“Chuyện này là thế nào vậy?” Tả Tiểu Đa vô cùng uất ức.
Rõ ràng là dạo này ta có làm cái gì đâu...
Đột nhiên lại điên cuồng như vậy?
Chuyện này là tại sao chứ?
Tả Tiểu Niệm mặt lạnh lùng luyện công.
Hừ, tên Tiểu Cẩu Đát này cũng là thẳng nam sao? Biểu hiện bình thường cũng đâu có giống lắm...
...
Trải qua thời gian tu luyện lâu như vậy, trước mắt Tả Tiểu Đa đã tăng tu vi của mình lên đến Quy Huyền đỉnh phong, áp chế mười ba lần.
Tuy nhiên, dựa trên kinh nghiệm áp súc trước đó, lại có thêm sự hỗ trợ của Cửu Tiêu Linh Tuyền Thủy và mật Nguyệt Quế, trước mắt trong đan điền vẫn còn không gian rất lớn có thể áp súc.
Nhưng Tả Tiểu Đa vẫn hiểu rõ: mặc dù Tả Tiểu Niệm cũng là Quy Huyền, nhưng sự hùng hậu của căn cơ nội tình hoàn toàn không thua kém mình chút nào. Tiểu Niệm tỷ bước vào con đường tu hành sớm hơn so với mình, trong tình trạng phát huy toàn lực, mình quả thực đánh không lại, trơ mắt nhìn chứ không có cách nào khác.
Nhất là Tả Tiểu Niệm trước mặt đã hoàn toàn hiểu được sự kế thừa của Thái m Tinh Quân, Nguyệt Phách Hàn Quang Kiếm kia sẽ được sử dụng, cho dù Tả Tiểu Đa có dốc hết sức lực, lấy ra Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy, thậm chí là cộng thêm sự trợ giúp của Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu thì vẫn bị ép xuống thế hạ phong mà thôi!
Đúng, chính là từ lúc mới bắt đầu đã bị ép xuống thế hạ phong, sau đó là đại bại... cuối cùng bị ấn chặt xuống đánh một trận, bị đông thành băng!
Tả Tiểu Đa uể oải cực kỳ.
Dù sao hắn cảm giác mình đã gặp đủ loại kỳ ngộ rồi, nhưng cẩn thận nghĩ lại thì hình như cơ duyên của Niệm Niệm mèo cũng không kém bao nhiêu so với mình.
Hai người bây giờ dường như rơi vào trong một vòng tuần hoàn: Tả Tiểu Đa gặp nhiều kỳ ngộ hơn, sự tăng tiến của tu vi lớn mạnh vượt bậc, vượt quá nhận thức của người bình thường, hy vọng lớn nhất từ trong đáy lòng chính là đuổi kịp, thậm chí là vượt qua Tả Tiểu Niệm, thực sự ôm được mỹ nhân về nhà.
Nhưng Tả Tiểu Niệm vẫn như trước, cố gắng tu luyện, cũng gặp nhiều kỳ ngộ hơn, sự tăng tiến của tu vi lớn mạnh vượt xa nhận thức của người bình thường. Mà mục đích của nàng lại là không được để Tả Tiểu Đa đuổi kịp, nhờ đó duy trì quyền uy và địa vị của mình.
“Chỉ sợ sau này kết hôn, trong nhà này tiếng nói của ta mới có trọng lượng! Nếu Tiểu Cẩu Đát không phục, ta sẽ đánh tới khi hắn phục thì thôi!”
Đây là chấp niệm đã ăn sâu trong lòng, tồn tại trong nhận thức của Tả Tiểu Niệm.
“Hiện tại ta đã áp chế mười ba lần... nếu muốn thắng được Niệm Niệm mèo... nhìn tiến độ bây giờ, ít nhất phải đến khi áp chế được bốn mươi lần thì mới có thể đạt đến trình độ hiện tại của Niệm Niệm mèo.”
“Mà Niệm Niệm mèo bây giờ... hẳn là sắp đột phá bình cảnh, hoặc là có cao nhân chỉ điểm, tăng số lần áp chế tu vi lên. Tu vi của Niệm Niệm mèo bây giờ ít nhất cũng đã là bốn mươi bảy bốn mươi tám lần trở lên rồi...”
“Điều này cũng là, ưu thế của ta so với Niệm Niệm mèo chính là bảy tám lần áp chế nhiều hơn của Quy Huyền đỉnh phong này. Suy cho cùng bốn mươi lần của ta tương đương với hơn bốn mươi bảy, bốn mươi tám hoặc năm mươi lần của nàng.”
