Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1938 - Chương 1936: Tứ Vu Tụ Họp Uy Áp Ma Tộc (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1936: Tứ Vu tụ họp uy áp Ma tộc (2)

Ừm, Tả Tiểu Đa là cháu ngoại ông đây, con trai độc nhất của Tả Trường Trường, sao có thể là hạt giống của Vu tộc gì chứ, đây là nói từ đâu, từ đâu mà suy ra vậy?

Tả Tiểu Đa cũng sững sờ, ông đây là tinh anh nhân tộc, người đầu tiên Nhân Tình Lệnh nhân tộc, là thiên kiêu, sao thành hạt giống Vu tộc rồi?

Đây là vu cáo, vu cáo sơn lí hồng, may thay ở đây không có nhân tộc, nếu bị người khác nghe được, ông đây bị vấy bẩn không?

y da không được, nhưng lão tiểu tử nghe cả câu rồi, hắn và cha ta có thù cũ, bây giờ ông đây rơi vào nơi hiện tại, chính mươi chín phần trăm do hắn tạo ra, hắn sẽ không giậu đổ bìm leo, truyền mấy lời vu cáo của ma đầu kia ra ngoài chứ, ba người nói hổ, trăm người ngàn ý, không được!

Bên đây, trong mắt Băng Minh Đại Vu lóe lên ánh sáng lạnh lùng, thờ ơ nói: “Không tệ, nói tới nói lui vẫn phải dùng thực lực để nói, nắm đấm lớn đương nhiên đạo lý lớn!”

Khẩu khí vị Đại Vu này rõ ràng sắc hơn trước, tức giận rồi!

Băng Minh cảm thấy, người cầm lái Ma tộc trước mặt thật sự quá không biết điều.

Bổn Đại Vu đã tự mình ra trận, lại nói rõ muốn dẫn người đi, tốn nước bọt nhiều như vật, tên nhãi nhép này lại không cho Đại Vu ta mặt mũi!

Đây chẳng phải là để mặt mũi bổn đại vu bị tổn hại, đâu có vậy được!

Quả là cho mặt mũi mà không thèm, ta đã nói vậy rồi, vậy mà các ngươi vẫn muốn miễn cưỡng đứa nhỏ này như vậy!

Kinh người!

Nếu Hồng Thủy lão đại đỡ đây, tên khốn hắn dám chắc?

Nghĩ vậy, Băng Minh Đại Vu chợt cảm thấy: Quả nhiên Ma tộc này khinh người, bị mình nói trúng tim đen!

Vừa nghĩ vậy, đương nhiên giọng nói, lời nói, giọng điệu cũng khó nghe hơn.

“Vậy thì đánh đi!” Băng Minh Đại Vu lạnh lùng nói: “Ha ha ha ha, ta biết lâu rồi, các ngươi thế này, không đánh chết mấy người nữa, thì sao có thể nhớ lâu.”

Vô Đọc Đại Vu cười u ám, nói: “Vận động tay chân cũng tốt, nói ra, lâu rồi ta không động tay động chân, vậy nhân cơ hội hôm nay thôi!”

Trong lòng Lệ Trường Thiên không khỏi kỳ lạ.

Nếu không phải định lực tốt, tu vi cao, có thể khống chế tâm trạng bản thân, suy xét tình huống hiện tại, dù lần này ngạc nhiên đến rớt ra cũng bình thường.

Cuối cùng hai vị Đại Vu sao vậy?

Nếu nói ông đây liều mạng bảo vệ cháu ngoại, còn hiểu được, cũng là lẽ đương nhiên, đây là cháu ngoại ta mà.

Nhưng… hai người thì sao?

Nhất là Băng Minh Đại Vu, sao xem dáng vẻ còn sốt ruột hơn cả ta?

Ta còn chưa kịp nói hắn đã sốt ruột xông lên tuyến đầu!

Và lại hắn vừa mở miệng đã thẳng thừng nói rõ bảo vệ Tả Tiểu Đa không tiếc đánh một trận, không nói lý thế nào, hoàn toàn trở mặt.

Bây giờ vì bảo vệ cháu ngoại mình lại muốn ra trận.

Mẹ nó… ông đây sống lâu thế này, thật sự lần đầu tiên thấy được loại chuyện thế này.

Quả là sống lâu mới thấy!

Đây là cháu ngoại ta, không phải cháu ngoại ngươi!

Sao ngươi sốt ruột dữ vậy.

Xem dáng vẻ sốt ruột nói chuyện của ngươi, nếu không phải ông đây thật sự biết thân phận bối cảnh của cháu ngoại ông đây, chỉ e sẽ nghĩ đến “hạt giống Vu tộc”, “nhằm vào nhân tộc” gì đó rồi!

