“Gia tộc Hoàng Phủ, Nhị Hoàng tử, Tam Hoàng tử, đám người thần bí... Vương gia.”
Tả Tiểu Đa lẩm bẩm, sát khí trong mắt đã tích tụ thành thực chất.
Mà chút khác biệt đó chỉ giới hạn trong các chi tiết tiến hành hành động, không ảnh hưởng tới toàn cục.
Mà tác dụng của năm người này, Tả Tiểu Đa đại khái có thể xác định được, bọn họ là loại tay chân cao cấp nghe theo mệnh lệnh của gia chủ.
Nói là cao cấp cũng không phải, nhưng nếu nói là cấp thấp thì cũng không đúng.
Đại khái chính là lệ thuộc tuyệt đối vào cấp cao mới có thể điều khiển sai phái được đội ngũ kim bài và sức chiến đấu cao cấp.
Mà người như thế, ở Vương gia được gọi là “Tổ Hành Động”.
Cái tên này, đúng là cmn đẳng cấp.
Đúng như cái tên của nó, nó chỉ chịu trách nhiệm về hành động, chỉ phụ trách chuyện giết chóc... Nhưng nói đến tất cả các quyết sách, tổ chức, giải quyết, bọn họ sẽ không tham dự!
Nói một cách dễ hiểu hơn, đó là chủ nhân nói chuyện, thuộc hạ sẽ ra tay, thuộc hạ sẽ nghe theo mệnh lệnh, không quan tâm đến những việc khác.
Mà Tổ Hành Động như thế này ở Vương gia không chỉ là một tổ, chỉ là giữa hai bên không lệ thuộc nhau, càng không hiểu rõ nhau, chỉ giới hạn trong việc biết đến sự tồn tại của nhau mà thôi. Mà sau khi xác định được chức năng, bọn họ lập tức thuộc về quá khứ, từ nay về sau, ngoại trừ công việc đúng chức vụ của mình, những chuyện khác bọn họ không cần quan tâm, càng không cần thăm dò.
Trong đó phân công rõ ràng, kỷ luật nghiêm minh, khiến Tả Tiểu Đa nghe mà da đầu run lên, cực kỳ sợ hãi.
Mà ngoài Tổ Hành Động còn có Tổ Ám Sát, Tổ Thôi Thủ,...
Khoảnh khắc nghe thấy tên của Tổ Thôi Thủ, Tả Tiểu Đa lại bất ngờ nhớ lại một chuyện cũ.
Đó là chuyện cũ của phó hiệu phó Thạch Vân Phong của Cao Võ Tiềm Long.
Mặc dù Hiệu phó Thạch đã được sửa lại án sai, thanh danh cũng được làm sáng tỏ, thế nhưng bàn tay sau màn gây nên sóng gió trên mạng năm đó lại không bị sa lưới!
Mà nay, trong thời điểm nhạy cảm này, cái tên được gọi là “Tổ Thôi Thủ” của Vương gia đã chạm vào dây thần kinh nhạy cảm của Tả Tiểu Đa.
Huyết quang trong mắt Tả Tiểu Đa lóe ra, hắn lờ mờ cảm thấy... lần này, có lẽ hán đã tìm ra ngọn nguồn vấn đề rồi.
Mà ngọn nguồn này lại là một thứ khổng lồ đã tồn tại hàng ngàn năm, thậm chí hàng chục ngàn năm, một thứ đã cắm rễ rất sâu trong cấp cao của Nhân tộc ở Tinh Hồn!
Đó là cao thủ Phi Thiên, những tu giả đứng đầu Nhân tộc. Trong gia tộc của bọn họ lại còn phân thành rất nhiều nhóm nhỏ, chia ngành chia loại, không phải là ít!
Đó là khái niệm gì?
Tuy rằng không phải loại thiên tài Phi Thiên được rèn luyện từ trong huyết chiến, nhưng cho dù là loại thiên tài Phi Thiên này thì vẫn là lực lượng đủ để khiến người khác kinh ngạc không nói nên lời!
Không nói những cái khác, nói ngay năm người trước mặt này. Nếu như người tới không chỉ là năm người, chỉ cần hơn mười người, mà đối phương không khinh địch thì với điều kiện là Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm không chạy trốn, hai người không dám nói là sẽ thắng. Cho dù có thắng thì e rằng cũng phải trả một cái giá không nhỏ. Nếu như càng nhiều người tới thì sao?
