Lý Thành Long ho một tiếng, nói: “Vừa mới gặp lại, quá nhiều việc; từ từ sắp xếp từng chuyện, đợi đến tối nay, một mình ngươi nói với Tả lão đại đi. Ngộ nhỡ ngươi khóc trước mặt mọi người...”
“Hơn nữa, ta cũng có vài lời cần nói trước.”
Lý Thành Long nhìn Hạng Xung, nói: “Ngươi phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.”
Trong lòng Hạng Xung chấn động, im lặng gật đầu, nhịn không được cảm thấy bi thương.
“Tại sao?” Hạng Băng hỏi.
“Tả lão đại rõ ràng vừa mới xem tướng cho chúng ta, nhưng lại không nói ra.”
Lý Thành Long chậm rãi nói: “Ta lo lắng, hắn đã thấy được xảy ra chuyện gì.... Nhưng hắn không nói ra, chắc chắn là chuyện không thích hợp nói ở bên ngoài... Cho nên vừa rồi lúc Hạng Xung muốn nói, ta ngăn hắn lại.”
Hạng Xung tâm sự nặng nề gật đầu.
“Được, vậy tí nữa chúng ta nói chuyện riêng.” Nói xong thở dài.
Hạng Băng nói: “Lại thêm, nói trước mặt nhiều người như vậy, nếu ngươi mà khóc...”
Mặc dù mọi người đều hiểu rõ ràng, nhưng nếu tất cả mọi người cùng tụ tập lại một chỗ bàn bạc về chuyện này, Hạng Xung có khóc thì cũng không có gì kỳ lạ…..
Hạng Băng là em gái của Hạng Xung, tự nhiên biết, người anh trai này của mình, cao hai mét tư, nặng hơn 200 cân, cao to vạm vỡ như gấu đen, nhưng mà, có đôi khi thích khóc...
Thường xuyên ngẩng đầu lên ngao ngao khóc lớn... Tựa như gấu đen kêu gào dưới trăng…..
Mỗi lần như vậy, phụ thân và gia gia đều không đánh hắn...
Hạng Xung thẹn quá hoá giận, nhe răng trợn mắt nói: “Ngươi mới khóc!”
Hạng Băng hừ hừ, thế là rất hài lòng nhìn Lý Thành Long, Phù Phù nhà chúng ta, suy xét rất chi là chu đáo.
Chả qua chuyện này của ca ca... Khó sửa, cần lén lút thương lượng một tý, để xem Lý Thành Long có thể khuyên nhủ được Tả Tiểu Đa hay không, nếu như không có hi vọng, lợi dụng tướng thuật, để ca ca chuyển dời mục tiêu...
Bên kia.
Tả Tiểu Đa xoay mông một cái đi vào phòng tìm Lệ Trường Thiên.
“Ông ngoại!”
“Cái gì?”
“Lần này ngươi nhất định phải giúp ta...”
“Ta bị ốm rồi, ốm nặng, cuống họng nhiễm trùng, không có khả năng nói nhiều, toàn thân vô lực, rời giường cũng khó khăn, càng không thể đánh nhau...”
“Không phải muốn ngươi giết người giúp ta, là giúp ta một chuyện khác.”
“Chuyện gì?”
“Ta hiện tại muốn trở về Phong Hải một chuyến, nhưng không thể để những người có ý chí trên Thượng Kinh biết, trở về một chuyến, rồi lập tức quay lại, có thể nhanh đến mức nào thì đi nhanh đến mức đấy, cho nên...”
Lệ Trường Thiên vừa nghe, cảm thấy có vẻ như không có vấn đề.
“Được! Ta ẩn khí tức đưa ngươi trở về, cam đoan nhanh đến mức ngươi không dám tin.”
“Được, cảm ơn ông ngoại.”
Tả Tiểu Đa lần này tự nhiên là muốn trở về thu lại bột phấn Tinh Hồn Ngọc rồi; hiện bột phấn Tinh Hồn Ngọc trong Diệt Không Tháp, thiếu thốn đến cực điểm...
Tiểu Long đã sớm trông mòn con mắt.
“Đi thôi!”
Lệ Trường Thiên tóm lấy Tả Tiểu Đa, cũng không còn ốm nữa, trực tiếp sinh khí dồi dào bay lên trời, vô thanh vô tức thoát khỏi vòng bảo hộ của thành phố, sau đó xé rách không gian, một bước đi vào...
Trước sau không đến mấy phút, Lệ Trường Thiên liên tục xé rách không gian mang theo Tả Tiểu Đa trở lại Phong Hải.
“Nhanh quá...”
Tả Tiểu Đa thật sự cảm giác hoa mày chóng mặt, không dám tin.
Đối với đại năng giả tu vi bực này mà nói, khoảng cách, thật sự không tính là gì...
