Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2137 - Chương 2135: Huyền Y Đến (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2135: Huyền Y đến (2)

“Vô số người như đối thủ, thuộc hạ đều nhìn ra người này rất nguy hiểm, giữ lại sẽ gây ra họa lớn, nhưng kẻ cầm đầu lại không hạ thủ giết hắn, cho dù quyết tâm ra tay thì lúc đó đã muộn, mọi sự đã thành.

“Có thể làm đối thủ của bá chủ như vậy có mấy người là kẻ ngốc? Thật không nhìn ra? Thật sự mơ hồ? Một chút cũng không biết nhìn người nhìn tâm, xem xét thời thế? Nếu như những quân chủ này đều thật sự mơ hồ như vậy, đừng nói quốc quân, sợ rằng ngay cả gánh vác một gia đình bình thường bọn hắn cũng không làm được, sẽ vì nghèo túng vất vả mà sớm bị đội mũ xanh, vợ cũng sớm vứt bỏ hắn mà đi.”

“Nhưng một người đứng đầu như vậy, hết lần này tới lần khác lại khoan dung độ lượng với đối thủ nguy hiểm nhất, có thể giết ngươi nhất trên đời này.”

“Ngươi nói, đây là ý gì? Tất cả chỉ là trùng hợp? Tất cả là sự ngu ngốc của đối thủ? Tất cả đều là do bản thân hắn thông minh? Tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, nhẫn nhục để sống?”

“Sai!”

“Chó má!”

Lệ Trường Thiên nói: “Đây là khí vận hộ thân! Trước khi khí vận cạn kiệt, người khí vận lớn sẽ không ngã xuống! Chuyện này nếu ngươi không tin sẽ không thành. Người thành công tất nhiên có sáng suốt, có thông minh, có mưu lược và có trùng hợp, có tất cả những điều trên nhưng không đủ vận may thì cũng khó có thể thành công.”

“Và chỉ cần chúng ta đạt đến đẳng cấp bậc đó, tu cảnh bậc đó, miễn là không bị dồn đến bước đường cùng nhất định phải chết không thể né tránh, chúng ta có thể thọ cùng trời đất, thọ cùng nhật nguyệt... Nhưng nơi nào không rõ không biết, trên thế giới này, thiên ý thật sự tồn tại.”

Thiên ý như nào thì chính là như vậy!

“Mà cách đám người Tiểu Đa bọn hắn giúp một đám thiên tài xuất hiện cũng chính là như vậy.”

“Nhưng rốt cuộc họ có thể đi đến bước nào không phải là điều chúng ta không có cách nào xác định, bởi vì... Thiên đạo hiện tại không trọn vẹn.”

Lệ Trường Thiên vỗ vai Bạch Vân đóa nói: “Có ta ở Thượng Kinh, ngươi không cần lo lắng, lập tức trở về bắt tay vào xử lý việc này, cứ dựa theo những người ta đã chỉ định này mà phân phát linh quả.”

“Tại sao chỉ định cho mấy người các ngươi dùng? Bởi vì mấy người các ngươi là nhóm nhân tài đầu tiên, trước cả đám người Tả Tiểu Đa, cũng chính là cái gọi là… Thiên quyết chi nhân!”

“Chỉ có các ngươi dùng mới có ý nghĩa!”

Bạch Vân Đóa cắn môi chậm rãi gật đầu.

“Về phần Đông Phương Chính Dương bọn hắn... Ngoài mặt nhìn hắn so với Nam Chính Càn thích hợp hơn, nhưng…hắn nghiên cứu thuật Vọng Khí, đã tiết lộ quá nhiều thiên cơ, khiến cho vận khí của hắn có phần tổn hại kha khá. Đây cũng là nguyên nhân hắn không phải là người được lựa chọn dụng linh quả tốt nhất! Nếu có quả linh quả thứ năm, ta tự nhiên sẽ không bỏ sót hắn, nhưng đáng tiếc là không có quả linh quả thứ năm, hoặc là…hắn không có phúc duyên này.”

Nhìn ra được Bạch Vân Đóa đang do dự điều gì, Lệ Trường Thiên trực tiếp nói ra đáp án từ tận đáy lòng.

Sau đó thúc giục nói: “Ngươi còn không mau đi?”

Bạch Vân Đóa hít một hơi thật sâu: “Ta đi ngay.”

Sau đó cung kính cúi chào bước đi.

Nhìn nàng ấy đi xa, Lệ Trường Thiên nghĩ nghĩ, lấy điện thoại ra gọi điện thoại cho Tả Trường Lộ.

