Lữ Nghênh Phong hờ hững: “Nếu đã quyết định rồi, không có gì gọi là do dự.”
“Còn với các ngươi, các học sinh thành Phượng Hoàng, có cố gắng, bằng lòng giúp một tay, ta cảm kích, Lữ gia cảm kích, nhưng mọi người phải lượng sức mới được. Lão hiệu trưởng các ngươi nuôi dạy các ngươi, là vì tương lai hạnh phúc của đại lục này, an nguy nhân tộc, tuyệt đối sẽ không hy vọng nhìn thấy các ngươi vì giúp nàng báo thù mà chôn mạng ở đây.”
“Cho nên, trên nguyên tắc, bọn ta không hy vọng học sinh thành Phượng Hoàng ra tay, can dự vào chuyện này.”
“Nếu thật sự có tổn thương, dưới hoàng tuyền sau này, bọn ta không cách nào ăn nói với Thiên Thiên.”
“Hơn nữa ta cũng không bằng lòng, để Thiên Thiên của ta trách móc ta, nói ta lợi dụng học sinh của nàng làm Lữ gia lớn mạnh.”
Trong nhất thời, Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm cảm thấy không nói nên lời.
Thái độ của Lữ Nghênh Phong, rất rõ ràng, rất kiên quyết.
...
Trưa hôm đó, toàn bộ Lữ gia tụ họp, gia tộc tổ chức tiệc, rượu bao phủ gần như khắp trăm dặm, ít nhất được một phần mười khu vực thành Thượng Kinh, đều có thể ngửi được mùi rượu này.
Tiệc rượu này, Lữ Nghênh Phong uống say.
“Cả đời này con gái ta chưa lớn, nhưng không hổ thẹn với lương tâm, cực kì có ý nghĩa, cực kì có thành tựu!”
“Lữ Nghênh Phong ta, vì con gái ta mà tự hào!”
“Lữ gia chúng ta, cuối cùng vẫn là chạm vào ánh sáng của con gái!”
“Ta vui mừng!”
“Ta tự hào!”
“Ta nhớ nàng!”
.......
Ăn xong cơm trưa.
Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm rời khỏi Lữ gia.
Vốn dĩ lần này đến, bàn bạc với Lữ Ngênh Phong hợp lực đối phó Vương gia thế nào, nhưng thái độ của Lữ Nghênh Phong lại rất kiên quyết.
Hắn không phản đối hoặc là can thiệp chuyện Tả Tiểu Đa đối phó Vương gia, nhưng nói đến hai bên hợp sức, miễn bàn!
Đối với Lữ Nghênh Phong mà nói, hắn rất cố chấp, cố chấp dùng sức mạnh của mình, dùng thân phận một người cha, ra mặt vì con gái.
Hắn không thể để con gái mình cảm thấy, nhà cha mẹ ruột không có người!
Mà trong quá trình này, một khi nhờ vào sức mạnh của người khác, hắn sẽ cảm thấy người cha này là mình không xứng đáng, trong đáy lòng, có lỗi với con gái đã chết.
Cho nên hắn cố chấp như vậy, kiên trì dùng sức mạnh Lữ gia báo thù, có thể đi đến bước nào, thì đi đến bước đó.
Để con gái nhìn thấy: Con gái, cha ngươi là ta, tuyệt đối không giữ lại chút sức nào!
Cái gọi là dốc toàn lực, trên ý nghĩa chân chính!
Mặc dù cách làm này rất hão huyền, vốn dĩ con gái sẽ không thật sự nhìn thấy, càng không sát thực tế, nhưng Lữ Nghênh Phong kiên trì.
Gia chủ Lữ gia nho nhã này, cho dù bất kì chuyện gì, đều rất thông tình đạt lý, nhưng chỉ duy nhất chuyện này, lại giống như tâm ma, tuyệt đối không lùi bước, quyết không nhượng bộ, không có bất kì chỗ nào để thương lượng, không có không gian hòa giải.
Đối mặt với tình huống này, Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm cũng bất lực, không biết làm sao.
Điều bọn họ có thể làm chỉ có... mình tích cực một chút, thêm chút sức mạnh, tẩy sạch một vài lực lượng hùng mạnh của Vương gia nhiều nhất có thể... để Lữ gia, sau chuyện này, có thể duy trì vài phần nguyên khí.
