Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2161 - Chương 2159: Vật Tư Độ Kiếp

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2159: Vật tư độ kiếp

“Nếu thành công, sẽ thúc đẩy đến một hoàn cảnh thiếu sót; thiên địa vốn dĩ không toàn vẹn, trên đời này vốn dĩ không có gì là hoàn hảo; đối với Thiên đạo mà nói, đó cũng là trạng thái vui vẻ tiếp nhận... Thiên đạo hôm nay cũng là một trạng thái không hoàn chỉnh, nếu như con lấy trạng thái hoàn chỉnh thăng cấp lên… sẽ chỉ ngày càng trở nên vượt quá tầm kiểm soát.”

Tả Trường Lộ nói đến đây, đột nhiên sấm sét văng vẳng trong không trung, cuồn cuộn từ tầng mây đến.

Cả thiên địa, uy nghiêm trang trọng, dường như đang cảnh báo điều gì đó.

Tả Trường Lộ cau mày, quay đầu nhìn bầu trời ngoài cửa sổ, nhỏ giọng mắng: “Ồn ào gì vậy! Ta thân là phụ thân, dạy dỗ cho con trai mình, thiên công địa đạo, không dính dáng gì đến ngươi!”

m thanh không lớn nhưng lại vang vọng bay thẳng lên mấy tầng mây. Trong phút chốc, mây mù trên trời tan biến, bầu trời trong xanh như cũ.

“Cha, cha thật tuyệt!” Tả Tiểu Đa nói đầy vẻ ngưỡng mộ. Chỉ vài câu mắng trời, phong vân biến sắc, trong nháy mắt trong vạn dặm trời mây quang đãng, tu vi phi thường này, thật kinh sợ, nghe thấy phải rùng mình!

Bên cạnh, Tả Tiểu Niệm và Bạch Vân Đóa cũng lộ ra thần sắc ngưỡng mộ và kinh ngạc.

Một lời đuổi ý chí Thiên Đạo như thế, bọn họ trước giờ chừa từng gặp, cũng chưa từng nghe nói tới.

“Không có gì là ghê gớm cả.”

Tả Trường Lộ lắc đầu: “Mọi thứ chẳng qua là một chữ “lý”, ta dạy bảo con trai, chỉ điểm sai lầm, vốn là nhân luân đại nghĩa. Phụ thân dạy bảo con cái. Bất cứ ai cũng không thể nói gì. Ngay cả Thiên đạo cũng không thể nói một chữ không, chỉ có thể nhượng bộ. Con nghĩ những lời ta nói “thiên công địa đạo” chỉ là chuyện thuận miệng nói ra hay sao? Nhưng cũng chính vì điều này, khi con đột phá, Thiên đạo sẽ không bao giờ nể mặt ta, cho dù ta đã là đỉnh cao của thế giới này, vẫn không có gì thay đổi!”

Tả Tiểu Đa hít sâu một hơi: “Vậy thì con sẽ đột phá ở bên ngoài.”

“Ừm, lần đột phá này, ta và mẹ con, ông ngoại còn có sư tẩu của con nữa, bốn người chúng ta sẽ hộ pháp cho con!”

Tả Tiểu Đa nghẹn họng nhìn trân trối.

“Chuyện này... thế trận này có quá long trọng rồi không?”

Không có gì lạ khi Tả Tiểu Đa ngạc nhiên.

Chỉ là một bước đột phá Phi Thiên nhỏ, vậy mà vợ chồng Ngự Tọa Tuần Thiên và Ma Tổ, còn có phu nhân Tả Lộ Thiên vương đích thân hộ pháp!

Đây chỉ đơn giản là...

Tả Tiểu Đa cảm thấy mình như đang bay lên vậy, bay lên còn chưa xong, còn tiếp tục bay lên cao nữa.

Ngô Vũ Đình cười và nói: “Chúng ta hộ pháp cho con trai chúng ta, há không phải thiên công địa đạo hay sao? Không sao đâu!”

Sau đó quay ra cùng nhìn Tả Trường Lộ, mỉm cười đầy ẩn ý và ngừng nói. Tận nơi sâu thẳm trong đáy mắt cũng không có một tia lo lắng.

Trong lòng của hai vợ chồng đều rất căng thẳng

Mặc dù không có nói rõ, cũng không nói ra để làm gia tăng áp lực cho Tả Tiểu Đa, nhưng cả hai vợ chồng đều biết cục này của Tả Tiểu Đa thật sự là vô cùng hung hiểm, cũng vô cùng mấu chốt.