Mắt thấy Phong Hải đã gần kề, Tả Tiểu Đa không nói hai lời, trực tiếp rơi xuống trước của nhà của ông chủ Tôn.
Chỉ một tháng ngắn ngủi, ông chủ Tôn chờ Tả Tiểu Đa chờ đến mòn con mắt, bột phấn Tinh Hồn Ngọc trong tay hắn đã chồng chất thành một ngọn núi lớn, đó là thuê người không tiếc vốn liếng, không ngừng mà tăng cao tăng cao kết quả... Bằng không đã sớm không thể chứa được nữa...
Núi lớn như này, đã chất đầy mấy nhà, mà bây giờ vẫn đang thu mua không ngừng, dừng cũng không dám dừng, dù sao bột phấn Tinh Hồn Ngọc thực sự không đáng mấy đồng, chỉ là chiếm nhiều chỗ, chỉ cần Tả Tiểu Đa liên tục thu mua, vậy sẽ là một vốn bốn lời.
Hắn biết vị Tả thiếu kia chỉ ngại ít, nhưng sẽ không chê nhiều, trước lúc gần đi đó đã trịnh trọng bàn giao thêm một lần...
Thế nhưng một ngày mấy trăm xe đổ về phía này... Hiện tại ông chủ Tôn nhìn xem núi bột phấn Tinh Hồn Ngọc ngày càng khổng lồ, cuối cùng nhịn không được phát sầu —— vạn nhất một trận gió nổi lên, hoặc là sạt núi. Chỉ sợ nhà dân phụ cận đây đều sẽ bị che phủ...
Đây không phải một tai nạn nhỏ đâu.
Nhưng hiện nay địa bàn hắn nắm giữ đã được mở rộng đến cực điểm... số lượng gánh chịu đã gần như đến hạn mức cao nhất....
Mà ngay lúc ông chủ Tôn buồn bực phát sầu...
Tả Tiểu Đa đã lâu không gặp cuối cùng rơi xuống từ trên trời, xuất hiện trước mắt.
“Tả thiếu! Ngài rốt cuộc đã tới...” Ông chủ Tôn cơ hồ kích động đến phát khóc: “Không chất được nữa... Thật sự không chất được nữa...”
“Càng nhiều càng tốt, đợt này ta sẽ dọn sạch kho cho ngươi, ngươi tiếp tục làm, chúng ta không ngừng cố gắng, hợp tác vui vẻ.”
Tả Tiểu Đa nơi nào sẽ ngại nhiều, nhìn về phía từng tòa núi lớn kia, mừng rỡ cười đến mức con mắt cũng sắp nở hoa.
Thực sự không kịp chờ đợi mà nhào tới.
Thu... thu thu... thu thu...
Trước sau chỉ trong vòng nửa giờ, sân bãi mấy trăm mẫu tất cả đều sạch sẽ trơn tru, lộ ra phía lớp cỏ trên mặt đất...
Thật sự thu dọn sạch sẽ, không thừa một tí nào.
Tả Tiểu Đa vẫn như trước đây sảng khoái trả tiền, sau đó lại đưa cho ông chủ Tôn thêm một trăm nghìn Tinh Hồn tệ làm tiền thưởng, cộng thêm hẳn hai chiếc xe thuốc lá và rượu, đường, trà, thuốc bổ cao cấp các loại...
Sau đó lại lần nữa để lại năm trăm nghìn Tinh Hồn tệ: “Ông chủ Tôn, không sợ nhiều, càng nhiều càng tốt, tiếp tục thu mua cho ta! Thu không giới hạn số lượng!”
“Hiểu, hiểu.”
Ông chủ Tôn cười như nở hoa.
Tiền này thật dễ dàng kiếm được, cơ hồ gọi là một vốn bốn lời...
Rời khỏi chỗ của ông chủ Tôn, Tả Tiểu Đa không dừng lại trực tiếp đi thẳng ra ngoài thành, thu hết đống bột phấn Tinh Hồn Ngọc ở ngoại ô, lúc này mới vừa lòng thỏa ý.
Thật đúng là góp gió thành bão, tích lũy một đoạn thời gian không đến thu, bất ngờ lớn chưa từng có!
Quá nhiều rồi!
Thật sự rất nhiều!
Tả Tiểu Đa tính toán, tính từ lúc mình bị ông ngoại bắt đi cho đến nay, đống bột phấn Tinh Hồn Ngọc tích luỹ được này, cơ hồ có thể so sánh với một nửa đống bột phấn Tinh Hồn Ngọc thu hoạch được…. từ trước?
Mà hiện giờ có thể lập tức thu được nhiều bột phấn Tinh Hồn Ngọc như vậy, Tiểu Long đã lo âu vài ngày, buồn bực khi thấy sắp không có cơm ăn, tinh thần thay đổi, cần cù bắt đầu làm việc, chu đáo Đông Nam Tây Bắc...