Xem ra, chuyện này còn nghiêm trọng hơn dự đoán của ta rất nhiều...
Thị vệ ảnh tử kinh ngạc khó hiểu trong lòng, thậm chí là bất mãn: Chuyện gì vậy? Phản ứng này của ngươi là sao, sao dáng vẻ như kiểu không được vui mừng cho lắm? Ngươi muốn làm gì? Ngự Tọa đại nhân đến, dáng vẻ kinh hãi quá mức này của ngươi là đã xảy ra chuyện gì? Ngươi làm gì rồi?
Mặc dù ta là hộ vệ ảnh tử của ngươi, nhưng mà... Nếu như ngươi bất kính với Ngự Tọa đại nhân thì ta vẫn sẽ như cũ chém ngươi một đao đấy...
“Nhanh!”
Bộ trưởng Đinh bật dậy, trực tiếp phá vỡ cửa sổ bay ra ngoài, biến mất nhanh như ánh sáng: “Đến Tổ Long! Sắp xảy ra chuyện lớn!”
“Hả?”
Đám hộ vệ ảnh tử trừng to hai mắt nhìn theo, nhất thời mờ mịt luống cuống, khiến hắn không thể lập tức đuổi theo.
...
8:10 sáng.
Tất cả cấp cao của Cao Võ Tổ Long đều không có ai vắng mặt, đều ngay ngắn trật tự ngồi bên trong phòng họp lớn.
Hiệu trưởng, hiệu phó, trưởng khoa...
Thậm chí, đến cả chủ nhiệm của các lớp cũng đều mặt dạn mày dày tự xưng mình là cấp cao, bất lực cầu xin chen lấn chạy đến.
Đây có khả năng là cả đời, duy nhất một lần có thể nhìn thấy ngự tọa tôn nhan cơ hội!
Ta là cao tầng!
Ta chính là cao tầng!
Vào giờ phút này, tất cả mọi người đều đứng thẳng tắp, trang nghiêm!
Ngự Tọa Tuần Thiên, lão nhân gia này đã mấy trăm năm không hề hiện thân, chỉ hãm chân Vu tộc Đại Vu từ xa, Đạo Minh Thất Kiếm sớm đã là một truyền thuyết, một thần thoại tại đại lục Tinh Hồn!
Mà truyền thuyết thần thoại này còn là ân nhân của toàn bộ đại lục!
Bây giờ, vị đại nhân vật này đột nhiên hiện thân, hiện lâm Cao Võ Tổ Long, làm sao đám người Cao Võ Tổ Long này có thể không kích động được chứ?
Tụ tập cùng một nơi, phàm là người có thể có liên quan đến hai chữ cấp cao ở Cao Võ Tổ Long thì tất cả đều ở đây, vừa vặn làm sao, đúng 90 người.
90 người này lẳng lặng chờ đợi, tràn đầy tôn kính nhìn chăm chú vào khán đài hiện tại vẫn đang trống không kia.
Ngự Tọa đại nhân vẫn còn chưa đến, nhưng tất cả mọi người đều biết, lát nữa, hắn sẽ xuất hiện trên khán đài này.
Chỉ là không biết, cuối cùng thì lúc nào hắn mới đến.
Tất cả mọi người đều đang nghĩ về thời khắc xuất hiện đó, tất cả đều đang lẳng lặng chờ đợi.
Bỗng nhiên, kim quang lấp lánh chói mắt.
Một dáng người to lớn như một ngọn núi lỗi lạc xuất hiện trên đài.
Giờ khắc này, trăng sao cùng nhau chiếu rọi, các ngôi sao lấp lánh, áo choàng đen tung bay, ngẩng cao vương miện.
Mọi người cùng nhau đứng lên, khom người hành lễ: “Tham kiến Ngự Tọa đại nhân.”
Trên đài, Ngự Tọa đại nhân nhẹ nhàng nâng tay áo, hạ xuống, nói: “Thôi đi, tất cả ngồi xuống đi.”
Theo tiếng ngồi xuống này, sau lưng của Ngự Tọa đại nhân đột nhiên nhiều thêm một cái ghế, Ngự Tọa đại nhân ngồi trên cái ghế kia như nước chảy mây trôi.
Lúc sau thản nhiên nói: “Hôm nay bổn tọa đến Tổ Long, chính là, muốn nhờ các vị, giúp đỡ một chút.”
