Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1930 - Chương 1928: Cứu? Không Cứu?

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1928: Cứu? Không cứu?

Sau thời gian đó, rất nhiều người theo bản năng cho rằng mình đã di chuyển, trên thực tế, cách làm phù hợp với hiện thực nhất cũng là khoảnh khắc đầu tiên di chuyển, căn cứ theo quan điểm này, đương nhiên bắt đầu trọng điểm tra xét chỗ khác, mà trong thời gian này, cho dù còn có người có thể chú ý chỗ mình mới biến mất, cũng sẽ không quá nhiều.

Mà theo thời gian liên tục đi qua, sau hơn mười phút, vốn dĩ tất cả mọi người đều sẽ không cho rằng mình còn ở đó.

Mà có thể nói là dựa theo tâm lý của con người mà nói, đối với chỗ mà mình biến mất, chính là nơi lỏng lẻo nhất....

Nếu thời gian kéo dài một chút, sau khi tra một lượt những chỗ khác không có phát hiện, chỗ này có thể trở thành trọng điểm chú ý lần nữa.

Cũng chính xác cái gọi là chỗ nguy hiểm nhất là chỗ an toàn nhất, và ngược lại!

Cho nên, mười lăm phút, có thể nói là thời gian tuyệt nhất, thời cơ tốt nhất!

Sau một ngày một đêm, vừa đúng lúc Tả Tiểu Đa hấp thu xong một viên tinh hoa Chân Hỏa, lần nữa thần hoàn khí đủ, trạng thái chắc chắn.

Nhìn tinh hoa Chân Hỏa trong lòng bàn tay, từ lửa lớn làm tăng nhiệt độ, vàng từ từ chảy ra đến màu u ám, sau đó hóa thành bụi....

Tả Tiểu Đa hít sâu một hơi, cảm thấy Viêm Dương Chân Kinh nhị trọng Xích Nhật Kim Dương đã hoàn toàn mỹ mãn!

Có lẽ, sau khi trải qua hai lần tu luyện này, có thể đột phá Viêm Dương Chân Kinh tam trọng, Hạo Thiên Đại Nhật!

Đáng tiếc, thời gian không đợi ta, không có thời gian tiếp tục tu luyện, thử đột phá.

Khoảng cách năm phút này, bắt buộc phải thử ra ngoài một chút, bắt buộc phải thử cách thoát khỏi cục diện vây khốn trước đã.

Trước khi ra ngoài, bắt đầu vận chuyển thu gom khí thuật, che giấu khí tức của mình đến giới hạn lớn nhất.

Sau đó, phấn chấn tinh thần, áp chế tất cả linh lực Viêm Dương Chân Kinh và linh lực Chúc Dung Chân Hỏa vào trong đan điền.

Sừng sững bất động, không dám phát ra chút nhiệt lượng....

Sau đó mô phỏng khí tức của ma tộc, làm rách nát trên người....

Từ trong nhẫn không gian kéo ra một yêu thú đã bị đánh chết để lột da, làm cho mình một cái nón che đầu trọc.

Toàn thân trên dưới, trừ mùi máu tanh không thể giải thích, chính là mùi hôi.

Bịt mũi, Tả Tiểu Đa – người có phần ưa thích sự sạch sẽ khẽ thở dài.

“Người quang minh chính đại, quang minh lỗi lạc từ xưa tới nay như Tả Tiểu Đa ta... hôm nay chịu nhục chút vậy... Thối thì thối vậy...”

Sau đó, lắc mình mà ra một cách thận trọng, hết sức chăm chú, chú ý tới những rủi ro có thể xảy ra.

Quả nhiên, sự giám sát ở bên này không chặt chẽ cho lắm, việc Tiểu Đa xuất hiện từ góc tường, khiến những Ma tộc khác cảm thấy, hình như hắn mới lại đây từ phía bên kia...

Tả Tiểu Đa rất khó chịu khi nghe thấy cuộc nói chuyện của những Ma tộc ở xung quanh.

Đây là có ý gì?

“Đại ma đầu nhân loại kia đi đâu rồi? Bắt được chưa?”

“Chưa... Đại ma đầu kia thật sự là rất hung tàn...”

“Quả thật là vô ma tính!”

“Hung tàn tới không thể hung tàn hơn...”