Đừng quên, Vương gia không chỉ có Tổ Hành Động mà còn có Tổ Ám Sát, lực lượng chiến đấu cũng không thể khinh thường, lực sát thương lại càng lớn hơn!
Khi cả đại lục huyết chiến Nhật Nguyệt Quan, vô số nam nhi nhiệt huyết vùi đầu đổ máu, một gia tộc lại che giấu một lực lượng mạnh như vậy!
“Vương gia!” Tả Tiểu Đa ngửa mặt lên trời hét lớn một tiếng: “Một gia tộc thối nát như vậy, sao có thể tồn tại đến ngày nay!”
“Gia tộc thối nát?”
Ngay cả những người đang bị thẩm vấn, ánh mắt cũng lộ ra vẻ mỉa mai.
Tả Tiểu Niệm thở dài một tiếng: “Vương gia? Vương gia cũng không tầm thường đâu...”
Tả Tiểu Đa nhíu mày: “Vương gia này có bối cảnh gì lớn sao?”
Tả Tiểu Niệm thở dài, nhớ lại những thông tin liên quan tới Vương gia trong cơ sở dữ liệu của Cửu Trùng Thiên Các.
Dần dần, trong lòng nàng cảm thấy vô cùng chán nản, thất vọng.
“Đa Đa, Vương gia, không phải là một gia tộc dễ đối phó như vậy đâu.”
“Không dễ đối phó thế nào?”
“Vương gia... không phải là một gia tộc bình thường. Nếu kẻ địch lần này của chúng ta đã định là Vương gia, vậy thì phải bàn bạc kỹ hơn.”
Tả Tiểu Niệm đè xuống nỗi hận trong lòng, nói: “Hiện tại ta chỉ ước có thể nhổ tận gốc Vương gia, nhưng mà việc này quả thực không thể hành động liều lĩnh được, phải bàn bạc chắc chắ rồi mới hành động, không thể khinh thường được.”
Tả Tiểu Đa không phục hỏi: “Tại sao? Chẳng lẽ còn phải để lại một gia tộc như vậy sao?”
“Không phải vậy.”
Tả Tiểu Niệm thở dài: “Nói thế này đi, cho dù là trong các thế gia hiện tại, gia tộc đứng đầu là Du gia xảy ra chuyện, có Trích Tinh Đế Quân và Hữu Lộ Thiên Vương áp chế, có lẽ muốn xử lý thế nào thì còn có thể xử lý thế đó. Nhưng Vương gia lại có một đặc chất mà ngay cả gia tộc hạng nhất là Du gia cũng không có.”
“Đặc chất gì mà lại lợi hại như vậy?”
“Bởi vì năm đó, trưởng bối của Vương gia đã từng hy sinh oanh liệt vì tương lai của cả đại lục.”
Tả Tiểu Niệm thở dài: “Công trạng này khiến người đời sau không thể không tưởng niệm, không thể coi như không thấy. Có công lao này ở trước mặt, muốn động đến Vương gia, e rằng nói thì dễ làm mới khó.”
Vẻ mặt Tả Tiểu Đa nặng nề: “Ngươi đang nói đến... Vương Thiên Vương?”
“Đúng vậy!”
Tả Tiểu Niệm chậm rãi nói:
“Vương gia là một thế gia đặc biệt mà tổ tiên đã từng xuất hiện Thiên Vương! Vốn dĩ Vương gia chỉ là một gia tộc hạng ba không nổi tiếng, nhưng sau khi Cô Hồng Thiên Vương Vương Phi Hồng nổi lên, địa vị của Vương gia theo đó cũng được nâng lên.”
“Cô Hồng Thiên Vương Vương Phi Hồng là người cùng thời với Trích Tinh Đế Quân, Ngự Tọa Tuần Thiên, gần như đều là tuyệt đỉnh cường giả kề vai sát cánh. Ngự Tọa và Đế Quân có thành tựu to lớn, sánh vai cùng Hồng Thủy Đại Vu và Lôi Đạo Nhân của Đạo Minh, mà Vương Phi Hồng lại là Thiên Vương đứng đầu của đại lục Tinh Hồn năm đó, cũng là vị Thiên Vương đầu tiên của Tinh Hồn, chỉ xếp dưới Ngự Tọa và Đế Quân!”