Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2039 - Chương 2037: Muốn Chết, Đâu Có Đơn Giản Như Vậy! (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2037: Muốn chết, đâu có đơn giản như vậy! (2)

“Nhưng mà, các ngươi đã ở trong tay ta, muốn được chết một cách thoải mái một chút thì đâu có dễ dàng như vậy được. Chẳng lẽ các ngươi không muốn chết thoải mái chút sao?” Tả Tiểu Đa nói.

Vẫn là ánh mắt khinh miệt như trước.

“Thực sự thấy chết không sờn như vậy sao? Nghiêm hình tra tấn cũng không sợ?”

Vẫn là ánh mắt khinh miệt nhý trýớc.

“Hảo hán, ta thích nhất là hảo hán!”

Tả Tiểu Đa cười to: “Yên tâm, hiện tại thứ chúng ta có nhiều nhất là thời gian!”

Ánh mắt khinh miệt, vẫn là ánh mắt khinh miệt.

“Nhìn xong rồi thì tuyệt đối đừng sợ nhé, cũng đừng giật mình.”

Đột nhiên Tả Tiểu Đa tóm lấy một người có cơ thể khá hoàn chỉnh trong năm người ra, không nói thêm lời nào, kiếm trong tay xoèn xoẹt cắt liên tục bốn năm trăm đường, cắt chằng chịt lên thân thể người này, khắp người bị thương, vết cắt dày đặc, máu tươi lập tức phun ra như suối.

Nhưng năm người vẫn không hề sợ hãi, thậm chí có chút coi thường.

Chỉ thế thôi sao?

Người chịu cực hình cắn răng, trong suốt quá trình không hề kêu lên một tiếng, sắc mặt cũng không thay đổi.

Dù sao, cảnh tượng này cũng nằm trong dự đoán của bọn họ, chẳng có gì đáng ngạc nhiên, không có gì đáng nhắc tới.

“Đúng là cứng cỏi, ngạc nhiên bất ngờ lần lượt sẽ tới, cứ chậm rãi thưởng thức đi.”

Dứt lời, Tả Tiểu Đa lấy ra một lọ muối nhỏ, chậm rãi rắc lên.

Người nọ cả người run rẩy, toàn thân đổ mồ hôi lạnh, nhưng vẫn không nói một lời, sắc mặt vẫn không thay đổi.

Lại một bình mật ong, bôi lên tất cả các vết thương trên người, sau đó vung tay lên...

Lúc này đây, tay vừa phất lên, vô số ong mật, kiến, bò cạp, ruồi nhặng, các loại độc trùng... còn có cả mấy con rắn...

Mùi thơm ngào ngạt tràn ngập, những loài vật này đều lao tới, tìm kiếm mùi thơm. Chỉ trong chốc lát, bọn chúng đã bò khắp toàn thân người đó.

Lúc này, sắc mặt của năm người kia cuối cùng cũng thay đổi, nhất là tên người đầy vật lạ kia rốt cuộc không nhịn được tru lên: “Giết ta đi!”

“Lúc này mới tới đâu chứ? Không phải ta đã nói sao, bất ngờ sẽ lần lượt đến, nhưng cần phải nếm đầy đủ hương vị...”

Khi cả bốn người quay đầu lại, không đành lòng nhìn được nữa, người này vẫn liên tục giãy giụa đau đớn, la hét... khoảng ba giờ sau...

Cuối cùng, cuối cùng ngay cả sức lực để gào thét cũng đã không còn nữa, khiến cục diện cực kỳ ngưng trệ.

Thực ra người đàn ông này thân thể cường tráng, ý chí kiên nghị, gặp phải tình cảnh này mà một câu cũng không chịu nói.

Mắt thấy hắn sắp không xong, đã thoi thóp, sắp phải chết...

Bốn người khác toàn thân run rẩy, trong mắt tràn đầy thù hận, còn có một chút hâm mộ, dường như hâm mộ đồng bọn của mình chết như thế này... cuối cùng đã được giải thoát rồi, không phải chịu cảnh tra tấn nữa.

Bốn người đều hiểu rất rõ, với tình trạng vết thương của mấy người họ, cho dù có thêm linh đan diệu dược, diệu thủ thần y cũng thực sự không thể cứu chữa được... Máu tươi đã chảy khô, còn sống thế nào được nữa?

Căn nguyên đều đã hao hết, lấy gì để sống đây?

“Thế nào?”

Tả Tiểu Đa cười tủm tỉm hỏi.

“Ngây thơ.” Người áo đen bịt mặt cầm đầu cười lạnh: “Nếu ngươi chỉ có chút bản lĩnh đó, ta ta khuyên ngươi vẫn nên mau chóng giết bọn ta đi, đừng có mơ tưởng hão huyền, lãng phí thời gian vô ích.”

