Có tấm gương như vậy, lần này hắn dứt khoát kéo Tả Tiểu Niệm cùng nhau thực hiện, mặc dù Tả Tiểu Niệm không biết cách quan khí, nhưng trên người nàng, sớm đã ngưng tụ khí vận chi lực cực kì to lớn.
Khí vận chi lực này, không chỉ vì nguyên nhân đại trận thành Phượng Hoàng lúc đầu, gắn liền chặt chẽ với khí vận đại lục, càng phảng phất có tư thế bố cục vượt quá đại lục Tinh Hồn.
Tả Tiểu Đa trông có vẻ, một mình mình hơn phân nửa là không chịu nổi khí vận Thượng Kinh cắn trả, nhưng nếu có khí vận của Tả Tiểu Niệm ở bên cạnh hình thành bổ khuyết cho mình, cho dù có cắn trả, vấn đề cũng không lớn!
Đứng ở trên không Thượng Kinh, từ khoảng cách gần nhất quan sát khí vận lên xuống.
Tả Tiểu Đa không nhịn được trong lòng sinh ra cảm thán, thật sự.... quá trâu bò!
Long khí, thật sự quá.... nhiều rồi!
Dưới cách nghĩ của bản năng đương nhiên là: Nếu Tiểu Long có thể nuốt chửng hết long khí ở đây.... ước chừng Tiểu Long có thể trực tiếp nhảy lên mức trâu bò đến không cách nào trâu bò hơn....
Nhưng mà, trong lòng Tả Tiểu Đa cũng rõ, cách nghĩ này cũng chỉ nghỉ mà thôi, tạm thời không nói thay bằng hành động thật sự, làm từng li từng tí thế nào, chỉnh lý lượng lớn long khí hỗn tạp như vậy thế nào, chỉ nói ở đây là hạt nhân của đại lục Tinh Hồn ở đây, một khi vùng đất long khí này bốc hơi số lượng lớn, tất phải tạo thành thất thoát khí vận của nhân tộc tinh hồn, thậm chí sụp đổ toàn bộ, cho nên cho dù thật sự Tiểu Long có năng lực này, cũng tuyệt đối không thể làm như vậy.
Càng đừng nói sau khi tên này trải qua chút ít tiếp xúc lần trước, sau đó cuộn tròn không dám ra, thực ra nó không muốn cũng không dám đối diện với một đám điên đó nữa, đối với Tiểu Long mà nói, đó chính là một đám điên hoàn toàn không có lý trí gì, không có cân nhắc gì, chỉ biết nuốt chửng mình....
Nếu chỉ có một con, hai con, mười con, tám con thậm chí là ba năm mươi con, nhất định Tiểu Long sớm đã nhảy ra rồi.
Thậm chí cho dù Tả Tiểu Đa ngăn cản, Tiểu Long cũng sẽ hăng hái cố gắng chuồn ra, đuổi đánh tan, tự mình viên mãn, nhưng tình huống nguy hiểm bây giờ lại là.... thực tế long khí quá nhiều quá hỗn tạp!
Nhưng nói chính là phiên bản hiện thực kiến nhiều cắn chết voi, hổ mạnh cũng phải sợ một đám sói.
Nhất là bây giờ ở đây, vấn đề không chỉ một đám, mà là.... vô số đám!
Tả Tiểu Đa nhìn long mạch khí vận chồng chéo, quấn quanh như vậy, điên cuồng đến cắn xé lẫn nhau, lại nhìn qua bầu trời toàn thành Thượng Kinh, đủ các loại khí vận quấn quanh đến càng lộn xộn hơn....
Lẩm bẩm nói: “Niệm Niệm Mèo, trạng thái khí vận đại lục Tinh Hồn hiện ra, lại là như vậy, tình huống bây giờ xem ra, khí vận đại lục, đang dần thất thoát....”
Tả Tiểu Niệm nói: “Thất thoát? Sao lại thế?”
“Thực tế là quá loạn, hỗn loạn không có trật tự không đáng sợ, tóm lại còn gỡ ra được, nhưng tranh loạn như vậy, tranh đấu lẫn nhau, thậm chí nuốt chửng, chính là phá vỡ đầu nguồn.”
“Bây giờ bên biên ải luôn chiến đấu, đã lo lắng rất nhiều bên ngoài, mà bên nội lục, hiện thực thoải mái quá lâu lại hình thành rối loạn nội bộ khổng lồ, khí vận mọi nhà chiến đấu không ngừng, đã bắt đầu tư thế nuốt chửng lẫn nhau, điểm mấu chốt là, tình huống này, đã kéo dài rất lâu....”
