Suy nghĩ của Đại trưởng lão chợt lóe.
“Không ngờ Vu tộc lại bỏ đi khoảng cách chủng tộc để bồi dưỡng ra một thiên tài tuyệt thế thế này, chẳng trách từ đầu đến cuối luôn đứng đầu liên minh Đạo Minh và Nhân tộc.”
“Thế là chuyện này hoàn toàn là chuyện của Vu tộc… về chuyện Lệ Trường Thiên Ma tộc gì của nhân tộc Tinh Hồn, nếu không phải cũng bị Vu tộc xúi giục từ trước thì cũng chỉ may mắn gặp dịp, không có quan hệ gì với nhóc con đầu trọc kia…”
“Vu tộc lại bồi dưỡng nhân tộc Tinh Hồn, thậm chí vui lòng thu truyền nhân y bát, thật sự đủ hung hăng, vì tiến độ của nhóc con trước mắt kia, nhiều nhất nghìn năm, có thể đạt đến đỉnh cao của Nhân tộc, ngày Vu tộc diệt Nhân tộc và Đạo Minh, không còn xa nữa!”
Tất cả Ma tộc trong cả thành bảo Ma Thần đều tức giận, gồm cả sáu vị trưởng lão.
Bây giờ đối phương có bốn vị Đại Vu Vu tộc, còn có một cường giả Ma Tổ đỉnh cao của Tinh Hồn đang trợ chiến, tổng thực lực đã vượt chiến lực cao cấp của Ma tộc.
Nếu thật sự trận chiến này đánh thật.
Ma tộc cấp cao ít nhất cũng phải chết một nửa, nếu Vô Độc Đại Vu thật sự không kiêng nể mà triển khai cực độc, một làn sương độc là đủ mang mấy triệu, hay hơn mười triệu, hay nhiều hơn nữa tính mang Ma tộc theo, không phải không thể!
Ma tộc khôi phục nguyên khí triệu năm nay, số lượng cũng như thế, nào chịu được tổn thất như vậy.
“Bốn vị Đại Vu và… Lệ… Lệ đại nhân đều ở đây, sức Ma tộc chúng ta không bằng người, không thể nói gì.”
Đại trưởng lão Ma tộc hít một hơi thật sâu, cố nhịn ngột ngạt bức bối khó tả trong lòng xuống.
Đó là lần đầu tiên bức bối khó chịu như vậy trong nhiều năm nay!
Hắn cắn chặt răng, nói: “Các người nhất định muốn đưa thiếu niên này đi, bổ tọa đã biết nguyên do trong đó, nghĩ đến ân huệ Vu tộc với tộc ta, dù không cam thế nào cũng không thể nói gì, nhưng… cô gái hắn thu về kia nhất định phải để lại! Cô gái kia không liên quan gì đến Vu tộc nhỉ?”
Đan Không Đại Vu nhẹ nhàng mỉm cười, nói: “Cuối cùng là chuyện gì? Sao lại căng thẳng như vậy, trẻ con náo loạn, ngươi xem các ngươi ai nấy cũng lớn tuổi thế này, lại trưng ra vẻ mặt giương cung bạt kiếm, truyền ra ngoài sẽ thành chuyện cười của người khác…”
Sáu vị trưởng lão Ma tộc và vô số cao thủ Ma tộc bên kia nghe câu này xong suýt nữa tức tới lên tăng xông.
Móa, thêm người nữa!
Lại một tên nữa đến!
Chẳng lẽ mười hai Đại Vu các ngươi ai cũng vậy sao?
Mở miệng là “hắn vẫn là đứa nhỏ”, mẹ nó, sao các ngươi không chết đi!
Vô Độc Đại Vu quay đầu nhìn Tả Tiểu Đa cau mày: “Cô gái này…”‘
Tuy Tả Tiểu Đa không rõ, vì sao mấy Đại Vu Vu tộc lại có lập trường đứng vệ phía mình, nhưng hắn vẫn chọn đứng ra lúc không hy vọng, sao có thể giao Chiến Tuyết Quân ra dưới tình thế tốt như vậy?
Nghểnh cổ nói: “Sao lại không liên quan, đó, đó là vợ ta, sao có thể giao ra được?”
Không còn cách nào, trong tình thế hung hiểm trước mắt chỉ có thể dùng lý do này.
Nếu nói bạn học, bạn bè, anh em… tuy cũng có lập trường, nhưng không bằng cái này!