“Chỉ một mình hắn, chỉ trong một lần đã hạ gục mấy chục nghìn tộc nhân của chúng ta! Và ít nhất vẫn còn vài tỷ Nhân tộc như vậy ở đại lục Tinh Hồn bên kia, cho dù họ không hung tàn như vậy, e rằng cũng không dễ đối phó... Chỉ cần vừa nghĩ tới ‘nhân số’ kia, răng của ta cũng không khỏi bị nhũn ra, bắp chân co rút...”

“Đâu chỉ có ngươi, ta, còn có hắn, hắn, hắn... Tất cả mọi người đều như vậy, hóa ra con người mới thật sự là ma đầu, người mà hôm nay chúng ta gặp phải chính là một đại ma đầu, ma trong ma...”

Khi Tả Tiểu Đa nghe được những lời này, từ đáy lòng hắn rất muốn đứng ra hét lên một tiếng giận dữ: Cmn, ai là đại ma đầu?

Khốn kiếp, đừng có nhầm lẫn như thế chứ!

Rốt cuộc ta là ma, hay các ngươi là ma? Như này còn có đạo lý nữa không?

Ta là người tốt, sao tới Ma tộc các ngươi bên này, lại trở thành đại ma đầu? Còn là ma trong ma? Có tin ta kiện các ngươi tội phỉ báng không?!

Cho dù gọi là ‘nhân đầu’... Xí xí xí, cũng không thể gọi là ‘nhân đầu’!

Vậy gọi là...

Quên đi, tùy các ngươi vậy.

Tả Tiểu Đa căm giận ở trong lòng, bước nhanh ra ngoài, đồng thời khống chế sự dao động tu vi của mình một cách tinh vi, khống chế ở cấp độ Hóa Vân...

Bất ngờ lại chạm trán với một đám Ma tộc đang đi tới, bọn chúng quát: “Có phát hiện gì không?”

“Không có phát hiện gì...” Tả Tiểu Đa trả lời bằng giọng nói ngọng, vừa nói chuyện đã lộ ra hàm răng đầy máu và giọng nói ồm ồm.

Mấy Ma tộc ở phía đối diện hoảng sợ, cả giận nói: “Khốn kiếp... Tên nhãi nhà ngươi đã ăn cái gì đấy, sao lại thối như thế... Ngươi không biết miệng của mình rất thối sao... Nhanh ngậm miệng, câm mồm... Đừng nói chuyện với ta!”

Mấy tên đó không nhịn được mà phân bua với vẻ mặt cực kỳ ‘mắc ói’, rồi nhanh chóng đi qua.

Tả Tiểu Đa cúi người, tiếp tục đi về phía trước với mùi máu tươi và mùi tanh hôi khắp cả người.

Tất nhiên là hắn đi ra bên ngoài.

Đã tới giờ phút này, sao hắn có thể không biết bản thân đã nhầm hướng rồi?

Đối phương ra sức ngăn cản mình tới gần, rõ ràng là không muốn mình tới, kinh động tới các vị cấp cao của Ma tộc, nhưng mình lại tự cho là đắc kế, nên trực cmn tiếp đâm đầu vào đại bản doanh của người ta, đúng là ngoài ta ra thì không ai có được vận khí này, suýt nữa thì tự tính kế hại chết mình!

Nhưng vừa mới đi về bên kia, đột nhiên lại nhìn thấy Ma Thập Cửu bên kia, và một đám cao thủ của Ma tộc đang đi tới.

Thật ra rất nhiều người trong số đó, đã từng giao đấu với hắn trước đây.

Tả Tiểu Đa lặng lẽ xoay người... Vòng trở về.

Không ngờ bên này cũng có Ma Tộc đang đi tới, vì thế lại đổi hướng...

Nhưng sau khi đi lòng vòng như thế mấy lần, nếu tiếp tục đi về phía trước, thì hắn sẽ đi vào một đại điện gì đó...

Tả Tiểu Đa không khỏi kêu khổ ở trong lòng, bước chân cũng càng ngày càng chậm.

Phía sau, Ma Thập Cửu đang hùng hùng hổ hổ bước tới, vốn dĩ tâm trạng đã buồn bực tới cực điểm vì bị mất chức, lại nhìn thấy tên nhóc phía trước đang đi chậm như sên, lại càng thêm buồn bực, hắn tiến lên một bước, không nói không rằng mà đá vào mông của Tả Tiểu Đa rồi mắng: “Đệch con mọe ngươi như này là đang tập bò à? Chậm chạp giống như Oa Ngưu yêu của Yêu tộc! Ngươi muốn làm gì?”

Bình Luận (0)
Comment