Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2138 - Chương 2136: Phát Hiện Của Mặc Huyền Y

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2136: Phát hiện của Mặc Huyền Y

Vai vế của Lý Thành Long cũng được tăng theo, gọi Nhị ca, chẳng phải là sẽ loạn bối phận sao?

Nếu như Lý Thành Long và tiểu mập gọi nhau là huynh đệ, vậy thì Lý Thành Long cũng phải gọi ta là lão tổ tông...

“Ha ha...”

Tả Tiểu Đa không nhịn được lén lút vui mừng.

Du Tiểu Hiệp gãi đầu nói: “Hôm nay còn có những người khác đi cùng ta đến...”

“Là ai?” Tả Tiểu Đa giật giật mí mắt.

Cửa lớn lóe lên một bóng người, một thân ảnh yểu điệu xuất hiện, dung mạo thanh lệ thoát tục, dáng người thon dài có lồi có lõm, tựa như một đóa u lan đột nhiên xuất hiện ở trước cửa.

Người tới mặc một váy dài phổ thông màu xanh lam, chậm rãi bước vào, nhìn thấy Tả Tiểu Đa, trên khuôn mặt lộ ra nụ cười cảm kích: “Tả đại sư, ân công, là ta, Mặc Huyền Y. Biết được tin ngài đến kinh thành, nên ta muốn qua đây nói một tiếng cảm ơn với ngài... Mạo muội đến thăm, hy vọng Tả đại sư không trách tội.”

Tả Tiểu Đa lập tức bừng tỉnh, vui mừng nói: “Là ngươi, Huyền Y à, đến đây, vào đây ngồi. Sao ngươi lại đi cùng tên mập không đúng đắn này?”

Nhìn Mặc Huyền Y lúc này, từ trong lòng Tả Tiểu Đa đột nhiên dâng lên cảm giác buồn bã.

Đã từng đều ở thành Phượng Hoàng, giống như mây khói, vụt qua trước mắt, thoáng như mới hôm qua.

Thành Phượng Hoàng, khu phố nhỏ, Ninh gia, quái vật khổng lồ Mộng gia, Mộng Trầm Ngư... Lão hiệu trưởng, cục trưởng Tưởng, cô Hồ... Các bạn học...

Đã từng xem tướng, càn quấy, phong thủy ngày trước, bày trận...

Trong phút chốc, trước mắt Tả Tiểu Đa cũng vì thế ngẩn ngơ ra một chút.

Khó khăn nhất của đời người, sau thời buổi loạn lạc và gian khổ, tha hương gặp được bạn cũ.

Nếu nói trước đó không giao du mấy với Mặc Huyền Y, cũng là bèo nước gặp nhau, gặp mặt mấy lần, một đoạn nhân quả mà thôi... Nhưng thời khắc này, Tả Tiểu Đa không hiểu sao lại có cảm giác thân thiết...

Loại cảm giác khác thường này làm Tả Tiểu Đa đột nhiên nhiệt tình đứng lên.

Cảm xúc của Mặc Huyền Y cũng kích động y hệt, lại nói tiếng cảm ơn, tự ý vào sân, sau đó lại bắt đầu lấy lễ vật từ trong nhẫn không gian ra.

Một bên ngượng ngùng nói: “Tả đại sư, ta... thực lực của ta nông cạn, thật sự là trong tay không có vật gì tốt, chỉ là chút lòng thành,... Chút thức ăn này đều là tự ta làm, mấy bộ quần náo này cũng là tự ta làm... Còn có...”

Hai người ở chỗ này khách sáo, nhiệt tình nói chuyện.

Còn tên mập còn đang ở cổng đã trực tiếp ngớ người ra.

“Các ngươi... Các ngươi quen biết nhau à?”

Tròng mắt của tên mập suýt nữa muốn bay ra ngoài rồi, nhìn Mặc Huyền Y và Tả Tiểu Đa sợ hãi khó tả, trong lòng đột nhiên nảy ra suy nghĩ tuyệt vọng.

Khó trách lần này lúc đi gặp Mặc Huyền Y, ngay từ đầu bị đối xử tương đối lạnh nhạt, không chút biểu cảm.

Nhưng đợi đến lúc mình nói rằng muốn đi thăm một người bạn, tuyệt thế thiên tài của Cao Võ Tiềm Long Tả Tiểu Đa... Mặc Huyền Y lập tức thay đổi thái độ...