Quả nhiên, vừa nghe câu này, Lệ Trường Thiên tỏ thái độ trước tiên: “Câu này không sai, ai lại giao ra vợ mình! Đối với các ngươi… tuy khác tộc, nhưng các ngươi tình nguyện giao vợ các ngươi ra không?”
Băng Minh Đại Vu nói: “Dù các ngươi có truyền thống có thể giao ra, nhưng chúng ta không có truyền thống như vậy.”
Đan Không Đại Vu nói: “Các ngươi bắt vợ người khác là huyết hải thâm thù, chẳng trách đứa nhỏ này điên lên… không những có thể tha thứ mà còn hợp lý nữa!”
Vô Độc Đại Vu nói: “Nói cũng phải, đó là vợ của hắn mà, haizz…”
Nói đến đây, tâm trạng cũng trầm xuống, nghĩ đến người vợ đã mất không biết bao nhiêu năm, năm đó há chẳng phải tình huống giống như thế này? Cũng bị người khác hại chết?
Nghĩ đến đây chợt cảm thấy đồng cảm, phẫn nộ: “Các người có hành động bỉ ổi như bắt vợ người khác đi, sau khi bắt lại giày vò không có tính người như vậy, giết mấy người của các ngươi thì sao! Quả là đáng giết, giết ít quá rồi!”
Trong bốn vị Đại Vu, chỉ có Trúc Mang Đại Vu đầu óc lờ mờ, hoàn toàn không hiểu tình huống gì đang diễn ra.
Hắn không biết thân phận Tả Tiểu Đa, cũng không biết Tả Tiểu Đa đã làm gì, cũng không biết sao có chuyện này xảy ra.
Cái gọi là một hỏi ba không biết, hoàn toàn sững sờ.
Nhưng ba anh em của mình đã hoàn toàn phẫn nộ rồi, Trúc Mang Đại Vu nào quan tâm đúng sai, đương nhiên cũng tỏ thái độ: “Ma tộc các ngươi thật quá đáng! Lại dám bắt vợ người ta!”
“Bây giờ bị người ta tìm đến cửa còn muốn giữ vợ người ta lại, Ma tộc các ngươi quá ư là vô liêm sỉ.”
Trúc Mang Đại Vu bây giờ có thể tìm được lý do, nhưng bản thân cảm thấy lý do này đã đủ lẽ thẳng khí hùng rồi.
Đại trưởng lão Ma tộc tức đến mặt đỏ lên, máy cả người dồn hết lên não.
Cái ngươi ai cũng vô liêm sỉ quá đi, bọn ta đã nhìn thấu dụng tâm của các ngươi, cam tâm nhường bước, ép dạ cầu toàn, thiếu niên kia là hạt giống Vu tộc các người nhắm vào nhân tộc, cũng là truyền nhân chính thống của Hồng Thủy Đại Vu, sao có thể cưới cô gái bình thường của Tinh Hồn nhân tộc làm vợ, thế giới không có đạo lý như vậy!
Cô gái kia là hy vọng của Ma tộc chúng ta… Ma tộc chúng ta đón tộc nhân bên ngoài về, là hy vọng đón đại lục lưu lạc tinh không về…
Các ngươi biết cái gì mà ở đây phát ngôn bừa bãi?
Nhưng lại không thể nói rõ câu này được.
Sau khi nói, chỉ sợ sau đó sẽ không có cơ hội thế này, có thể mười hai Đại Vu sẽ lãnh đạo đại quân giết… Ma tộc bọn muốn đón đại lục lưu lạc bên ngoài về, vậy phải làm gì?
Gần các ngươi nhất là đại lục Vu tộc, Ma tộc các ngươi muốn mở rộng địa bàn, há chẳng phải muốn diệt Vu tộc trước?
Như vậy, còn giữ các ngươi làm gì, làm tâm phúc đại họa à?
Nói ra câu này, chủng tộc sẽ bị diệt trong chớp mắt, không những hoàn toàn có thể tưởng tượng mà là chuyện tất yếu!
Đại trưởng lão Ma tộc hít sâu một hơi, nói: “Ban đầu các tộc đại chiến, nguyên khí Ma tộc ta tổn hại nặng nề, nhận ân huệ của Vu tộc, mở rừng rậm Ma Linh này cho chúng ta dưỡng nguyên khí, tộc ta đã hứa với Vu tộc rằng đại thế không đến Ma tộc không hiện, từ đó không ra khỏi rừng rậm Ma Linh, mà Hồng Thủy Đại Vu của quý tộc cũng đưa ra ràng buộc, rừng rậm Ma Linh thuộc về tộc ta, Đại Vu Vu tộc không thể tùy tiện vào!”