Lần này nói chuyện lưu loát hơn nhiều: “Các huynh đệ của Tiểu Đa một bước lên trời chiếm được bốn quả, đã trao lên. Ta giao lại linh quả cho Vân Đóa, chỉ định cho vợ chồng tiểu Hổ và tiểu Dư, còn có Nam Chính Càn, bốn người mỗi người một quả. Trong lòng của Vân Đóa dường như có chút băn khoăn, ngươi nói rõ với bọn họ một chút, thế nào?”

Tả Trường Lộ không do dự nói: “Chuyện này ngươi làm vô cùng tốt, lão luyện quả quyết, ta lập tức làm rõ chuyện này với bọn họ.”

Cúp điện thoại, khuôn mặt Lệ Trường Thiên cười tươi như hoa.

“Hắc hắc hắc... hắc hắc... Lão đại khen ta...”

“Làm vô cùng tốt! Lão luyện quả quyết... Ha ha ha ha…”

Khuôn mặt già nua của Lệ Trường Thiên sáng ngời, lộ ra mười sáu cái răng, trong lòng vô cùng vui vẻ.

Chỉ tám chữ khen ngợi này thôi cũng đủ để hắn vui cả năm rồi.

Phía dưới, Lý Thành Long đang liên tục lật xem hồ sơ, không ngừng tra cứu tư liệu, không ngừng viết gì đó lên giấy...

Ánh mắt chăm chú, đầu óc đang điên cuồng chuyển động không ngừng, suy luận...

Tả Tiểu Đa nhất thời không dám quấy rầy, chỉ ngồi một bên uống trà đợi chờ kết quả của Lý Thành Long bên dưới.

Cuối cùng Lý Thành Long cũng dừng lại một loạt các hành động.

Vẻ mặt suy tư nhìn lên bầu trời, đem tất cả mọi chuyện loát lại một lần trong đầu: “Còn chưa đủ.”

“Còn thiếu cái gì?”

Lý Thành Long nói: “Còn thiếu... động tĩnh của các phe một hai ngày gần đây.”

“Đây nhất định phải là tin tức chi tiết nhất.”

Tả Tiểu Niệm một bên yên lặng nói: “Để ta phụ trách việc này, sẽ sớm đưa ngươi tất cả tin tức.”

“Ừ.”

Tả Tiểu Đa và Lý Thành Long đồng thanh đáp, với địa vị của Tả Tiểu Niệm ở Cửu Trùng Thiên Các, nghe ngóng mấy chuyện này không có gì khó khăn.

Nhưng còn chưa đợi Tả Tiểu Niệm ra ngoài, ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng gió qua.

Ngay sau đó có người gõ cửa.

Một giọng nói vang lên: “Tả lão đại có ở đây không?”

Đây không phải là giọng nói của tiểu mập, gia chủ tương lai Du gia Du Tiểu Hiệp thì là ai.

“Vào đi”

Tả Tiểu Đa bây giờ có thể nói là tràn đầy tự tin, vắt chéo chân ngồi ở cửa, liếc mắt nhìn ra cửa.

Hừ, tiểu mập chẳng qua là hậu đại của Hữu Lộ Thiên Vương, ha ha ha... Như vậy so với ta, còn chênh lệch khoảng cách thế hệ đó!

Hơn nữa còn chênh lệch rất xa rất xa!

Sau này không cho phép hắn lại gọi ta là đại ca nữa, có biết điều đó đã đi quá giới hạn rồi không? Cho dù gọi ông nội của ông nội cũng không đủ, phải gọi là tổ tông, hoặc trực tiếp gọi là lão tổ tông!

Dù sao bối phận thật sự của hắn là cùng vai vế với hai vị Tả Hữu Lộ Thiên Vương, vậy còn không phải là lão tổ tông ư?

Tả lão đại... hì hì... Lý nhị đại... hai người đều ở đây...” Du Tiểu Hiệp vẻ mặt đầy nịnh nọt, thật thà thập thò xuất hiện ở cửa.

Lý Thành Long ngẩng đầu: “Này, Du tiểu mập, vào đây, mau ngồi xuống.”

Vẻ mặt Tả Tiểu Đa không mấy hài lòng, uy nghiêm nói: “Núp ở cửa làm cái gì? Còn không mau vào đi?”

Cái tên này vừa gọi ta và Lý Thành Long là gì? Gọi ta Tả lão đại, Long nhị ca... như vậy làm sao được, hắn chẳng phải nên gọi ta là Tả lão tổ tông ư?

Bình Luận (0)
Comment