Lại còn cười với mình, lại càng là lần đầu tiên nhận mấy món lễ vật nhỏ mình tặng, sau đó tỏ vẻ rất hứng thú, theo mình cùng đi thăm hỏi người tuyệt thế thiên tài trong truyền thuyết này, Tả lão đại kia của ngươi...

Du Tiểu Hiệp cảm thấy mình bị bao vây bởi hạnh phúc xuất hiện quá bất ngờ, choáng váng dẫn theo Mặc Huyền Y một đường xuất phát...

Dọc theo đường đi không ngừng ảo tưởng, bây giờ ta cũng là một người đàn ông có thể dẫn cô gái mình thích đi thăm hỏi đại ca, ta là người đàn ông bên cạnh có tuyệt thế mỹ nữ... Đến lúc đó ta phải làm thế nào để khoe khoang đây?

Khoảnh khắc tuyệt vời thế này, cho dù không phải là có một không hai, chí ít cũng là trước giờ chưa từng có đó!

Dọc theo con đường này đi tới, đã suy nghĩ hơn một trăm các tư thế khoe khoang, kết quả mục đích phía sau... Trực tiếp toàn bộ đều không thích hợp không nói, thậm chí...

Em gái bên cạnh mình chủ động nói chuyện không ngừng với người ta, thái độ kia rõ ràng so với nói chuyện với mình còn thân mật hơn, thân mật hơn nhiều lắm.

Còn có thức ăn tự mình làm, quần áo tự mình may... Đây là làm gì vậy?

Đây có phải có chút... điên đảo không?

Du Tiểu Hiệp đi vào mà lòng như lửa đốt, đứng ở giữa Tả Tiểu Đa và Mặc Huyền Y gấp gáp gào lên, trong lòng ngược lại càng lo lắng, hai người này càng nói càng hăng, tiếp đó có thể ôm chung một chỗ hay không?

Đây chính là tuyệt đối không được... Dù sao cũng không được.

“Tả lão đại... hề hề, các ngươi quen biết nhau?”

Mới vừa hỏi một lần nhưng không ai để ý, không ai để ý thì sợ gì, hỏi lần nữa là được rồi, da mặt hay xấu hổ gì đó, không quan trọng, không cần để ý!

Một người là lão đại mình không dám trêu chọc, một người là cô gái mình thích cộng thêm càng không dám trêu chọc...

Còn phải cân nhắc mấy chuyện vớ vẩn nữa chắc...

“Đương nhiên biết.”

Tả Tiểu Đa ngạc nhiên nói: “Hai chúng ta đều biểu hiện rõ ràng như vậy, ngươi còn không nhìn ra? Lại còn hỏi như thế? Chỉ số thông minh của ngươi có thể ngu đi hả!”

“Ha ha ha... Ta nói là quen biết lúc nào?”

“Chuyện này liên quan gì tới ngươi sao?” Mặc Huyền Y không muốn nói.

Tên này sao giống như bắt gặp vợ ở bên ngoài... Cơn tức này...

“Ngươi đây là đang thẩm vấn ta?” Mặc Huyền Y cau mày.

“Không không không... không dám... Ta chỉ là tò mò... tò mò... hề hề hề...” Du Tiểu Hiệp cười khô khốc.

Mặt Huyền Y mặt lạnh lùng, quay đầu tươi cười với Tả Tiểu Đa: “n công, chúng ta đừng để ý tới hắn, đây chính là con ông cháu cha, thiếu niên láu lỉnh, trong khoảng thời gian này liên tục dây dưa với ta... Người cũng không xấu, chỉ là thái độ làm việc có hơi trẻ con, còn tự cho là đúng...”

Du Tiểu Hiệp lập tức tự kỷ luôn!

Ta cho là ta trong ấn tượng của ngươi cũng không tệ lắm, kết quả lại là thế này...

Mấy tính từ này của ngươi, quả thực là đánh vào trái tim ta đau biết mấy...

Hóa ra, đây mới là chân tướng!

Hóa ra, bề ngoài không đủ đẹp trai cũng là cái tội!

Tả lão đại, ngươi nói ngươi lớn lên đẹp trai như vậy, còn có bản lĩnh như vậy để làm gì, người này vừa dựa vào giá trị nhan sắc, vừa dựa vào tài năng, ai có thể cạnh tranh với ngươi? !

Tả Tiểu Đa và Lý Thành Long đều là người vô cùng tinh ý, loại tình huống này trước mắt, lại có thể không nhìn ra là chuyện gì sao...

Bình Luận (0)
Comment