Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2035 - Chương 2033: Có Thể Bắt Sống Được Rồi (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2033: Có thể bắt sống được rồi (2)

Trên đời còn có người mặt dày không biết xấu hổ như vậy sao? !

Nào nào nào, ta với ngươi nói cho kĩ càng nào, sự khác biệt trong đây không phải là biết xấu hổ hay không biết xấu hổ, càng không phải là sự ỷ mạnh hiếp yếu thuần túy, ức hiếp hậu bối, mà là... mà là khác biệt thực sự giữa người từng trả và trẻ trâu!

Tại sao?

Tất nhiên nằm ở hai chữ “thiên tài”.

Tại sao khi đối phó với thiên tài lại phải lên kế hoạch tác chiến thế này?

Bời vì...

...

Lại có một tiếng nổ lớn nữa, Tả Tiểu Đa hét lên một tiếng đau đớn, Tả Tiểu Niệm bật ra một tiếng rên rỉ.

Hai người bọn họ lảo đảo lăn lộn bị đánh đến bay ra ngoài.

Những tình huống tương tự như vừa rồi đã xảy ra vài lần, duy chỉ có lần này -

Đôi mắt đại bàng của tên thủ lĩnh đồ đen bịt mặt lóe lên, rồi hét: “Ra tay!”

Mấy lần trước Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm lùi lại, hắn vẫn luôn án binh bất động, chỉ tập trung quan sát, e sợ bị giở trò, đề phòng biến tướng. Nhưng sau nhiều tình huống tương tự liên tiếp, cuối cùng đã xác định.

Không sao rồi!

Đối phương thực sự đã là cung giương hết đà!

Trên toàn thế giới, tuyệt đối không có bất cứ một Quy Huyền nào có thể chống đỡ lâu như vậy dưới sự vây hãm của năm vị đỉnh cao Phi Thiên.

Thậm chí sẽ không có lần rút lui và hồi phục đầu tiên, đã sớm bị bắt từ lâu rồi.

Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm đã bị đẩy lùi bảy lần liên tiếp vẫn có thể chống đỡ nổi, thật không ngoa khi nói rằng cho dù các bậc cao thủ Phi Thiên cùng đẳng cấp cùng tu vi có thể chống đỡ đến thời điểm hiện tại, cũng chỉ có thể được dùng “đáng khen thưởng” để hình dung thôi.

Mà dựa theo kết luận này, cho dù Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm chưa đến mức sức cùng lực kiệt nhưng ít nhất cũng phải là cung giương hết đà rồi.

Ra tay ngay lúc này vừa đúng là thời điểm thích hợp nhất.

Trong phút chốc, năm người bay lên trời, giống như năm con chiến mã bay lên không trung, bay đến với một tư thế như bá chủ bầu trời.

Bị rơi vào tròng là điều chắc chắn.

Giờ phút này, tốc độ thân pháp của năm người đều nhanh đến kinh ngạc, dốc hết sức khai triển sức mạnh, cả năm người đều có tính toán của riêng mình, đến thời điểm một bước ngoạt vi diệu thế này, dù cho Tả Tiểu Niệm và Tả Tiểu Đa có muốn tự nổ tung e là cũng chẳng kịp nữa rồi.

Và cũng ngay tại thời điểm này, đột nhiên Tả Tiểu Đa hét lên một tiếng: “Ta liều với các ngươi!”

Năm người khịt mũi chế nhạo, tên tiểu tử này muốn liều mạng?

Nhưng vào lúc này lại nhìn thấy Tả Tiểu Đa đột nhiên đứng lên trong một thời điểm hoàn toàn không thể, khí thế hùng mạnh như rồng.

Đồng thời, các bài công pháp mà hắn khai triển từ nhất trọng Đại Nhật Viêm Dương của Viêm Dương Chân Kinh đột nhiên nhảy đến Xích Nhật Kim Dương của đỉnh cao nhị trọng, còn có thêm nguyên linh chi lực của Chúc Dung Chân Hỏa hợp lại mà ra.

Ngoài ra còn có vô số tiểu hồ lô biến thành đom đóm bay đầy trên bầu trời, xen lẫn với mười lăm hàn tinh, thiên hà sụp đổ!

Đó là... Tinh Không Bất Diệt Thạch!

Lục mang tinh!

