“Hơn hai nghìn người trong thôn, không ai trong số họ còn sống. Sau khi sự việc xảy ra, vì để báo thù mà Ngự Tòa đã đi khắp đại lục để tìm kiếm tung tích của kẻ thù, hơn nữa sau khi tu vi đại thành, hắn đã đặc biệt giết chết một vị Thiên Vương của Vu tộc! Đúng vậy, tên kia là Thiên Vương Vu tộc, liên lụy đến binh đoàn ba trăm nghìn người dưới trường đều bị Ngự tòa đại nhân biến thành tro bụi!”
“Cho nên đó là lý do, ta có thể nói chắc chắn rằng Ngự Tòa không có đời sau, cũng không có người trong họ nào!”
“Tả Trường Lộ, Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm, mặc dù đều là họ Tả, nhưng tuyệt đối không có bất kỳ quan hệ gì với Ngự Tòa, vẻn vẹn chỉ do trùng hợp cùng họ mà thôi.”
Vương Hán quả quyết nói: “Vương Trung, từ trước đến nay ngươi luôn cẩn trọng, đây là ngươi có chút, nhưng cũng không nên trông gà hóa cuốc, tự mình dọa mình, lúc trước thì cho là Tả Tiểu Đa chính là mục tiêu, chỉ vì chữ “Tả” mà ngươi suy xét tất cả những chuyện lớn bé một lượt, cơ bản là chuyện này không thể xảy ra được...”
Vương Trung nói: “Nhưng mà làm thế nào để giải thích vấn đề ngày hôm nay đây?”
“Ai có thể điều động được sức mạnh như vậy, ai lại có năng lượng lớn như vậy để bảo vệ công ty Tả Soái như thế này?”
Sắc mặt của Vương Hán sa sầm, một hồi lâu cũng không nói gì.
Một lúc lâu sau mới nói: “Vẫn là câu nói kia, không có việc gì thì ngươi đừng tự dọa mình, suy nghĩ kỹ đi, nếu như Ngự Tòa đại nhân để lại huyết mạch con cháu, nếu trên thế gian này thật sự có dòng họ liên quan đến huyết mạch đời sau của Ngự Tòa đại nhân, thì ít nhất cũng phải là một dòng họ hưng thịnh hơn Du gia đúng không?”
“Nhưng thực tế thì có dòng họ nào hiển hách như vậy trên đời này? Không hề có!”
“Ngẫm nghĩ lại, những chuyện Vương gia chúng ta làm mấy năm qua quả thật là khác người, tự nhiên sẽ có không ít người không vừa mắt chúng ta, nhưng bây giờ tình thế đã lật ngược rồi, toàn bộ đại lục Tinh Hồn đều chú ý vào Vương gia của chúng ta, giậu đổ bìm chèo có gì đáng ngạc nhiên đâu? Ta luôn điều tra công ty Tả Soái kia, đã có thể xác định được trong đó có một số người vốn từng là cựu binh phục vụ trong Đông quân, còn có một số người đã từng giữ chức ở nhà máy sản xuất vũ khí... Không hẳn là không phải mấy đại soái và Hữu Lộ Thiên Vương ra tay bảo vệ cái công ty kia, nhưng đó là giới hạn rồi, sẽ không động tay chân nữa thêm...”
“Nhưng ngươi giải thích thế nào về chữ “Tả” trong công ty Tả Soái đây?”
“Chuyện này có liên quan đến ông chủ lớn phía sau của bọn họ, căn cứ theo tài liệu đã điều tra, ông chủ lớn đằng sau công ty Tả Soái là một chuyên gia Internet, xuất thân rất lớn... Để tìm kiếm lai lịch này, mấy lần không tra được Vu Minh hay Vu Đạo... Rõ ràng là thủ thuật che mắt người khác, nhưng cũng đồng thời chứng tỏ bối cảnh không có gì thâm hậu, bằng không thì hà tất phải cẩn thận như vậy...”
“Còn có, lần liên lạc gần đây nhất của người này đã tiết lộ một chút manh mối, nhưng nó đã nhanh chóng bị xóa đi.”
“Để lộ manh mối gì?”
“Cái gọi là manh mối thật ra chính là để xác nhận nickname của ông chủ lớn kia... Nói là manh mối thật ra cũng không có gì cả, mà có còn hơn không.”
“Gọi là gì?”
“... Tinh Tinh Miêu.”
“Tinh Tinh Miêu?” Vương Trung gãi gãi đầu: “Đây là cái tên là gì vậy?”
