Với tu vi mà Tả Tiểu Đa đang thể hiện ra ở hiện tại, thì khi một cước này đá tới, hắn hoàn toàn không thể né tránh, cũng không thể chống lại, và cũng vì cố kỵ thân phận, không dám lỗ mãng, nên chỉ có thể bị đá bay.
Một cao thủ của Ma tộc đang đi lại đây từ ngã rẽ bên cạnh cũng nhíu mày, mắng: “Sao thằng nhãi này lại thối như thế!”
Thuận thế cũng đá một cái vào bên mông còn lại của Tả Tiểu Đa.
Hai luồng lực lượng chồng lên nhau... Tả Tiểu Đa kêu thảm thiết một tiếng, bay vào trong đại điện như một cục thịt.
Mà trong đại điện lúc này, có thể nói là cao thủ nhiều như mây, hơn thế những cao thủ này còn là cao thủ theo đúng nghĩa, bọn họ đều là cao thủ đỉnh cao của thế giới này!
Tả Tiểu Đa chỉ cảm thấy xui xẻo ở trong lòng.
Cmn, vận khí của ta, sao lại đen đủi như vậy?
Quả thật là khiến người cạn lời!
Chẳng lẽ là do vận khí trước đây ‘max’ liên tục, thế cho nên vật cực tất phản, vận khí tới cực điểm thì sẽ quay về không?!
Khốn kiếp... E rằng lần này thật sự là xong đời rồi!
Tả Tiểu Đa hét thảm bằng giọng nói ngọng, thoáng cái đã bay vù vù vào trong, rồi rơi xuống đất với một tiếng bịch, lại còn trượt một đoạn nữa.
Và cùng với sự bay vào đó là sự bao trùm của mùi máu tươi và mùi tanh hôi.
Đại trưởng lão của Ma Tộc chứng kiến sự việc đột ngột xảy ra, nhất thời cảm thấy hơi mất thể diện.
Hiện tại, các vị khách quý – những người có thân phận cao quý đều đang ở bên trong, sao lại để chuyện như vậy xảy ra?
Tức giận hét lên: “Nói, chuyện này là sao?”
Ở cửa, Ma Thập Cửu và một vị thống lĩnh Ma tộc khác cùng đổ mồ hôi đầy trán, tiếp đến là cả thân hình cao lớn ướt đẫm mồ hôi.
Dù thế nào thì hai người cũng không ngờ mình sẽ làm ra chuyện như vậy, quả là kịch hay vừa mới bắt đầu, nhưng lại không có sự kinh ngạc vui mừng, mà chỉ có sự kinh hoàng và sợ hãi!
“Khụ... Bọn ta trừng trị thuộc hạ, không cẩn thận đã động chạm tới lão tổ tông... Xin chuộc tội với lão tổ tông...”
“Còn không nhanh ném tên ‘mạt ma’ này sang một bên.”
Vì thế mà Ma Thập Cửu vội vàng chạy lại, xốc Tả Tiểu Đa đứng dậy, sau đó một tiếng vù vang lên, Tả Tiểu Đa đã bị ném ra ngoài.
Tả Tiểu Đa đang mừng thầm ở trong lòng vì mình trốn thoát rồi, ông bà nói cấm có sai, quả nhiên là Thiên Đạo thường phù hộ cho người lương thiện, nhưng trong chớp mắt lại phát hiện ra hướng mà mình bị ném ra ngoài không đúng... Mình lại bị ném vào sâu bên trong đại điện này...
Tiểu Đa liếc trộm thì thấy, ở trong này thật lớn...
Hình như hắn đã rơi xuống cạnh một tế đàn?
Phía trên truyền tới tiếng quát của Ma Thập Cửu: “Ném tên nhóc này vào tịnh thân trì để hắn tắm rửa một chút, hắn thối quá!”
Vừa nói, vừa bịt mũi.
Rồi bày ra vẻ mặt ghét bỏ.
Có Ma tộc ở bên cạnh lên tiếng đáp lại, lập tức có tiếng bước chân, bước về phía hắn.
Tả Tiểu Đa trở mình, ngẩng mặt nhìn, muốn nhìn xem xung quanh có hình dạng gì...
Phải nhìn cho rõ tình hình hoàn cảnh xung quanh ra sao, nếu không thì trốn thoát thế nào?
Vừa ngẩng mặt nhìn, đã nhìn thấy một người - một cô gái đang bị treo trên đàn tế cao cao!