Nếu để Lữ gia tổn thương quá nhiều trong trận này, thậm chí tuẫn táng với Vương gia, điều đó không xứng đáng lắm!
Từ Lữ gia ra ngoài, hai người tùy ý bay lên không trung, đứng ở trên không gần ngàn mét, Tả Tiểu Đa chọn một vị trí chính nam, chính bắc, mặt nam lưng bắc, triển khai thuật Vọng Khí đã lâu không dùng, quan sát khí vận phong thủy uy thế thành Thượng Kinh.
Vương gia muốn cướp đoạt khí vận, điều này đã là chuyện không cần nghi ngờ.
Mà căn cứ theo điều này, Tả Tiểu Đa quyết định phải nhìn thấy kết quả ở mặt này, hoặc là có thể thử một chút chuyện cũ trước đây của thành Phượng Hoàng, khiến Vương gia từng bước theo gót Mộng gia.
Mặc dù bản thân Tả Tiểu Đa cũng biết, khả năng không lớn.
Hơn nữa quá hung hiểm.
“Phong thủy khí vận Thượng Kinh, đừng tùy tiện đi xem.” Đây là lời Hà Viên Nguyệt đã từng trịnh trọng dặn dò khuyên răn Tả Tiểu Đa.
Vì thực tế khí vận Thượng Kinh quá mạnh, càng là nơi khí vận long mạch nhân tộc hội tụ.
Nếu Tả Tiểu Đa tùy tiện vận động thuật Vọng Khí ngắm nhìn khí vận Thượng Kinh, có thể sẽ dẫn đến long mạch cắn trả, điều này đối với Tả Tiểu Đa mà nói, tuyệt đối không phải là một chuyện tốt.
Chình vì chuyện này, từ sau khi Tả Tiểu Đa đến Thượng Kinh, luôn không dám hấp tấp, nhưng cũng phát huy khí vận chi lực mà mình gánh vác, trong tối thả ra Tiểu Long điều tra bốn phía, sau đó thực nghiệm từng lần....
Không thể không nói, khí vận ngang ngược, hỗn tạp của Thượng Kinh, có thể nói là trước khi Tả Tiểu Đa ở đây, nằm mơ cũng không nghĩ tới.
Thành Phong Hải được gọi là cố đô cửu triều, nhưng mà khí vận thành Phong Hải, so với thành Thượng Kinh bây giờ, đó chính là kém một trời một vực, hoàn toàn không so được!
Nếu nói Thượng Kinh chính là biển cả mênh mông, vậy thì Phong Hải, chỉ e ngay cả một vũng nước nhỏ cũng không bằng!
Khí vận chi khí, tung hoành đan xen, từ nam đến bắc, từ đông sang tây, không biết dây dưa bao nhiêu lợi ích, bao nhiêu khí vận hỗn loạn, bao nhiêu khí vận chèn ép, tranh đua lẫn nhau.....
Vô số khí long mạch, lúc ẩn lúc hiện, hỗn tạp không có trật tự.
Thậm chí có long mạch sống động, trên không tùy ý lượn quanh, lại là rồng khí vận, tự mình hiện hóa.
Mặc dù, rồng khí vận hiện hóa kém xa không bằng Tiểu Long ngưng thật linh động của Tả Tiểu Đa, thậm chí trừ bản năng nuốt chửng, cũng không có năng lực giao lưu gì khác......
Nhưng trái lại rồng khí vận như vậy, là hung hiểm nhất.
Tiểu Long nhân vật hung ác mỗi năm giao thiệp với khí vận, khí mạch, long mạch, địa mạch, sau khi ra ngoài xoay chuyển toàn bộ, trở về trong không gian chân vẫn còn run, không bằng lòng dễ dàng ra ngoài chấp nhận rủi ro nữa.
Dùng lời của Tiểu Long làm một bài so sánh chính là: mình là người bình thường, nhưng những thứ bên ngoài, lại là một đám điên đã không có thần trí chỉ biết nuốt chửng lẫn nhau.....
Mà một người bình thường với một đám điên, dù cho có hơn ngàn thủ đoạn.... vẫn là chuyện cực kì nguy hiểm.
Cho nên Tả Tiểu Đa luôn lo lắng.
Nhưng sau khi hoàn toàn hiểu rõ kế hoạch của Vương gia, Tả Tiểu Đa không muốn đợi nữa, bắt buộc phải xem kết quả một chút.