Cứ giống như đối phương sau khi vô cùng ẩn nhẫn, cuối cùng cũng đợi được thời cơ, quyết định ra tay và giải quyết luôn trận chiến này.

Cũng giống như sau vô số lần nhẫn nhịn, cuối cùng Tả Tiểu Đa cũng có được, chính là kẻ hở khi đối thủ tham lam thắng lợi bất chấp hơn thua, dốc hết toàn lực tấn công, đến bây giờ thì đó chính là cơ hội ra tay tuyệt vời nhất.

Thời cơ của các ngươi chín muồi rồi?

Thời gian của bọn ta cũng chín muồi rồi!

Nỗi lo của hai bên từ khi bắt đầu đã rất giống nhau rồi: xông lên thì chỉ có thể liều mạng phân định thắng thua sống chết mà không thể nào bắt sống.

Trong khi mục đích của cả hai bên từ khi bắt đầu cũng đã rất giống nhau: nhất định phải bắt sống!

Đến bây giờ cảm giác của hai bên cũng rất quái dị mà giống nhau: có thể bắt sống được rồi!

Vào lúc vô số ám khí được bắn ra, trong tay đột nhiên có hai thanh chùy lớn, một âm một dương, một trắng một đen, huyền dị kình khí, hợp lại làm một, đột nhiên khơi dậy gió mây đầy trời.

Song chùy lâm thế, ngay khi một trên một dưới đột nhiên mở ra thì đồng thời một qủy môn quan cũng đột nhiên xuất hiện!

Nó chính là Thiên Hồn Mộng Yểm Chùy của Tả Tiểu Đa, nó lại đến với thế giới một lần nữa!

Cùng lúc đó, Tả Tiểu Niệm cũng hét lên một tiếng, thân thể mềm mại đột nhiên xoay ngược lại, bắn trả!

Lưỡi kiếm sáng chói càng lạnh lẽo hơn gấp mười lần, nhưng Băng Phách vẫn luôn chưa từng lộ diện đột nhiên xuất hiện, một cỗ lạnh lẽo cực độ vượt xa uy lực vừa rồi bao phủ hết thảy mà ra, không chỉ bao phủ hết năm người bọn họ, mà còn cả năm người phía sau đang cách mặt đất ngàn thước, cũng đều bị bao phủ!

Tuy không phải băng phong thiên lý, nhưng cũng là bị đóng băng ba ngàn mét, lạnh giá trong nháy mắt!

Ngay khoảnh khắc Tả Tiểu Niệm ra tay, Lệ Trường Thiên khi đang quan sát trận chiến từ trên không đã ngay lập tức nhận ra, bên dưới, toàn bộ không gian rộng ba nghìn mét vuông đã biến thành một tảng băng khổng lồ!

Huyền Băng Đà!

Trong băng đà này, dường như ngay cả thời gian cũng ngừng trôi do băng giá quá lớn, và ngay cả không gian cũng không còn tồn tại trong khu vực này nữa!

Duy chỉ có một tia sáng lạnh lẽo, một tia sáng đỏ bắn ra và bùng lên trong đó!

Phồng phồng phồng!

Vô số tiểu hồ lô giống như mưa hoa trên bầu trời, không ngừng đánh vào cơ thể của năm vị Phi Thiên, dồn dập nứt toác, vẫn không có khả năng đột phá chân khí hộ thân của năm người họ, đáng tiếc năm người còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì đột nhiên cảm thấy cơ thể hơi nhói đau ở vài chỗ!

Ngay lập tức đã cảm thấy một cảm giác da thịt bị bóp chặt và xuyên thấu vào sâu bên trong...

Thậm chí còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì hai chùy một kiếm đã vụt đến trước mặt.

Tên thủ lĩnh đồ đen bịt mặt đã cạn kiệt sức lực, khó khăn lắm mới làm tan đi cái lạnh cực độ bao phủ lấy thân, ngay khi hắn tiếp tục hành động, đòn tấn công bất ngờ ập đến, hắn nỗ lực giơ kiếm chặn lại, cơ thể không hiểu tại sao lại đờ ra thêm lần nữa, lúc kinh hãi đến sắp chết thì Đoạt Linh Kiếm đang lao vút qua đường kiếm của hắn!

Bình Luận (0)
Comment