Không khỏi ngây ra một lúc.
Như này... Như này là sao?
Tả Tiểu Đa giống như Lệ Trường Thiên khi nãy, đầu đầy hắc tuyến, đang không ngừng nhìn lướt qua cô gái này, thân thể của cô gái này đang run rẩy co quắp vì đau đớn, nhưng cô gái lại cắn chặt răng, không kêu một tiếng.
Một tên Ma tộc bay lên, mạnh mẽ nắm lấy cằm của cô gái, nâng lên, rồi đổ một ít thuốc vào.
Cô gái không có sức phản kháng, chỉ có thể nuốt xuống trong sự ép buộc...
Nhưng khi cô gái vừa ngẩng đầu lên, ánh mắt của Tả Tiểu Đa ngay lập tức nhìn chằm chằm!
Đây... Đây không phải là... Chiến Tuyết Quân sao?
Chuyện này là sao?
Sao có thể là nàng?!
Sao Chiến Tuyết Quân lại bị bắt tới nơi này?
Như này cũng có phần quá vô lý rồi, đúng chứ?
Vạn lão từng nói hai tộc Ma Yêu đều đã định cư ở gần rừng rậm Thiên Linh kể từ sau đại chiến của các tộc, vì sợ các vị cấp cao bên Vu tộc sinh nghi mà tiêu diệt, nên đã giảm cảm giác tồn tại của bản thân xuống mức thấp nhất, lâu rồi không ra khỏi khu vực này, nên đương nhiên khó mà có bất kỳ sự liên quan nào với Tinh Hồn nhân giới bên kia.
Mà ngay cả Nhật Nguyệt Quan, Chiến Tuyết Quân cũng chưa từng đi qua, đương nhiên càng không thể đi vào đất của Vu Minh, hai bên đừng nói là quăng tám sào không tới, mà cho dù là quăng tám mươi sào, tám trăm sào cũng đều không tới, vậy làm sao mà tạo thành cảnh tượng ở trước mặt này?
Trong chớp mắt, Tả Tiểu Đa không khỏi nhớ tới mệnh cách mà mình từng xem cho Hạng Xung và ách vận của Chiến Tuyết Quân...
Chẳng lẽ... Là ứng ở nơi này?
Nhưng chuyện này... Cũng quá, quá bất ngờ.
Tả Tiểu Đa nhìn chằm chằm lên đài cao, nhìn Chiến Tuyết Quân đang bị trói trên cao, đột nhiên trong lòng lại rối bời.
Làm sao bây giờ?
Không nghi ngờ gì nữa, tình cảnh hiện tại của mình đã nguy hiểm tới cực điểm rồi, chỉ cần sơ suất một chút, là sẽ vạn kiếp bất phục.
Nơi này là tâm của khu vực trung tâm của Ma tộc, là nơi tập trung nhiều cường giả nhất, thậm chí có thể nói là bản thân mình không phải là đối thủ của bất kỳ vị cường giả Ma tộc nào trong số các vị ở đây!
Chỉ cần bị phát hiện.
Thì chính là hữu tử vô sinh.
Không có bất kỳ may mắn nào.
Thậm chí, đối phương chỉ cần hà hơi, cũng có thể hà chết mình, hà chết mình sau khi mình đã đột phá, đã thăng cấp tới Quy Huyền.
Đừng tỏ ra ‘quá thông minh’ trong chuyện này!
Và Tả Tiểu Đa vẫn là có chút tự mình biết mình!
Ta thì tính là cái lông gì, đánh mấy tên lâu la thì còn được, nhưng đối mặt với đám cao thủ đỉnh cao của nhà người ta, thì hẳn là ta còn không mạnh bằng một con kiến, người ta chỉ cần tiện tay ‘bóp một cái’ là đã nghiền chết ta, nước miếng văng ra cũng có thể dìm chết ta.
Hơn nữa, nguyên tắc làm việc của ta từ xưa tới nay, đều là đặt việc bảo vệ mạng nhỏ của mình làm ưu tiên hàng đầu, những chuyện khác đều là chuyện nhỏ!
Hiện tại, ta cũng không có bất kỳ năng lực ứng cứu nào, nhúc nhích một chút là bản thân ta cũng sẽ bị liên lụy ngay lập tức... Sao ta dám vọng động?
Ta không nhúc nhích là để bảo vệ tính mạng của mình, trong trường hợp này, không ai có thể nói gì về ta!