Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2130 - Chương 2128: Cuộc Sống Của Nhị Đại Nhạt Nhẽo Vô Vị Như Thế Đấy…. (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2128: Cuộc sống của nhị đại nhạt nhẽo vô vị như thế đấy…. (2)

Mà Tả Tiểu Đa thì bắt đầu chuyển dời, chuyển dời rất nhiều đồ vật của mình đến một bên khác của núi, còn có Oa Hoàng Kiếm cũng tự động tự giác ẩn giấu thân hình.

Sau một hồi bận rộn, Tả Tiểu Đa liếc nhìn Chiến Tuyết Quân vẫn đang trong trạng thái hôn mê bất tỉnh.

Theo bản năng vỗ vỗ cái trán, chính mình sao có thể suýt nữa quên mất nha đầu này...

Nhớ tới bộ dáng muốn nói lại thôi của Hạng Xung vừa rồi ở trước mặt mình; lại bị chính mình đuổi đi lấy vật tư, Tả Tiểu Đa không khỏi cảm thấy hơi vui vẻ.

Nhưng tiếp theo đó lại nhíu mày, tự bào chữa ra sao, làm sao mà cứu được Chiến Tuyết Quân ngược lại dễ nói, hiện giờ chuyện khó mà giải quyết thật sự chính là rốt cuộc phải làm sao mới có thể cứu tỉnh được Chiến Tuyết Quân!

“Tại sao ngươi còn cần bột phấn Tinh Hồn Ngọc?”

Lệ Trường Thiên vẫn luôn đi theo hắn, không hiểu chút nào: “Thứ bột phấn Tinh Hồn Ngọc không phải muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, thứ đồ chơi này có thể có tác dụng gì?”

“Muốn bao nhiêu có bấy nhiêu?”

Tả Tiểu Đa lập tức ngây ra một lúc, ngạc nhiên quay đầu: “Ông ngoại, ngươi biết nơi nào có rất nhiều thứ này? Ngươi có thể thu được nó sao?”

“Cái này quá dễ dàng.”

Lệ Trường Thiên chẳng thèm ngó tới: “Ngươi nói xem, muốn bao nhiêu?”

“Ta muốn... Càng nhiều càng tốt, càng nhiều càng tốt, néu ngươi có thể mang đến số bột phấn Tinh Hồn Ngọc có thể bao phủ toàn bộ thành Phong Hải, ta càng vui!”

“Dễ dàng, chuyện nhỏ!”

Lệ Trường Thiên ôm đồm nhiều việc: “Chỉ cần một cú điện thoại của ta, thu gom hết cho ngươi, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.”

“Ông ngoại ngài thật sự là người tốt, ngài thật sự là ông ngoại yêu quý của ta.”

Tả Tiểu Đa lập tức sán lại gần, lắc đầu vẫy đuôi: “Ông ngoại, cháu ngoại sẽ không khách khí với ngài nữa, ngài nhanh nhanh gọi đi, lấy cho ta nhiều chút.”

Lệ Trường Thiên cười ha ha: “Chờ đấy.”

Ngược lại cũng không thờ ơ, trực tiếp lấy điện thoại ra, gọi cho Bạch Vân Đóa.

“Vân Đóa à, tiểu sư đệ của ngươi cần một số lượng lớn bột phấn Tinh Hồn Ngọc, ngươi hạ lệnh xuống dưới, làm ra một đống mang sang bên này, càng nhiều càng tốt, càng nhiều càng tốt.”

“Bột phấn Tinh Hồn Ngọc? Ta vẫn luôn làm mà, phàm là bột phấn Tinh Hồn Ngọc ở gần thành Phong Hải, đều bị ta thu thập, chỉ cần đầy một chiếc nhẫn không gian, sẽ đưa đến bên ngoài thành Phong Hải, đây là công việc mà sư phụ và sư mẫu đã phân phó từ trước đó rất lâu... Sạo vậy ạ...”

Lệ Trường Thiên: “...”

Đúng thế, hắn lại lúng túng rồi.

Mẹ nó, mất hồi lâu, hóa ra các ngươi vẫn đang thực hiện, hoặc là Tả lão đại và con gái mình sớm đã phân phó từ trước?

Vậy bây giờ ta lại mở miệng, đến lời lẽ tầm thường cũng không phải, nhiều nhất cũng chỉ làm được chừng đó?

Thế nhưng mình đã chém gió cũng với cháu ngoại như thế, này thì phải làm như nào?

Thật sự khiến người ta sốt ruột mà!

Ta không giúp đỡ đánh người thì cũng thôi đi, nếu đến chút bột phấn không đáng tiền này cũng không lấy ra được….

Vậy ông ngoại ta đây còn tác dụng gì nữa?

Dựa vào cái gì làm ông ngoại yêu quý?

Nhưng mà... A? Chỉ xung quanh thành Phong Hải?