Lẽ nào lại vậy!

Đại trưởng lão Ma tộc cũng tức giận, lạnh lùng nói: “Được được được, vậy nhân cơ hội hôm nay lĩnh giáo thủ đoạn bất thế, thần thông hơn người của Đại Vu Vu tộc.”

Hắn nhìn Vô Độc Đại Vu, nói: “Để xem tu vi, võ lực ai cao hơn.”

Đương nhiên câu này có ý nghĩa.

Ừm, ta nói là tu vi và võ lực, không nói độc.

Hy vọng Vô Độc Đại Vu ngươi nghe hiểu, không phải vô liêm sỉ như ai kia!

Vô Độc Đại Vu cười ha ha: “Đại trưởng lão nói phải, vậy sao Đại trưởng lão không di tản người một chút, một lát chiến đầu, chiến lực ta không ổn, khó tránh sẽ dùng mẹo tà đạo, nếu lỡ làm bị thương ai thì thật sự xấu hổ.”

Vô Độc Đại Vu cười âm u: “Ta đã nhắc trước chuyện này rồi, đến lúc đó không cẩn thận gì đó thật đừng làm tổn thương hòa khí…”

Khóe miệng sáu vị trưởng lão Ma tộc chợt co rúm.

Đây là nhắc nhở sao?

Rõ ràng là ngươi dọa!

Chúng ta vừa nói, chúng ta chiến đấu quyết thắng thu, võ lực, tu vi1

Ai nói cho phép dùng độc?

Không phải vì hạn chế độc của ngươi nên chúng ta mới đưa ra điều kiện như vậy sao?

Kết quả ngươi vừa mở miệng đã nói ngươi muốn dùng độc, có thể chơi vui không? Ngươi muốn chơi độc… mẹ nó ai chơi với ngươi?

Lại còn muốn giải tán đám đông… cũng có thể nói, một lúc ngươi muốn dùng độc có tính sát thương phạm vi lớn?

Nhưng hai người đánh nhau, ngươi dùng được không? Dựa vào kỹ năng Đại Vu một thời ngươi, bản thân ngươi không thể khống chế?

Mẹ nó!

Quả là một ngày chó má!

Vốn dĩ Đại Vu Vu tộc, người này vô liêm sỉ hơn người kia, người này quá giới hạn hơn người kia?

Lúc này, trong không trung gió cuồn cuộn.

Tiếng cười lớn truyền đến từ xa: “Các ngươi thật là thú vị, hôm nay chạy đến đây chơi rồi… hai chúng ta cũng đến góp vui, ha ha, tuy nơi này là địa bàn Vu tộc chúng ta, nhưng quả thật lâu rồi không ghé.”

Bóng dáng lóe lên, hai người từ trên cao hạ xuống, một người đồ trắng như tuyết, một đồ xanh như ngọc.

Sinh cơ mênh mông đến theo tiếng huýt của người áo xanh, một mảng trời đất sáng trưng theo người áo trắng giáng lâm.

Dường như cả không gian cũng thay đổi khi người áo trắng đến.

Đây là cảm giác cực kỳ lạ.

Hai đại nhân cười từ trên cao đáp xuống, tất cả cấp cao Ma tộc, có vài người biết đều thay đổi sắc mặt.

Mà sắc mặt Đại trưởng lão Ma tộc khó coi cực kỳ.

Đổi tới đổi lui, ngày càng khó coi.

“Đan Không Đại Vu! Trúc Mang Đại Vu!”

Đại trưởng lão cũng không nén được ngạc nhiên trong lòng.

Mười hai Đại Vu của Vu tộc, hôm nay đến đây bốn người một lần!

Mà bọn họ đến đây chỉ vì thiếu niên này?

Rõ ràng Vu tộc quyết tâm rồi, muốn dùng võ lực tuyệt đối áp chế Ma tộc chúng ta.

Cuối cùng hắn xác định rồi.

Thiếu niên trọc này không những là hạt giống Vu tộc nhằm vào Nhân tộc mà còn là truyền nhân chính quy của Hồng Thủy Đại Vu của Vu tộc, với lại hẳn là kiểu truyền thừa y bát!

Nếu không sẽ không gấp thế này.

Không những Vô Độc Đại Vu hàng năm không ra khỏi Độc cốc đích thân đến, đến cả ba vị Băng Minh, Đan Không, Trúc Mang cũng vội vàng chạy đến!

“Quả nhiên Vu tộc đang bày cục!”

Bình Luận (0)
Comment