“Cũng chỉ có chút thủ đoạn đó, dọa người bình thường thì được, còn đối với chúng ta, ha ha...”

Tả Tiểu Đa cười tủm tỉm nói: “Ai, thứ ta dựa vào chính là chút thủ đoạn đó, nhưng chút thủ đoạn đó còn có tiếp theo nữa, không cần phải sốt ruột, hiện tại mới chỉ là bắt đầu mà thôi. Không phải ta đã nói mấy lần rồi sao, bất ngờ lần lượt sẽ tới, thời gian thì chúng ta có, mời tiếp tục thưởng thức!”

Dứt lời, hắn vung tay lên lần thứ hai, một dòng nước xiết từ trên trời giáng xuống, trong nháy mắt đã gột rửa người chết kia sạch sẽ.

Lúc này người đó đã sắp ngừng thở, chỉ còn có thân thể là vẫn còn ấm.

Nhưng người, thì đã chết rồi!

Nhưng mà ngay sau đó, trong lòng bàn tay Tả Tiểu Đa bỗng nhiên có thêm một viên đá, hắn mỉm cười nói: “Bất ngờ tiếp tục đây, để ta cho các ngươi xem ảo thuật, đảm bảo các ngươi sẽ rất bất ngờ, rất kinh ngạc, rất... nghi ngờ!”

Nói xong, hắn ném viên đá nhỏ vào tên vừa mới chết.

Sau đó...

Ngay lúc bốn người còn lại không hiểu nguyên do, dần dần toàn thân trở nên run rẩy, trong ánh mắt dần dần trở nên kinh ngạc, bàng hoàng, khiếp sợ...

Người vừa mới chết kia, vậy mà lần nữa có hơi thở!

Lồng ngực bắt đầu mơ hồ phập phồng, dần dần trở nên ngày càng có lực, sau đó... vô số miệng vết thương được nước xối sạch sẽ trở nên trắng bệch, khép lại từng chút từng chút bằng tốc độ mà mắt thường có thể thấy được...

Suốt quá trình chỉ có mấy giây, cho đến khi Tả Tiểu Đa thu hồi viên đá lại, người này rõ ràng đã khôi phục hoàn toàn khỏe mạnh, thân thể thậm chí còn khỏe mạnh và hoàn thiện hơn cả lúc trước khi chịu tra tấn, toàn thân không có lấy một vết thương, ngay cả những vết sẹo năm xưa để lại, tất cả đều biến mất không còn dấu vết!

Thân thể bốn người không tự chủ được mà run lên, ánh mắt dần dần bị sự sợ hãi chiếm cứ.

“Ta... ta đã ở đâu đây?” Người trên mặt đất mở to mắt, thở dài một tiếng: “Cuối cùng cũng được giải thoát rồi... Thực sự là quá thoải mái. Thì ra người ta sau khi chết sẽ thoải mái như vậy...”

Nhưng đột nhiên nhìn thấy bốn người trước mặt dáng vẻ như nhìn thấy quỷ, hắn lập tức sửng sốt: “Đây... đây...”

Trong mắt bốn người, tất cả đều là bi ai, tràn ngập vẻ sợ hãi.

Trong khoảnh khắc quay đầu lại, liếc mắt một cái liền nhìn thấy khuôn mặt tươi cười giống như ác ma của Tả Tiểu Đa.

Hắn không nhịn được sửng sốt, lập tức kêu lên: “Đây... đây là chuyện gì vậy?”

“Rất đơn giản mà, chính là ngươi chưa chết, ngạc nhiên không, bất ngờ không?”

Tả Tiểu Đa cười híp mắt nói: “Ta không cho ngươi chết, ngươi có thể chết được sao? Trò chơi này vui không? Có muốn chơi lâu dài không?”

Hơi thở của năm người đồng thời trở nên nặng nhọc, nhìn chằm chằm Tả Tiểu Đa. Nếu như ánh mắt có thể giết người, vậy thì cơ thể Tả Tiểu Đa đã sớm vỡ nát, nát thành từng mảnh nhỏ.

“Có biết đây là cái gì không?”

Tả Tiểu Đa cầm Bổ Thiên Thạch trong tay, bắt đầu phổ cập khoa học: “Thoạt nhìn giống như một hòn đá rất bình thường rất tầm thường đúng không? Nhưng mà, điều ta muốn nói cho các ngươi biết là, viên đá này chính là Bổ Thiên Thạch của Oa Hoàng bệ hạ trong truyền thuyết năm đó đấy.”

Bình Luận (0)
Comment