“Từ trước đến nay nickname luôn kỳ lạ như vậy đấy, có lẽ người này thích mèo...” Vương Hán có chút bực mình, vừa rồi còn hoảng sợ, bây giờ cả người không còn chút sức lực nào, thật sự không muốn nói nữa.
“Hình như nickname ở nhà của Linh Niệm Thiên Nữ được gọi là Niệm Niệm mèo.”
Vương Trung trầm tư: “Ta cứ cảm thấy thế nào ấy, hay là công ty này là của Tả Tiểu Đa thật.”
“Hả?” Vương Hán lập tức sửng sốt.
“Ngươi nhìn xem, Tinh Tinh Miêu, nếu tách nó ra thì chính là Ngày Ngày Ngày Ngày Ngày Ngày Mèo... khụ khụ khụ... Tiểu tử này thật xấu xa...” Vương Trung khinh thường nói.
“Đúng vậy... Chuyện này thật sự có thể, nếu công ty thật sự là do Tả Tiểu Đa thành lập, chẳng phải nguyên nhân và kết quả đã được xâu chuỗi lại với nhau rồi sao?”
Vương Hán vỗ đùi: “Ngươi cũng đừng quên, tài liệu trong tay chúng ta chứng minh Tả Tiểu Niệm kia là do vợ chồng Tả thị nhận nuôi, thật ra không có quan hệ huyết thống gì với Tả Tiểu Đa...”
“Đúng, cho nên điều này có thể xảy ra. Điều này có thể giải thích tại sao công ty này được gọi là “Tả Soái” bởi vì Tả Tiểu Đa là ông chủ, hơn nữa tiểu tử này cũng hay khoe khoang vì mình dễ nhìn, nó thường xuyên khoác lác về chuyện này...”
“Đúng vậy… Cái này hoàn toàn đúng!”
“Không, vẫn sai, nếu đó là công ty của Tả Tiểu Đa thành lập, tại sao vậy lại có nhiều nhân vật lớn chống lưng cho hắn vậy?” Vương Trung cau mày, hắn càng nghĩ lại càng cảm thấy không thể giải thích được vấn đề này.
Trọng tâm câu chuyện, đi loanh quanh, cuối cùng lại quay trở lại vấn đề nhạy cảm đó.
Vương Hán và Vương Trung đưa mắt nhìn nhau, cả hai đều không hiểu ra làm sao.
“Chúng ta ở quân đội, trong vòng cao tầng chân chính đúng là không có ai, chỉ có thể suy đoán dựa vào một số manh mối... Đây là thiếu sót lớn nhất.”
Vương Hán thở dài: “Xế chiều ta đi nhà họ Niên một chuyến... “
“Nhà họ Niên?”
“Ta đi một mình, thăm dò ẩn ý... Ta cảm thấy chuyện này không phải do Du gia ra tay, nếu ngược lại là nhà họ Niên ra tay. Lúc này đi qua đó là để thăm dò thái độ của nhà họ Niên một chút xem đến tột cùng là như thế nào... …”
Vương Hán do dự không nói.
“Nhưng mà chuyện này đến cuối cùng lại nhằm vào Tả Tiểu Đa thì phải làm sao bây giờ? Chúng ta bắt buộc phải nhằm vào Tả Tiểu Đa, nhưng nếu có một vị đại cao thủ, siêu cấp mạnh luôn ẩn hiện xung quanh Tả Tiểu Đa, thì cơ bản là chúng ta không có cơ hội nào cả!”
Vương Trung nhíu mày hỏi.
“Phần này không có vấn đề gì... Nếu có thể bắt được Tả Tiểu Đa, đương nhiên là tốt nhất; nếu thật sự không được... Đến cuối cùng, cũng chỉ đành dùng huyết tế để mở rộng phạm vi và bao phủ toàn bộ kinh thành, miễn là đến lúc đó Tả Tiểu Đa vẫn còn ở kinh thành, thì vẫn có hiệu quả… Đúng không?” Vương Hán nói một cách không chắc chắn.
“Đại ca, chuyện lớn như vậy nhất định phải chắc chắn!” Vương Trung hỏi.
“Vậy ta đây sẽ đi thỉnh giáo đại sư một chút... Để xác nhận tình hình, sau đó sẽ tiếp tục bàn tiếp.”
“Được.”
“Ta đi đây.”
“Huynh trưởng, cẩn thận.”
“...”