Hắn chỉ lên đỉnh đầu: “Ta tin rằng các ngươi hẳn là đã từng nghe rồi. Năm đó trời sập, đúng là Oa Hoàng bệ hạ đã vá trời. Oa Hoàng đại nhân cũng chính vì công lao ân đức đó mà thành Thánh.”
“Mà viên đá này, chính là thứ mà Oa Hoàng đại nhân để lại. Trời xanh có thể vá, huống chi là thân thể?”
Tả Tiểu Đa cười tít mắt: “Ta biết, các ngươi không tin, còn nghi ngờ nữa.”
“Nhưng mà đừng lo, sự thật luôn có sức thuyết phục, chúng ta có thời gian, ta sẽ cho các ngươi tin tưởng, không còn nghi ngờ về công hiệu của viên đá này nữa.”
“Tiếp theo đây, chính là thời gian biểu diễn của những người khác.”
Tiếp đó mới chính là cơn ác mộng thực sự của năm người.
Mỗi người đều đảm bảo thần chí tỉnh táo tuyệt đối, còn cả thần kinh cứng cỏi, bền chắc để chịu đựng mỗi mỗi quá trình bị tra tấn từ sống đến chết, từ chết lại sống.
Mỗi lần đều là bốn người vây xem một người chịu hình.
Cách thức lần nào cũng na ná như nhau, thậm chí còn rất bình thường.
Đơn giản chỉ là một dạng kia.
Sau một lúc luân phiên như thế, Tả Tiểu Đa tiếp tục bình tĩnh bắt đầu lần thứ hai, đợt thứ ba...
Mà tới đợt thứ hai mới thực sự là thời gian tàn khốc nhất.
Bởi vì, thời điểm diễn ra lượt thứ nhất, thân thể mấy người đều vỡ nát hoàn toàn, bị thương nghiêm trọng, tuy rằng đã trải qua trị liệu hồi phục, tinh thần cũng tốt hơn một chút, thân thể lại càng thêm đau đớn, nhưng vẫn luôn có giới hạn.
Nhưng kết thúc lượt thứ nhất, tất cả mọi người đều đã hoàn toàn chữa trị được cơ thể, hơn nữa lại lần nữa chịu đựng hình phạt, cũng là một quá trình khắc nghiệt hoàn toàn mới!
Giống như một người vừa trải qua giày vò gần chết, nản lòng thoái chí, hắn cũng sẽ không sợ hãi cái chết nữa.
Thậm chí hắn còn khát vọng cái chết, chờ đợi cái chết tới là xong hết mọi chuyện, được giải thoát hoàn toàn. Vào thời điểm như vậy, cho dù ngươi có gây sức ép lên hắn như thế nào cũng đều chẳng sao cả. Bởi vì hắn biết, có thể một khắc sau mình sẽ không còn tri giác nữa, chỉ cần chống đỡ một chút nữa là mình có thể giải thoát rồi.
Nhưng mà, nếu một người vừa mới hoàn toàn khỏe mạnh lại, sau đó lại bị tra tấn cho đến chết...
Thế thì lại hoàn toàn khác!
Từ đầu tới cuối đều khác nhau!
Sẽ có một sự thay đổi đột biến từ lượng biến sang chất biến!
Quả nhiên, tiếng gào thét ở lượt thứ hai vang dội, thảm thiết hơn rất nhiều so với lượt đầu tiên.
Năm người nghiến chặt hàm răng, nhìn chằm chằm hòn đá nhỏ trên tay Tả Tiểu Đa.
Mỗi người đều đang cầu nguyện, hoặc là chờ đợi hòn đá nhỏ kia nhanh chóng tiêu hao hết năng lượng, để bọn họ có thể được giải thoát...
Cho dù là Bổ Thiên Thạch thì một viên nhỏ như thế, có thể khiến cho người chết sống lại thì hẳn là rất nhanh sẽ tiêu hao hết năng lượng đúng không?
Nhưng mà, năm người vô cùng thất vọng phát hiện, viên đá nhỏ kia gần như không có gì thay đổi.
Quả thực là gần như không có gì thay đổi, sau mười lần liên tiếp cải tử hoàn sinh, hầu như vẫn không có dấu hiệu phai nhạt.
Nhưng kinh nghiệm của năm người thuộc hạng lão làng, ánh mắt lại rất sắc bén, họ vẫn nhìn ra được một chút khác biệt trong đó.