Đám người ở Cao Võ Tổ Long đều vô cùng kích động, đỏ bừng cả mặt, nói: “Ngự Tọa đại nhân có bất cứ chỉ thị gì, cho dù bọn ta có xông pha khói lửa, chết không chối từ!”
Trên khán đài, Ngự Tọa đại nhân nhẹ nhàng gật gật đầu, giọng nói vẫn lạnh nhạt, nói: “Ta có một người bạn tri kỉ, tên của hắn, là Tần Phương Dương.”
Câu nói này vừa mới được nói ra thì đã như một cái tiếng sấm, lập tức ầm vang trong đáy lòng của mọi người, vang dội trên đỉnh đầu của đám người.
Giờ phút này, khoảnh khắc này, hiệu trưởng của Cao Võ Tổ Long chỉ muốn phun một ngụm máu tươi ra ngoài.
Hắn chỉ muốn lập tức ngất đi, không biết gì hết, không cần để ý đến gì hết, như vậy là tốt lắm!
Thì ra là thế!
Thì ra là thế!
Hóa ra đây mới là chân tướng!
Khó trách bộ trưởng Đinh nói chắc chắn như vậy.
Tìm không được người, tất cả mọi người đều phải chết, toàn bộ đều phải chết!
Lúc đó tất cả mọi người đều nghĩ sai, đoán sai rồi, chỉ nghĩ là sự sắp xếp của Tả Lộ Thiên Vương.
Thực lực tu vi của Tần Phương Dương chỉ bình thường thôi, quan hệ máu mủ bối cảnh, khiến người khác chú ý nhất cũng chính là có chút quan hệ với đông tuyến Đông Phương đại soái, hơn nữa nhờ vào duyên cớ có một đồ đệ tốt là Tả Tiểu Đa nên làm quen được rất nhiều cao võ cao cấp, còn những mặt khác thì hoàn toàn không đủ để thành đạo.
Người như vậy, đối với Tả Lộ Thiên Vương mà nói cũng chỉ là một tên nhân vật bé nhỏ không quan trọng mà thôi, địa vị của hai bên thực sự chênh lệch quá xa.
Người này có thể có được sự thăm hỏi của Tả Lộ Thiên Vương thì đã là cực hạn, nói không chừng qua mấy ngày nữa thì bản thân hắn cũng sẽ quên mất thôi.
Cho dù lui mười nghìn bước, Tả Lộ Thiên Vương không quên, khăng khăng truy cứu, nhưng việc này liên quan đến rất nhiều quyền quý tại thành Thượng Kinh, cho dù lực lượng của mọi người không đủ để khiến cho đến Tả Lộ Thiên Vương kiêng kị, nhưng muốn để Tả Lộ Thiên Vương hạ thủ lưu tình thì thật sự không khó.
... Chỉ vì một tên nhân vật bé nhỏ như vậy mà tàn sát toàn bộ cấp cao của Thượng Kinh sao?!
Tin là loại chuyện này, dù như nào thì Tả Lộ Thiên Vương xưa nay vẫn luôn lấy đại cục làm trọng sẽ không thể làm được.
Nói chung thì tất cả mọi người đều nghĩ như vậy, đến nỗi mà sau khi bộ trưởng Đinh ra lệnh chung cho đám người kia, đám người vẫn không có phản ứng gì nhiều, vẫn chỉ nghĩ là thùng rỗng kêu to.
Nhưng bất cứ ai cũng không thể ngờ được, Tần Phương Dương kia lại là người của Ngự Tọa.
Thậm chí còn vì chuyện của Tần Phương Dương mà Ngự Tọa đại nhân đã đích thân giá lâm Tổ Long!
Khởi binh hỏi tội?!
Đám người chỉ vừa nghĩ đến lời đấy, làm sao có thể còn chưa biết, việc này, hậu quả này, quá nghiêm trọng!
Ngự Tọa đại nhân chính miệng nói rõ, Tần Phương Dương, là bạn tri kỉ của ta!
Bạn tri kỉ là có ý gì?
Phàm là người đã từng học qua tiểu học, phàm là người chỉ hiểu biết chút ít chữ nghĩa, đều sẽ hiểu hàm nghĩa trong đó!
Bạn tri kỉ!
Ngươi hại ta rồi!