Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2061 - Chương 2059: Nhiệt Liệt Hoan Nghênh Tả Lão Đại Đến Thượng Kinh!

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2059: Nhiệt liệt hoan nghênh Tả lão đại đến Thượng Kinh!

Nhưng mà nếu tự mình nói ra thì hơi... gì đó.

Hộ vệ bên cạnh cái mặt cũng đen sì: Đại lão, cho dù lời ngươi nói là thật, nhưng lúc nói những lời này, ngươi không thể dùng phương thức truyền âm sao?

Ghé vào lỗ tai nhỏ giọng nói... đây là cái động tác thần thánh gì vậy!

Phàm là người có chút tu vi, có ai mà không nghe thấy chứ...

“Tả lão đại và chị dâu ăn cơm chưa?” Du Tiểu Hiệp nhiệt tình hỏi.

“Còn chưa ăn...”

“Ai da, ta mời, tất nhiên phải mời rồi, lão đại ngài tuyệt đối chớ khách sáo với ta!”

“Gọi điện thoại, đặt Thiên Thượng Cung, tối nay bao hết, không, bây giờ bắt đầu bao hết, bao đến sáng sớm ngày mai. Tối nay ta và lão Đại ta không say không về!”

Du Tiểu Hiệp không nói nhiều, lập tức ra lệnh.

Một hộ vệ môi giật giật, đi gọi điện thoại.

“Tiểu Hà Mễ, xem ra khoảng thời gian này ngươi sống không tệ ha!” Tả Tiểu Đa liếc mắt nhìn: “Khí phái như vậy?”

“Đây không phải là dựa vào phúc của ngài sao?”

“Thôi đi cha, ta không có cái phúc này, có cũng không cho ngươi.” Tả Tiểu Đa lé mắt.

“Tả lão đại nói như vậy, ta đau lòng đấy...”

“Rốt cuộc là có chuyện gì? Không phải ngươi nói ở trong gia tộc ngươi không được coi trọng sao? Bây giờ nào có dáng vẻ không được coi trọng.”

Nói đến chuyện này, Du Tiểu Hiệp lập tức mặt mày hớn hở, cười ha ha: “Từ lần trước sau khi từ thí luyện ra, rồi về đến gia tộc, chẳng hiểu sao ta đã trở thành người thừa kế chính thức đầu tiên rồi!”

“Thật hay giả đấy?”

Tả Tiểu Đa nghe vậy sợ hết hồn, hoàn toàn sợ hết hồn.

Gia tộc của Du Tiểu Hiệp chính là gia tộc xuất thân của Hữu Lộ Thiên Vương, cũng chính là gia tộc xuất thân của Trích Tinh Đế Quân. Không còn gì để nghi ngờ nữa, đây chính là đệ nhất đại gia tộc của đại lục Tinh Hồn!

Đại gia tộc như thế, có quy định riêng trong việc lựa chọn người thừa kế nhưng cũng cần phải khắt khe và thận trọng. Thường thì con cháu hàng trăm tuổi chưa chắc đã được kết luận.

Sao tên mập này đã được chọn làm người thừa kế đầu tiên nhanh như thế rồi?

Điều này có quá cẩu thả không?

Quả thực, quả thực chính là trò đùa!

Tả Tiểu Đa và Du Tiểu Hiệp tiếp xúc không lâu, nhưng hắn vẫn cảm thấy hiểu khá rõ về tên mập trắng trẻo này. Loại mặt hàng này, cái dáng vẻ đắc ý như sắp lên trời này, hắn có thể làm gia chủ sao?

“Hà Mễ, ngươi không phải là khoe khoang quá mức đấy chứ? Đường đường là Du gia làm sao có thể dễ dàng quyết định một sự kiện lớn như vậy? Không phải là ngươi giả vờ với ta đấy chứ?” Tả Tiểu Đa bày tỏ sự hoài nghi của mình một cách vô cùng chân thành.

“Đừng nói Tả lão đại không tin, ngay cả ta lúc mới nghe nói ta cũng không tin, lúc đó chỉ coi như đang nghe chuyện cười mà thôi.”

Du Tiểu Hiệp cười ha ha một tiếng, nói: “Nhưng mọi thứ thật kỳ lạ, nhất là chuyện ta trở thành người thừa kế chính thức đầu tiên lại là do lão tổ tông chính miệng quyết định! Nói rằng tương lai ta nhất định sẽ có triển vọng lớn, sau đó thì cứ thế quyết định.”