“Nhưng đây là hạng áp chế cao của Quy Huyền, hoàn toàn không thể đảo ngược...”
“Chuyện đáng giận nhất là, rõ ràng mình đã nhận được truyền thừa cách mấy đời của Chúc Dung Hỏa Thần Tổ Vu. Đây là truyền thừa bất thế mà không một ai ở Vu Minh lấy được. Nhưng Tiểu Niệm tỷ cũng nhận được truyền thừa của Thái m Tinh Quân gì đó, lại thuộc dạng năng lượng thuộc tính chí âm chí hàn, không những đối lập với mình, hơn nữa bởi vì sự chênh lệch tu vi mà khắc chế mình một cách áp đảo!”
“Đối phó với nàng lại không thể dốc sức liều mạng được... Ai!”
Tả Tiểu Đa càng nghĩ càng cảm thấy ấm ức, trong lòng phiền muộn không thôi.
Dựa theo tình hình hiện tại, cho dù là đạt đến Phi Thiên, e rằng mình chưa chắc đã có thể thắng được Tả Tiểu Niệm.
Nói cách khác, nếu như một lần áp chế Đan Nguyên cảnh là một hạt mè, như vậy khi ở cảnh giới Quy Huyền đỉnh phong, một lần áp chế chính là một trái dưa hấu, tu vi càng cao thì càng lộ vẻ cao thâm.
Đừng vội thấy thời điểm Tả Tiểu Niệm đạt đến Hóa Vân, Tả Tiểu Đa còn chưa tới Đan Nguyên cảnh, cao hơn nhiều cấp bậc, hiện tại hai người đều ở cấp Quy Huyền, có vẻ như Tả Tiểu Đa đã đuổi kịp, đuổi bằng rồi...
Nhưng trên thực tế, sự chênh lệch thực lực thực sự giữa hai người vẫn là rất lớn.
Một con sông nhỏ là một cảnh giới, một vùng biển rộng cũng là một cảnh giới, nhưng nếu dùng cảnh giới biển rộng làm tiêu chuẩn đánh giá chung thì lại không khỏi không công bằng.
Thái Bình Dương và Bắc Băng Dương cũng được xưng đại dương, có thể nói Thái Bình Dương và Bắc Băng Dương cùng cấp bậc, nhưng giữa hai bên chênh lệch lượng chứa bao nhiêu, ai mà không biết chứ?
...
Chín tháng ở trong Diệt Không Tháp, đối với thế giới bên ngoài cũng chỉ mới trôi qua hai ngày ba đêm mà thôi.
Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm xuất quan, xuất hiện lại trên thế giới lần nữa.
Mà lựa chọn thời gian này, Tả Tiểu Đa đã cân nhắc liên tục.
Nếu như thời gian mất tích dài thêm hai ngày nữa, sợ rằng Vương gia sẽ ra tay đối phó với người của thành Phượng Hoàng, dựa vào đó ép hai người hiện thân. Tả Tiểu Đa tuyệt đối không dám đánh giá cao điểm mấu chốt của Vương gia nữa, mà thời gian ngắn một chút thì không có ý nghĩa lắm.
Trong hai ngày rưỡi ẩn nấp, Tả Tiểu Đa muốn dồn toàn bộ lực chú ý của Vương gia lên người hai chị em, trước tiên phân thắng bại với hai người mình, khôn sống dại chết!
Nhưng Tả Tiểu Đa không biết, hoặc là nói điều nằm ngoài dự tính của hắn chính là, trong thời gian hai ngày hắn ẩn mình đi luyện công, mạng internet đã sớm bùng nổ, hơn nữa còn bùng nổ đến mức độ không thê kiểm soát được!
Cả đại lục Tinh Hồn cũng đang sôi sục vì nó!
Mộ của một vị lão hiệu trưởng đức cao vọng trọng đã bị những kẻ có âm mưu đào lên.
Một chủ đề nóng như vậy đã ngay lập tức trở thành đề tài của toàn dân.
Công ty Tả Soái đốt hết hỏa lực, cả công ty tràn đầy khí thế chiến đấu chưa từng có. Tất cả các loại tài liệu có chứa nội dung giá trị không ngừng được đưa lên.
Những câu chuyện liên quan đến cuộc đời của Hà Viên Nguyệt được sửa sang lại và tung ra, từng cái từng cái được đăng lên mạng.