“Ta đã nói gì? Kết bạn quý ở thể hiện tình cảm, chốc lát như bạn cũ, bạc đầu không hối hận, chút trách nhiệm này cũng không có thì còn kết bạn với ai?”
Du Tiểu Hiệp nhìn xung quanh, hơi ngửa đầu: “Ta chính là thiếu gia chủ của gia tộc Du thị! Ta kết bạn như thế đấy, thì làm sao? Ai dám nói không? Ai? Ai hả ai hả?”
Tên hộ vệ vẻ mặt chán nản ngửa đầu nhìn trời.
Ai ai ai?
Ta là ai?
Ta đang ở đâu?
Tên mập này... tại sao lại phát rồ như thế chứ, sau khi nhắc nhở một câu thì tình hình lại còn nghiêm trọng hơn!
Thật là buồn phiền mà!
Chúng ta là đoàn đội của gia chủ tương lai, được nuôi dưỡng bí mật nhiều năm như vậy, có kinh nghiệm trải qua vô số chuyến rèn luyện, trải qua vô số lần liều mạng mới bộc lộ hết tài năng...
Sau đó, rốt cuộc cũng chờ được đến lúc xác định người thừa kế của gia chủ, nhưng người được chọn lại là một tên làm việc chẳng đâu vào đâu thế này.
Ăn chơi phóng túng thành thạo mọi thứ, chỉ có điều không thích tập võ luyện công.
Kể từ khi Hữu Lộ Thiên Vương tự mình xác định thân phận người thừa kế của người này, Du gia lại bắt đầu náo loạn.
Mỗi ngày, đều sẽ có vài vị trưởng lão đức cao vọng trọng, cùng với trưởng bối dòng chính của Du gia cầm gậy đốc thúc Du Tiểu Hiệp luyện công.
Mà quá trình này mỗi ngày đều tiếp diễn, hầu như không có bất kỳ thay đổi nào.
Thứ nhất, dùng một chậu nước giội tỉnh tên Du Tiểu Hiệp thích ngủ này, sau đó xách cả cơ thể trần truồng của hắn ra ngoài.
Thứ hai, bắt đầu thói quen ẩu đả vào buổi sáng mỗi ngày.
Đúng vậy, không nhìn nhầm đâu, đúng là ẩu đả.
Bởi vì để tên mập tự mình luyện tập chính là ứng phó, chỉ giám sát thôi thì không đủ. Nếu như giám sát là không đủ, vậy thì sắp xếp người đối luyện, đánh một trận không chút lưu tình, khiến cho hắn tự giác dâng lên ý muốn cầu sinh, hiển nhiên cũng sẽ tự giác tu luyện.
Sau khi đánh xong theo thông lệ, thì tiến vào giai đoạn thứ ba: Dùng thiên tài địa bảo, tiến vào trạng thái tiềm tu.
Mỗi lần đều có đều có một vị tu giả Phi Thiên đỉnh phong dẫn dắt linh khí trong cơ thể tên mập. Người tiến vào loại trạng thái tiềm tu này, cơ bản cũng là vị tu giả Phi Thiên kia, dẫn hắn luyện công, giúp hắn luyện công.
Kế tiếp là giai đoạn thứ tư, tiếp tục ẩu đả. Giai đoạn thứ năm, dẫn dắt linh khí nhập vào cơ thể; giai đoạn thứ sáu, lại tiếp tục đánh. Giai đoạn thứ bảy, vẫn là đánh, giai đoạn thứ tám, lại là đánh... sauu đó đến mười một rưỡi buổi tối...
Rốt cuộc cũng để tên mập đi ngủ.
Như thế, mỗi tuần bốn ngày đều trôi qua như vậy, không hề thay đổi.
Ba ngày khác thì tên mập tự do hoạt động, tùy ý thả lỏng.
Tên mập bị đánh đến mức hàng ngày đều tru lên: “Ta không làm người thừa kế nữa... Ta không làm nữa còn không được sao...”
Nhưng càng kêu như vậy lại càng bị đánh tàn nhẫn hơn, nhất định phải đánh đến mức không nói được mới xong, không đúng, không nói được cũng vẫn chưa xong, đánh cũng có kỹ thuật, có thời gian, nhất định phải đến đúng thời gian mới có thể kết thúc.