Nếu đơn thuần chỉ là đề phòng có người đến quấy rối thì bốn người tùy tiện ra tay là có thể đảm bảo tuyệt đối không xảy ra tý sơ sót nào.

Thế nhưng lần đột phá này của Tả Tiểu Đa chính là kéo dài vinh hiển của cục Thiên Đạo, những thứ mà nó dây dưa đến không chỉ dừng lại ở Nhân Đạo.

Cho dù là vợ chồng Tả Trường Lộ tự mình hộ pháp, cũng không có cách nào đảm bảo lần đột phá này không xuất hiện biến cố.

Nếu chỉ có ý chí Thiên Đạo của Vu Minh và Tinh Hồn, Đạo Minh thì còn dễ bàn.

Nhưng lần này quá nửa là còn có điều kỳ lạ, sẽ có biến số khác xuất hiện.

Nguyên nhân rất đơn giản, Tả Tiểu Đa lấy sức một người chủ động dùng thân gánh toàn bộ Long Phượng kiếp, sớm đã khiến cho hệ số nguy hiểm tăng cao lên gấp mấy lần.

Đây là Long Phượng kiếp đó!

Là đại kiếp lớn thứ hai của thiên địa.

Có thể hoàn mỹ vượt qua được hay không, trong lòng vợ chồng Tả Trường Lộ không có chút nào nắm chắc.

Nếu chỉ cầu có thể chống đỡ được, đây là chuyện có một vạn phần trăm nắm chắc, kể cả không có bất cứ hộ pháp nào thì Tả Tiểu Đa cũng có thể tự mình vượt qua.

Nhưng mấu chốt nằm ở hai chữ “hoàn mỹ” kia.

Bởi vì một khi bắt đầu đột phá cửa ải này, mở đầu hoàn mỹ, vậy thì chính là bước ra một bước đầu tiên vượt ra khỏi Thiên Đạo.

Cũng tức là, trong tương lai có hy vọng thoát ly Thiên Đạo.

Mà loại thành tựu này cho dù là Tả Trường Lộ và Ngô Vũ Đình thì cho tới bây giờ cũng chưa từng nghe nói có người làm được.

Loại thành tựu này đến nay cũng chỉ dừng lại ở một loại suy đoán, là một loại suy đoán của người đứng trên đỉnh cõi đời này.

“Nếu có thể, ta muốn đột phá vào đêm nay.”

Tả Tiểu Đa nói.

Hắn đã hơi không nhẫn nại được nữa rồi, loại cảm giác “ta muốn ra oai” này khiến cho xương cốt của tên này đều hóa thành mây trắng rồi, nếu không phải trong quần của hắn còn có một hòn kia thì chỉ sợ hiện tại hắn đã lơ lửng bay lên trời rồi.

“Không được! Đêm nay không được.”

Ngô Vũ Đình nói: “Đêm nay chưa phải lúc, thời cơ ngươi đột phá sớm nhất cũng phải đợi đến đêm mai.”

“Tại sao?”

Tả Tiểu Đa có hơi khó hiểu về thời điểm đột phá này.

“Bởi vì hiện tại ngươi vẫn còn không gian, con có thể tốt làm công tác chuẩn bị hơn chút nữa.”

Ngô Vũ Đình vuốt nhẫn không gian của mình, nói: “Chỗ ta có không ít thiên tài địa bảo, vốn dĩ còn định làm một bữa bánh rau hẹ, nhưng hiện tại là thời cơ đột phá của ngươi, cũng xem như là vật dùng đúng lúc đúng chỗ, vô cùng có lợi.”

Vừa nói vừa bắt đầu lấy từng thứ một ra, Bạch vân Đóa đứng một bên vừa nhìn đã thấy hoa cả mắt.

“Đây là cua Cụ Phong của Vu Minh, đây là măng Thủy Hỏa, đây là…”

“Đây là ngó sen Thanh Tịnh của Đạo Minh, ngươi nên ăn vào lúc này, còn có cái này…”

“Đây là…”

“Nguyên liệu nấu ăn” mà Ngô Vũ Đình góp nhặt lâu như vậy, rốt cuộc vào hôm nay đã có đất dụng võ.

Sau đó chính là một màn thao thao bất tuyệt, không ngại giải thích, ví dụ như trước lúc đột phá nên ăn cái gì, ăn bao nhiêu, nếu gặp phải sấm sét màu trắng nên ăn cái gì trước, gặp phải sấm sét màu đỏ lại ăn cái gì, gặp phải…

Sau đó lại bắt đầu móc ra các loại bảo khí phòng hộ.

Bình Luận (0)
Comment