“Lão tổ tông cũng lên tiếng rồi, còn ai dám không nghe? Ai dám không theo? Ai dám không đồng ý? Cho nên ta cứ ngu ngơ thượng vị như thế! Oa ha ha ha ha...”

“Lão tổ tông tự mình quyết định?” Ánh mắt Tả Tiểu Đa có phần đăm chiêu. Lão tổ tông này cũng có vẻ không đáng tin lắm.

“Chính là Hữu Lộ Thiên Vương đó, lão tổ nhà ta.”

“Sau đó... một tháng trước, gia chủ công bố chuyện này ra toàn thiên hạ, xác định địa vị và thân phận người thừa kế của ta, ghi vào sổ vàng. Lão tổ tông Đế Quân trực tiếp đưa ba mảnh ngọc bội hộ thân thần niệm cho ta! Ba mảnh, là ba mảnh đấy ha ha ha... Hú hú!”

Khi nói đến đoạn ngọc bội cuối cùng, rõ ràng Du Tiểu Hiệp cũng nhẹ nhõm hơn rất nhiều, lộ ra một loại đắc chí thỏa mãn khó ai bì nổi.

Nhưng có thể trở thành người thừa kế của đệ nhất gia tộc đại lục Tinh Hồn, vậy thì cũng đủ để kiêu ngạo rồi.

Tả Tiểu Đa bị cuốn hút bởi chuyện này, trong lòng cảm thấy hâm mộ và ghen tỵ, cảm thán gia tộc Du thị không hổ là đệ nhất gia tộc, cách lựa chọn người thừa kê như vậy cũng khiến cho người ta khó mà tưởng tượng nổi.

Nhìn thấy đức tính hiếu thắng của tên mập trắng trẻo kia, Tả Tiểu Đa cảm thấy vô cùng lo lắng cho tương lại của gia tộc Du thị.

Với tính cách của tên mập này, nếu đổi lại là bất kỳ gia tộc nào khác, e rằng đã sớm rời xa quần chúng rồi. Nhưng rơi vào gia tộc Du thị thì lại trở thành đệ nhất bảo bối phiền phức, lại còn tặng hắn ba mảnh ngọc bội thần niệm của Đế Quân, còn dám không theo lẽ thường một chút không?

Chẳng lẽ Du gia chọn người thừa kế cũng dựa theo loại quan niệm “Ai không đáng tin thì chọn người đó” sao?

“Đi đi đi, Tả lão đại, tiểu đệ dẫn ngươi và chị dâu đi tham quan phong cảnh Thượng Kinh, lát nữa sẽ đi Thiên Thượng Cung, không say không về.”

Trên mặt tên mập tràn đầy vinh quang, rực rỡ sáng chói, tinh thần phấn chấn.

Lúc đi trên đường, hai chân cũng bước mở rộng.

“Nhóc, hai chúng ta bây giờ đang ở Thượng Kinh, nhưng mà khá nhạy cảm đó.” Tả Tiểu Đa nhắc một câu khó hiểu.

“Không sao đâu.”

Du Tiểu Hiệp vừa đi về phía trước vừa cao giọng nói lớn, hồn nhiên không để ý tới người đi đường, cũng không quản hộ vệ thủ hạ, lại càng không để ý đến những thần niệm âm thầm giám sát, hắn cười ha ha: “Tả lão đại, ngài cứ yên tâm đi! Có tiểu đệ ở đây, trên đất Thượng Kinh này ngươi có thể tung hoành! Ai dám động đến lão đại ta, ta sẽ cho hắn biết mặt, cho cả nhà hắn biết mặt!”

Đây quả nhiên là lời nói kiêu ngạo khí phách mà!

Nhưng mà sao phát ra từ trong miệng một tên mập trắng trẻo đốt tiền, nhìn thế nào cũng giống một tên phá gia chi tử, Tả Tiểu Đa lại cảm thấy khó có thể tin được. Hắn cảm thấy mình lại vừa được mở mang tầm mắt, đồng thời cảm thấy, chuyện này, đáng tin sao?

“...”

Vô số thần niệm lập tức bị chấn động.

Tả Tiểu Đa này, thân thiết với gia tộc Du thị như vậy sao?

Tên mập trắng trẻo này, vội vàng nói một câu như vậy, đã được gia tộc cho phép chưa?

Một vị hộ vệ trong đó, dáng vẻ lão luyện thành thục, thấp giọng nhắc nhở: “Công tử, cái này, lắm thầy nhiều ma, lời như thế đừng nên nói ra tùy tiện thì hơn.”

Bình Luận (0)
Comment