“Người ta thường nói, vương triều trăm năm, thế gia ngàn năm, nhưng hệ thống vương triều này của chúng ta, đã tồn tại rất nhiều rồi, hơn sáu ngàn năm.”
“Thời gian kéo dài này, thực tế quá dài, dài đến có thể dẫn đến, bất cứ sự không công bằng, sự mục tán, sự mất sạch lương tâm nào!”
“Nhiệt huyết biên ải, đối với quyền quý nội lục mà nói, giống như chuyện xa xôi.”
“Thượng Kinh và Nhật Nguyệt Quan, đã biến thành hai chuyện hoàn toàn không giống nhau.”
“Bên đó đang ngưng tụ, đang chiến đấu, đang hy sinh, đang gào thét, đang bổ sung... mà bên này lại đang chèn ép, đang nội bộ, đang tranh quyền đoạt lợi, đang táng tận lương tâm, đang quên nguồn mất gốc không quan tâm mọi thứ...”
“Bên phía Nhật Nguyệt Quan đang liều mạng giành lấy, mà bên này đã bắt đầu phân tán rất lâu rồi...”
Tả Tiểu Đa thong thả thở một hơi dài.
“Nhật Nguyệt Quan, bảo vệ nội lục quá tốt, thật đó.”
“Hòa bình, thật sự chỉ có thể trong thời gian ngắn, là hạnh phúc.”
Tả Tiểu Đa lẩm bẩm nói: “Nhưng mà hòa bình lâu dài, đối với dân chúng mà nói, có lẽ không phải chuyện tốt.”
Tả Tiểu Niệm nói: “Nhưng mọi người đang mong đợi hòa bình, không có ai hy vọng có đấu tranh.”
“Nhưng những lúc đó, xảy ra hy sinh và máu tươi bên cạnh, mới có thể thức tỉnh rất nhiều lương tâm tê liệt và lòng tốt đã bị phá hủy.”
Tả Tiểu Đa thở dài: “Vì, chỉ có lợi ích bản thân bị xâm lược và phá hủy, mới có thể khiến người ta lý giải quý báu tốt đẹp, người chỉ có lúc cuối cùng, mới biết tỉnh ngộ, mới biêt hối hận, đã cầm mọi thứ trên tay, sở hữu mọi thứ, là không biết làm lại từ đầu thế nào.”
Tả Tiểu Đa chỉ về phía trước, nói: “Ngươi xem, Long Mạch ở Thượng Kinh, bây giờ không hề có ý tưởng đấu đá lẫn nhau, nhiều nhất là khoảng mười bảy, mười tám con. Những Long Mạch này, thật sự là đang tranh đoạt cơ hội gia nhập Tinh Hồn, ta thật sự không biết, thậm chí còn hoài nghi, những gia tộc này, rốt cuộc có sức lực gì, dựa vào cái gì cho là bản thân mình vào Tinh Hồn thì sẽ không bị trừng phạt...”
“Trong những Long Mạch này, rõ ràng có rất nhiều rất nhiều người không có căn cơ, trăm lở ngàn loét, đây là tạo phản thất bại... đang bị thôn tính.”
“Còn có một vài Long Mạch, nhìn có vẻ như đang bày mưu tính kế, đang tích trữ thế lực... thật ra lúc này vẫn chưa có hành động hoán vị, đã chiến đấu với nhau, trong quá trình thôn tính lẫn nhau, từng bước dẫn đến tan tác...”
“Ừ, còn có những Khí Vận Long Mạch mà Khí Vận Chi Long lưu lại đã xông lên trời, đang im lặng chờ đợi, đang bảo vệ...”
“Nhiều Long Mạch, thật sự là khí vận quá hỗn loạn, quá lộn xộn, không biết đâu mà lần...”
“Nếu như không phải khí mạch Tổ Long còn có thể trấn áp khắp nơi, bố cục khí mạch Thượng Kinh đã sớm sụp đổ rồi.”
“Ngươi xem, đến thời kỳ thiên tài như nước dâng, trời đất này đang không ngừng sinh sôi khí mạch mới, tuy vẫn còn rất nhỏ yếu, nhưng đang không ngừng chạy đi chạy lại, không ngừng quanh quẩn xung quanh, dễ nhận thấy là đang tìm cơ hội hình thành Long Mạch, cũng đang tìm cơ hội dựa vào Long Mạch, mượn lực của nhau...”