Mặc dù bốn ngày trong bảy ngày này, tên mập thê thảm như ở trong nước sôi lửa bỏng, nhưng đến mấy ngày được tự do, được thả lỏng, hắn đều vênh váo tự đắc, động một chút chính là: Thân thể của ta là người thừa kế đầu tiên của Du gia, thiếu gia chủ của Du gia, các ngươi cho ta ăn cái này sao?
Thân thể của ta là thiếu gia chủ, chỉ dùng cái này?
Gần như không có chuyện gì thì gây chuyện!
Dĩ nhiên, thời gian rảnh rỗi hắn cũng có làm chuyện đứng đắn, nhưng chuyện đứng đắn của hắn chính là làm việc với hai người phụ nữ. Một người trong đó tên là Cao Xảo Nhi, làm kinh doanh. Mặc dù làm ăn rất tốt, nhưng mà người thừa kế đầu tiên của gia chủ Du gia, kết bạn làm ăn buôn bán với một người phụ nữ, ngươi nói xem mất mặt đến mức nào!
Hơn nữa người phụ nữ đó cũng không ở Thượng Kinh, chỉ từ xa chỉ huy hắn làm việc mà thôi. Chỉ một cuộc điện thoại, vị thiếu gia chủ này đã hấp tấp chạy tới...
Hơn nữa còn tự mình ra ngoài kéo khách...
Nhưng mà, không có so sánh thì không có đau thương, cho dù buôn bán cùng Cao Xảo Nhi có mất mặt, nhưng vẫn là một nghề nghiệp đứng đắn.
Về phần một cô gái khác, theo lời tên mập trắng trẻo này là tán gái, nhưng hình như em gái kia không để ý đến hắn. Thế nhưng tên này lại cứ dính lấy người ta giống như kẹo cao su bong bóng, thể hiện nhuần nhuyễn thủ đoạn nịnh hót, khiến người xem chỉ biết há hốc mồm, quả thực ngoạn mục!
Nhưng điều phải công nhận chính là, cả hai cô gái làm việc với tên mập trắng trẻo đều là người tuyệt sắc. Cao Xảo Nhi vốn đã xinh đẹp tuyệt trần, là tuyệt sắc giai nhân, một người khác tên là Huyền Y lại càng yểu điệu yêu kiều, nghiêng nước nghiêng thành.
Điều này khiến cho đám hộ vệ trong lòng vốn không xem trọng tên mập trắng trẻo đều oán thầm: Tên mập trắng này, không nói những cái khác, ánh mắt của hắn thực sự rất tốt, còn là hình thức khác của một kéo hai, thực sự là rất cao minh.
Chẳng qua mấy ngày qua, gia tộc Du thị dường như càng thêm dung túng tên mập này, mấy ngày liên tiếp đều chơi ở bên ngoài, ngay cả việc ẩu đả hàng ngày cũng dừng lại.
Thế nên mấy ngày vừa qua, tên mập này vô cùng vui vẻ, đương nhiên cũng rất lo lắng.
Trên thực tế ngay khi Tả Tiểu Đa vừa đến Thượng Kinh, Du Tiểu Hiệp đã biết rồi.
Khoảng thời gian này, hắn vẫn luôn tìm kiếm tung tích của Tả Tiểu Đa. Sở dĩ hắn tìm kiếm Tả Tiểu Đa gấp gáp như vậy cũng là do Cao Xảo Nhi nhờ cậy.
Lúc trước Tả Tiểu Đa mất tích, Lý Thành Long phong tỏa tin tức, nhưng Cao Xảo Nhi là ai, sao có thể không đoán ra được là có thể đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào đó. Nàng hiển nhiên cố gắng lôi kéo quan hệ, mà Du Tiểu Hiệp, người của gia tộc Du thị là một mối quan hệ đặc biệt có thể liên hệ!
Chỉ tiếc, cho dù là Du Tiểu Hiệp, cho dù có phái ra người của Du gia nhưng vẫn không tìm được tung tích của Tả Tiểu Đa.
Nhưng cũng vì vậy mà Du Tiểu Hiệp đã biết được mạng lưới quan hệ của Tả Tiểu Đa, cũng từ Ngự Tọa Tuần Thiên đến Tổ Long, sau khi cái tên Tần Phương Dương được truyền ra, tên mập biết rằng chỉ cần Tả lão đại lại xuất hiện, nhất định hắn sẽ đến Thượng Kinh.
Tần Phương Dương xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Tả Tiểu Đa làm sao có thể không đến Thượng Kinh?