“Nam Soái cũng nói, hy vọng chuyện này bắt đầu từ trên mạng thì cũng kết thúc trên mạng.” Đối phương nói một câu mơ hồ, ý là, các đại lão đều đang chú ý, Vương gia các ngươi cũng đừng có quá đáng.
“Chúng ta cũng đang cố gắng duy trì công bằng.”
Nhưng người của Vương gia này đã thấy choáng váng rồi.
Cái gì gọi là Vương gia chúng ta không nên quá đáng?
Là các ngươi quá đáng đó chứ hả?
Đây không phải là đang bắt nạt người khác sao?
Cái gì gọi là các ngươi cũng đang cố gắng duy trì công bằng? Các ngươi cũng đang cố gắng chèn ép nhà ta mới là thật đó!
“Nam Soái có ý gì?”
“Ý tứ rất rõ ràng mà, chính là không cho phép Vương gia dùng vũ lực trong chuyện này, chỉ có thể giải quyết bằng biện pháp thông thường, chiến thuật dư luận! Nếu sử dụng thêm vũ lực, khả năng sẽ có thêm lực lượng tham gia vào để ngăn chặn, tất cả đều phụ thuộc vào quyết định của Vương gia!”
“...”
“Còn có Đông Phương, Tây Môn, Bắc Cung đại soái nữa... tất cả đều bày tỏ tin tưởng sự trong sạch của Vương gia, cũng tin rằng Vương gia có thể tự chứng minh được sự trong sạch của mình. Nếu như trong trận chiến dư luận này, nếu như có người sử dụng thủ đoạn không theo lẽ thường, bọn họ sẽ ra tay can thiệp vào.”
“Can thiệp? Can thiệp thế nào?”
“Việc này, không phải là việc mà vai vế như ta có thể biết được.”
“Chuyện này căn bản không công bằng!”
“Công lý ở lòng người, có chỗ nào không công bằng chứ?”
“Việc này là phân biệt đối xử với Vương gia chúng ta!”
“Ngài nghĩ nhiều quá rồi, trắng đen sao không rõ, kỳ thị ở đâu chứ?”
“Chúng ta là gia tộc mang chiến công, há có thể đánh đồng với một công ty nhỏ, công bằng ở đâu chứ?”
“Đúng thế đó, Vương gia chính là thế gia chiến công, cần gì phải bận tâm đến một công ty nhỏ chứ, tự chứng minh sự trong sạch của mình là được rồi. Hơn nữa, vương tử phạm pháp, trị tội như dân. Chẳng lẽ Vương gia các ngươi còn muốn có đặc quyền sao?”
Vương gia chúng ta đúng là muốn có đặc quyền!
Những lời này hiển nhiên không thể nói rõ được. Nhưng mà, như thế cũng tức đến nổ phổi rồi.
Chuyện này phát triển ly kỳ như vậy, quả thực là không tưởng tượng nổi.
“Ta không phục, ta muốn diện kiến bệ hạ.”
“Bệ hạ nói rồi, nếu Vương gia có bất kỳ bất mãn nào thì có thể tìm Ngự Tọa, Đế Quân nói chuyện. Dù sao các ngươi cũng là thế giao. Chuyện này, bệ hạ là người ngoài, nhúng tay vào thì không tốt lắm.”
“... Thế giao?”
“Đúng thế, chẳng lẽ gia tộc Chiến Thần các ngươi và gia tộc Ngự Tọa, Đế Quân không phải là thế giao sao?” Ý tứ kia chính là, các ngươi có quan hệ bền chặt như vậy, ngươi không đi tìm họ mà lại đến làm cho ta khó xử...
“...”
Người Vương gia cảm giác mình bị nội thương, nội thương khó có thể khỏi hẳn được.
Chúng ta ngược lại muốn nhận thế giao này, nhưng mà... người ta đâu có nhận đâu.
Bây giờ tới đâu để nhờ vả thế giao đây?
Hơn nữa, cho dù có thể nhờ vả chút quan hệ, nhưng mà không dám đi.
Đi tìm Ngự Tọa, Đế Quân, phải là gia chủ hoặc là lão tổ mới được...
Nhưng cho dù là ai thì cũng biết, bất kể người nào, đứng trước mặt Ngự Tọa, Đế Quân đều không giấu giếm được bí mật. Cho dù ngươi có tìm được thì Ngự Tọa vừa liếc mắt nhìn một cái, f* ck, chính là lỗi của Vương gia các ngươi, còn có mặt mũi đến tìm ta đòi lại công bằng...
