Ngự Thần đã không sao so được.

Đến Hóa Vân, Quy Huyền có thể đánh….

Mà khi thăng cấp Quy Huyền, sức mạnh kẻ địch là mười tám vị ma tộc Phi Thiên mà vẫn có thể ổn định chiếm thượng phong, giành chiến thắng.

Với thực lực trước đây, đấu với một trong số các cường giả Phi Thiên, trong lòng lại chưa chiến đã sợ, sớm đã dâng lên cảm giác sợ rằng không phải đối thủ, chẳng lẽ là tầm thường.

Vị cao thủ ma tộc Phi Thiên đối diện vóc dáng to lớn, trong tay cầm một Lang Nha Bổng to lớn, lúc này còn vù vù run rẩy, vị trí tay cầm khẽ phát run, hốc mắt không ngừng giật giật.

Trong lòng cực kì chấn động.

Thằng nhóc con đối diện này, sức lực thật lớn!

Vị cao thủ ma tộc này trực tiếp kinh ngạc.

Mình chiếm giữ danh xưng đại lực sĩ số một ma tộc đã không biết bao nhiêu năm, từ khi thăng cấp Phi Thiên cao giai đến nay, sức mạnh càng phi thường.

Không ngờ hôm nay gặp được thằng nhóc này, chỉ ngăn đối phương bằng một chùy, mình suýt nữa không tiếp được.

Lang Nha Bổng của mình….

Không cần nhìn cũng biết, Lang Nha Bổng đi theo mình vô số năm tháng đã bị đánh nứt rồi!

Một chùy thôi!

Biểu hiện rất bình tĩnh, trong lòng lại mắng mẹ nó một trận.

Thằng nhóc nhân loại đầu trọc này có lai lịch gì?

Khí linh của Lang Nha Bổng phát ra từng tiếng than khóc, đó là một loại van xin.

“Đừng đánh nữa…. đánh nữa ta báo tàn tật đó… cây chùy đó đang ăn ta… đã gặm ta mấy miếng rồi…”

Cao thủ Phi Thiên ma tộc này thở dài, lật tay thu Lang Nha Bổng về, hét lên: “Ngươi tên là Tả Tiểu Đa?”

“Tả Tiểu Đa chính là ta! Ta chính là Tả Tiểu Đa!”

Tả Tiểu Đa thở dài một hơi, chuyển đổi công pháp bên trong, vận chuyển linh lực bình thường thành uy năng Viêm Dương Chân Kinh, Viêm Dương Thần Công nhị trọng, thuộc tính của Xích Nhật Kim Dương trong cơ thể cuồn cuộn chảy xuống!

Trong nhất thời, trong toàn bộ rừng rậm ma tộc, giống như từ từ mọc lên một mặt trời nhỏ!

Bình Luận (0)
Comment