Nhưng kết quả mà bọn họ tính toán ra là, chờ đến khi viên đá này hoàn toàn tiêu hao hết năng lượng thì mỗi người trong đám huynh đệ bọn họ đều phải chết đi sống lại mấy trăm lần...
Sau khi đưa ra được kết luận này, cả đám đều cảm thấy trong lòng không ngừng run rẩy, không rét mà run!
Tuy rằng không biết cụ thể bao nhiêu lần, nhưng có một điều chắc chắn là, bản thân mình đoán chừng sẽ không sống nổi đến khi viên đá nào tiêu hao hết năng lượng.
Nhưng trong lòng cả năm người vẫn ôm một chút tâm lý may mắn: thứ quý giá như vậy, ngươi nỡ lòng lãng phí hết trên người chúng ta sao?
Thế nên, nếu chúng ta tiếp tục cắn răng chịu đựng thì có thể vượt qua không?
Nhưng ngay sau đó, khi bọn họ nhìn thấy một viên đá khác thể tích còn lớn hơn, gấp khoảng hơn mười lần so với viên đá ngũ sắc nhỏ trước đó, tất cả đều đồng loạt sụp đổ.
Viên đá nhỏ vừa rồi kia thoạt nhìn đã sắp không còn màu sắc gì mà có thể khiến năm người bọn họ cải tử hoàn sinh mấy trăm lần.
Thế thì viên đá lớn hơn, còn hiện ra màu sắc rực rỡ này còn có thể có uy thế như thế nào nữa?
Thậm chí...
Sau khi có người lại chịu tra tấn một lần nữa... khi Tả Tiểu Đa ở cách đó vài mét ném viên đá lớn hơn kia tới, năm người đã hoàn toàn sụp đổ!
Bởi vì...
Lần này nhanh hơn!
Khôi phục nhanh hơn, trước sau chỉ mất thời gian trong nháy mắt, người bị thương đã khôi phục hoàn toàn!
“Thế nào? Ta đã nói bất ngờ sẽ lần lượt xuất hiện mà. Chúng ta cứ từ từ mà chơi, thời gian còn dài.” Tả Tiểu Đa bước tới chậm như rùa, thu lại viên đá Bổ Thiên Thạch ngũ sắc: “Thầy giáo của ta bị các ngươi hại chết, ta sao có thể dễ dàng bỏ qua cho các ngươi được. Mỗi một người bên các ngươi, ta đều phải giết một trăm lần, một ngàn lần. Nhớ kỹ, là mỗi người các ngươi!”
“Ta sẽ chậm rãi giày vò các ngươi, mười năm hai mươi năm hơn một trăm năm... Chỉ cần ta không muốn các ngươi chết, các ngươi sẽ không thể chết được!”
“Ta biết các ngươi cứng cỏi, cũng biết các ngươi có thể chống đỡ được.”
“Nhưng mà, ta thực sự không gấp. Ta muốn nhìn xem các ngươi còn có thể chống đỡ đến khi nào? Các ngươi không nói cho ta biết tin tức gì cũng không sao, bởi vì sớm muộn gì ta cũng có thể biết... Ta còn biết, Quần long đoạt mạch ở ngay trước mắt, những mưu kế của các ngươi cuối cùng cũng phải xuất hiện ở trước mặt ta.”
“Chỉ cần ta bày ra dáng vẻ muốn trốn thoát khỏi thành, các ngươi sẽ sốt ruột, sẽ hành động mù quáng!”
“Một khi các ngươi căng thẳng, một khi các ngươi làm bừa, thì sẽ đến bắt ta, cho nên... các ngươi không nói cũng chẳng sao, ta chỉ cần chờ là được rồi. Hôm nay chạy một lần, ngày mai lại chạy một lần... Ta tin rằng rất nhanh ta sẽ có thể bắt thêm được người mới.”
“Ta cũng tin rằng các ngươi đã hiểu được cấp bậc thực lực của hai chúng ta. Sau trận chiến hôm nay, các ngươi hẳn là đã rất rõ ràng sau khi tự mình trải nghiệm. Cho dù là cao thủ Hợp Đạo có đến đây, muốn bắt được chúng ta là điểu không thể. Cho dù quả thực không đánh lại, ít nhất chúng ta vẫn còn có thể chạy trốn đúng không?”