Như thế chỉ có khiến cho Vương gia tiêu đời nhanh hơn mà thôi.
Trở lại Vương gia, cấp cao của gia tộc vừa thương lượng, trên mặt mỗi người đều giăng đầy mây đen, còn có sự khó tin không thể tưởng tượng nổi.
Tại sao có thể như vậy?
Tại sao có thể xác định đó là trận chiến trên mạng?
Sao có thể như thế được?
Ngay sau đó, đại Các chủ của Cửu Trùng Thiên Các cầu kiến gia chủ Vương gia.
Gia chủ chỉ có thể đích thân ra đón.
Người tới chính là nhân vật lớn cấp cao nhất của vùng đất Thượng Kinh này. Vương gia lần này đang gặp phải phong ba, tuyệt đối không thể đắc tội được.
“Những người được Vương gia phái tới đều ở đây.”
Các chủ đưa ra một chiếc nhẫn không gian, nói một cách nghiêm túc: “Chỉ là tranh chấp trên mạng, không cần phải ám sát nữa chứ? Việc này gây khó khăn lớn cho công việc ở các nơi... Cục Tinh Thuẫn các nơi cũng tỏ ra rất bất mãn. Thiên hạ thái bình như hôm nay, các ngươi còn phái ra nhiều sát thủ như vậy làm gì... Chúng ta cũng tin rằng Vương gia trong sạch, tin tưởng Vương gia có thể tự chứng minh sự trong sạch của mình. Công lý ở lòng người, thị phi không có chỗ ở đây.”
“Vương gia chủ, sau này, những chuyện như vậy đừng nên tiếp tục làm nữa. Chúng ta sắp bị ngươi ép đi Phong Hải trấn giữ rồi... Hãy thông cảm cho những người làm việc phía dưới đi, ha ha, cáo từ cáo từ.”
“Ừm, Vương gia chủ, các ngươi là gia tộc chiến công, phải tạo ra một môi trường công bằng cho xã hội này. Trong xã hội công bằng, ai ai cũng có trách nhiệm, không nên hở một chút là la lối giết chóc. Hơn nữa gia tộc chiến công các ngươi cần phải làm một tấm gương tốt đó.”
Các chủ tổng cộng chẳng nói mấy câu, ngồi thêm mấy phút rồi đi.
Người Vương gia im lặng hồi lâu mới mở nhẫn không gian ra, bên trong không có gì bất ngờ xảy ra, chính là hơn một ngàn bảy trăm cái đầu người.
Những người này tất nhiên là đám sát thủ được lần lượt phái đến ám sát công ty Tả Soái, thêm một ít đệ tử Vương gia, còn có ba mươi người được phái đến thành Phượng Hoàng, còn cả... một chi nhánh ở thành Phượng Hoàng...
Đầu của tất cả mọi người đều ở đây, rất chỉnh tề, không thiếu một người.
Lần này, đầu người đã về đây rồi, nhưng thân thể thì không biết đã ở nơi nào.
Dựa theo lời của vị các chủ Cửu Trùng Thiên Các này chính là: Lá rụng về cội!
“Đệt lá rụng về cội...”
Gia chủ Vương gia gần như hôn mê bất tỉnh tại chỗ. Các ngươi hiểu lá rụng về cội có nghĩa là như thế sao? Giết toàn bộ, chỉ đưa đầu về?
Cái này gọi là lá rụng về cội à?
Câu nói sau cùng trước khi đi của các chủ vô cùng rõ ràng dễ hiểu.
“Chúng ta kiên quyết ủng hộ công bằng, chúng ta kiên quyết trừng trị việc không tuân thủ pháp luật. Nếu như có người của công ty Tả Soái đến giết người của Vương gia các ngươi, chúng ta cũng sẽ bắt giết, tuyệt đối không nhân nhượng. Công lý ở lòng người, thị phi không có chỗ!”
Gia chủ Vương gia trực tiếp đập nát một gian thư phòng!
Các ngươi sao có thể mặt dày mà nói những lời này?
Người của công ty Tả Soái đến đây giết chúng ta?
Bọn họ dám sao?
Bọn họ có thực lực này thực lực này sao?