Một tay bịt mũi, một tay khác run rẩy vươn ra, kéo Lang Nha bổng trong tay ra thật dài, định hẩy Tả Tiểu Đa rồi quăng đi, hắn tỏ vẻ khinh bỉ ra mặt và giọng nói, không thèm giấu giếm.
Chỉ cần Tả Tiểu Đa được cây Lang Nha bổng này hất đi, ít ra thì hắn sẽ không bị phát giác, hắn sẽ được an toàn.
Nhưng!
Đúng lúc này, Tả Tiểu Đa vốn ngã gục trên đất như con cá chết bỗng lao lên như tên lửa!
Lúc này, tốc độ thân pháp của Tả Tiểu Đa vọt thẳng lên cực hạn của chính mình, thậm chí là vượt xa cực hạn. Bóng người vụt qua để lại những chuỗi tàn ảnh. Mắt của vệ binh Ma tộc đứng cạnh tế đàn đã nhận thấy cảnh này nhưng đại não không phản xạ kịp. Ngay lập tức, bóng dáng của Tả Tiểu Đa đã lao đến tế đàn cao ba trăm mét, không biết từ lúc nào đại chùy đã xuất hiện trong tay, hai cánh tay lập tức vung lên xoay tròn.
Cởi dây thừng?
Tả Tiểu Đa không biết làm mấy việc ngu xuẩn thế đâu!
Vì chuyện đó tốn rất nhiều thời gian, giây phút Tả Tiểu Đa vùng lên cũng là lúc hắn đã vạch ra toàn bộ kế hoạch.
Muốn dùng thời gian ít nhất để hoàn thành chiến dịch giải cứu này thì phương án đơn giản nhất chính là…
Đập thẳng một chuỳ làm gãy gốc cột cờ lớn này, cướp đi tất cả những thứ ở trên đó!
Ví dụ như Chiến Tuyết Quân lúc này đang được treo trên với cột cờ bởi dây thừng.
Vì vậy hắn bật lên đến một độ cao nhất định, giương chiếc chuỳ lớn lên.
Lần này, hắn trực tếp vận dụng uy năng của Nguyên Hỏa quyết!
Kịch liệt cuồng bạo, không gì sánh nổi, thẳng tiến không lùi.
Cửu Cửu Miêu Miêu Chuỳ kích phát ra một xoáy lốc trắng đen hỗn tạp, bao bọc năng lượng màu đỏ rực lửa, tựa như một vầng thái dương chói lọi xuất hiện giữa không trung!
Đột nhiên, một luồng khí tức nóng bỏng dị thường bao trùm thành Ma Hồn.
…
Xung quanh tế đàn Ma Thần còn xây một trăm linh tám ngôi nhà nhỏ, một trăm linh tám cường giả Ma tộc chiếm cứ trong đó, cùng ngồi xếp bằng ngay ngắn, đôi tay cầm những pháp ấn kỳ lạ, người nào làm việc người nấy.
Từng làn ma khí xông lên tận trời, mới xuất ra đã rất đậm đặc, rồi từ từ nhạt đi, từng làn bay về phía tế đàn.
Sau khi luân chuyển một vòng quanh tế đàn, toàn bộ ma khí hợp lại thành một rồi mới xuyên qua cơ thể Chiến Tuyết Quân!
Mỗi lần xuyên qua lại tạo thành một lỗ máu trong suốt trên cơ thể Chiến Tuyết Quân, nhưng những miệng vết thương này sẽ khép lại ngay lập tức.
Song cho dù miệng vết thương có lành lại thì chỗ máu tươi bị chọc chảy ra vẫn là thật, hầu hết sẽ tản ra trên không trung, nhưng vẫn có một phần máu nhỏ lặng lẽ hoà vào trời cao.
Những làn huyết khí càng hoà vào thì ma vân trên không trung càng hỗn loạn, càng lúc càng tăng với tần suất không thể phát hiện.
Nếu quan sát trực quan từ vài ngày trước thì rất dễ nhìn ra đám ma vân trên trời dày đặc ít nhất phải gấp hai lần so với sáu, bảy ngày trước, hiệu quả đập ngay vào mắt, thành quả cực ấn tượng.
Tiếng nỉ non khe khẽ lẩn khuất trong ma vân, loại tà khí cực điểm tràn ra từng chút một, cùng với khí thị huyết sát lực dồi dào sung mãn đã sắp hóa thành hình.
Chứng kiến cảnh tượng này, một trăm linh tám Ma quân đang cùng liên thủ cũng cảm thấy kích động khó tả.