“Vân Đóa à, ta thấy nếu chỉ tìm kiếm trong góc xó thành Phong Hải cũng quá hạn hẹp. Như này, ngươi phân tất cả thành thị của đại lục Tinh Hồn thành chín khu, mỗi khu rút ra một mảnh đất, tất cả đều chuyên dùng để chứa bột phấn Tinh Hồn Ngọc... Tất cả bột phấn Tinh Hồn Ngọc, phải đúng giờ đưa qua, nếu có gan dám lẵng phí, trực tiếp xử theo luật!”

Lệ Trường Thiên phân phó như thế.

“Xử theo luật? Ngài đang nói đùa hay sao ạ...”

Bạch Vân Đóa trực tiếp im lặng.

Bột phấn Tinh Hồn Ngọc chính là phế vật vụn còn dư ra sau khi người tu hành tu luyện, ai muốn nhờ vào Tinh Hồn Ngọc phụ trợ cho việc tu luyện đều có thể tìm được, nếu như không có mệnh lệnh đặc biệt nào, vậy những bột phấn nhỏ nhoi chỉ cần tiện tay thì sẽ vứt đi đó, chỉ bởi chút chuyện này, mà muốn xử người ta theo luật?

Ngươi có chịu nói lý hay không vậy?

Dù như thế nào cũng không thể hiểu được chuyện này mà!

“Cứ nói như vậy đi, đúng lúc ngươi đang ở Thượng Kinh, trước tiên, có thể khống chế hết đống bột phấn Tinh Hồn đang được lưu hành của mảnh đất này, sau đó đưa đến…. ừm, ta thấy cái ranh giới ở chỗ Định Quân Đài kia cũng không tệ, diện tích đủ rộng.”

“... Đưa đến Định Quân Đài? Ngài nghiêm túc sao?”

“Chả lẽ lại không nghiêm túc, ranh giới Thượng Kinh rộng lớn như thế, trong vòng ba ngày thu thập khoảng mười hai mươi triệu tần, không có gì khó chứ?”

“Ba ngày mười hoặc hai mươi triệu tấn? !” Bạch Vân Đóa có chút choáng váng, có phải ngươi đang cưỡng ép doanh số hả?

Ngươi cho rằng đó là tảng đá hay là đất sao?

“Ừm, việc này quyết định như thế đi, ngươi có toàn quyền xử lý.”

Lệ Trường Thiên cưỡng ép hạ lệnh, cúp điện thoại.

“Đa Đa, yên tâm, ông ngoại vừa ra tay, toàn bộ bột phấn Tinh Hồn Ngọc trong đại lục đều là của ngươi, ta đã hạ lệnh, toàn bộ đại lục hoá phân thành chín khối, chín khu vực lớn, mỗi một khu thiết lập một nơi trung tâm thu thập bột phấn Tinh Hồn Ngọc, tất cả bột phấn Tinh Hồn Ngọc trong khu vực đều đưa đến nơi này...”

“Về sau, bình quân mỗi tháng dành ra một ngày để đi một vòng, rồi thu lại là được.”

Lệ Trường Thiên nói: “Nhất là Thượng Kinh, ta đã phân phó xong xuôi, trong vòng ba ngày, chỗ Định Quân Đài, nhất định thu thập được hai mươi triệu tấn bột phấn Tinh Hồn Ngọc... đến lúc đó ngươi có thể thu trước, thử thử xem.”

“Vâng!”

Tả Tiểu Đa vui như điên, cười toe toét thấy cả răng: “Ông ngoại, ngài thật sự là quá tốt, quá trâu bò, quá lợi hại! Ông ngoại, ta yêu ngươi!”

Muốn cái gì có cái đó, ai nha, cuộc sống của nhị đại chính là vô vị tẻ nhạt như thế đó, không thú vị...

Lệ Trường Thiên trong lòng nhất thời vui như nở hoa, hiền hòa đắc ý bật cười: “Ha ha ha ha...”

“Cháu ngoại ngoan, ngươi muốn cái gì, ta đều có thể cho ngươi!”

Được nhìn bằng ánh mắt sùng bái của cháu ngoại, Lệ Trường Thiên triệt để lung lay.

“Chỉ cần là sự vật có trên ba đại lục này, ta đều có thể lấy đến cho ngươi!”

“Nói được phải làm được!”

“Đối với Ma Tổ đại nhân, chính là ông ngoại ngươi mà nói, những thứ đó đều là chuyện nhỏ!”

Con mắt Tả Tiểu Đa lập tức phát sáng lấp lánh: “Ông ngoại, nghe nói Hồng Thủy Đại Vu cũng nổi danh bằng song chùy, Thiên Hồn Mộng Yểm Chùy danh chấn cả ba đại lục, vừa ra tay, ông trời đổ máu, mặt đất lung lay, ngươi có thể lấy được nó không?”

“Ặc...”

Bình Luận (0)
Comment