Cho dù chính tay họ làm ra chuyện này, nhưng họ cũng không nghĩ rằng lần này bắt cô ả kia lại có thu hoạch lớn đến thế!
“Mạch Chiến Thần, máu liệt sĩ, lòng trung trinh, hồn xử nữ!”
Đây là điều kiện tất yếu để triệu hồi Ma Tổ giáng thế!
Kết quả cơ bản từ nghi thức này là… Để Ma Tổ cảm nhận được vị trí hiện tại!
Có thể chọn được mục tiêu từ tinh không mù mịt, tìm ra phương hướng để đi, để trở về!
Mà ngọn nguồn của những thứ này đều bắt đầu từ lúc các tiền bối Ma tộc du ngoạn nhân gian, họ đã chuẩn bị rất sớm, họ dùng mệnh duyên pháp bày ra bảy trăm mối “tiên duyên”, chỉ vì chờ một ngày các Ma tộc bị phong ấn hoàn toàn trong rừng rậm Ma Linh có thể thoát ra ngoài.
Chỉ cần có một kẻ khởi động nghi thức tiên duyên thì sẽ đạt được cơ hội cơ bản để triệu hồi Ma tộc xuất hiện trở lại, bọn ta không hề phá bỏ giao ước, tự tiện trốn ra.
Bọn ta đang ở thế bị động!
“Tiên duyên” tiếp theo sẽ là… Ma tộc thoát ra ngoài sẽ ăn thịt những người trong nhà, thậm chí là ăn toàn bộ con người sống trong thôn trang huyện thị lân cận.
Sau đó ma chúng sẽ biến thành những kẻ đó, thay thế họ, dần dần xâm chiếm bên ngoài như tằm ăn lên, từ từ lớn mạnh…
Đây là một kế hoạch đã được chuẩn bị từ lâu!
Ngay từ khi Hồng Thuỷ Đại Vu trở về từ Vu tộc, lập ra rất nhiều quy định đặc biệt cho Ma tộc trong khi Ma tộc cư trú ở rừng rậm Ma Linh.
Không được nhập thế nữa, dù là thế giới của Vu Minh, Đạo Minh hay nhân thế Tinh Hồn!
Vừa khéo lại trùng với lời tiên đoán mà tổ tiên truyền lại, cũng không cho ra ngoài.
Chính vì thế nên đôi bên đạt thành hiệp nghị. Cấp cao Ma tộc thu nhận tộc nhân, tiến hết vào chiếm đóng Ma Linh, an cư trong một góc.
Biết bao tháng năm đã trôi qua, cùng với số lượng ma chúng tăng dần, nguyên khí cũng dần hồi phục. Đương nhiên, cấp cao Ma tộc càng ngày càng nhớ lại những sự sắp xếp từ xưa, mong chờ những mốii “tiên duyên” bị kích thích.
Tiếc là chờ đợi mãi đến tận giờ, chỉ đợi cơ hội này thôi. Ấy vậy mà con đường liên thông lại bị một cô ả cực kì ương ngạnh chặt đứt, trả giá bằng cánh tay mình, cắt đứt con đường thông từ Ma tộc ta sang thế giới loài người!
Ma tộc sao có thể không nổi điên được, bao năm đợi chờ, bao năm nỗ lực cực khổ dốc sức, lại bị một con nhãi ranh phá ngang!
Đó là lý do tại sao lúc ấy đại trưởng lão Ma tộc nói câu đó, “Bản thân nàng ta đã kết thù kết oán với bổn tộc, ắt có nhân quả báo ứng.” Không phải là một câu nói vu vơ mà là cực kỳ căm ghét cô nàng, không chút giả dối!
Những Ma tộc ở trong cuộc biết chuyện đã đổ bể, biết rõ bản thân chắc chắn không ra ngoài được nữa nên vận dụng chút sức lực cuối cùng bắt gọn Chiến Tuyết Quân, nhưng rồi lại gặp một cơ duyên khác…
Sở dĩ nói là cơ duyên khác là vì diễn biến sự việc về sau phát triển hoàn toàn khác với dự tính ban đầu…
Ban đầu, đám Ma tộc bắt Chiến Tuyết Quân là vì Chiến Tuyết Quân phá hỏng chuyện tốt của chúng, rõ là rất quyết tâm trả thù. Nhưng sau khi bắt được Chiến Tuyết Quân mới kinh ngạc phát hiện… Tiên sư nó, ta bắt được một bảo vật rồi!